Chương 128: Khả Năng Thiên Phú “Lái Nước”
Hiển nhiên sau khi nàng ta lấy ra những thứ nước này, thân thể đã đến cực hạn, hơn nữa Cố Thanh Phong có thể cảm giác được thân thể của nàng ta cũng đã càng ngày càng mềm nhũn vô lực. Vù vù vù!
Hơn sáu mươi dòng nước khuấy động vang lên.
Hơn sáu mươi mũi tên nước hung hăng bắn vào người Cố Thanh Phong.
Cố Thanh Phong không có một chút cảm giác gì, giống như bị muỗi đốt hơn sáu mươi cái mà thôi.
Sau khi chịu hơn sáu mươi mũi tên, Cố Thanh Phong yên lặng chờ đợi, xem hệ thống có thể cung cấp năng lực mới hay không, kết quả chờ vài giây, không chỉ không có năng lực mới, ngay cả tiếng đinh đing chờ mong cũng không vang lên.
“Chỉ có vậy thôi!”? Cố Thanh Phong giận tím mặt.
Hắn biết chắc là thuộc tính nước của mình quá cao, thế cho nên Nữ Quỷ Nước căn bản không cách nào cung cấp thêm thuộc tính, nhưng… Điều đó không ngăn cản hắn tức giận.
“Rác rưởi! Cần ngươi có lợi ích gì?”
Cố Thanh Phong chợt thả mạnh hai tay hai chân đang ôm Nữ Quỷ Nước ra, sau đó trực tiếp nhổ mái tóc đen trơn nhẵn lạnh lẽo như rắn của nàng ta, ném ra!
Một vòng, hai vòng, ba vòng …
Vô số dòng nước cuồn cuộn, thậm chí bởi vì khí lực của Cố Thanh Phong quá lớn, ở dưới đáy đầm dâng lên một trận xoáy nước.
Trên bờ, Vương béo cùng Hứa đần đang chờ đợi bị hoảng sợ, bởi vì ở góc nhìn của bọn họ, mặt đầm vốn bình tĩnh không goẹn sóng, đột nhiên dâng lên một trận xoáy nước, giống như có quái vật đáng sợ nào đó muốn từ trung tâm xoáy nước đi ra.
Nơi đáy đầm.
Cố Thanh Phong sau khi đấm mấy trăm vòng, thì ngừng lại, cũng không phải hắn nhìn Nữ Quỷ Nước đáng thương mà phát thiện tâm, mà là bởi vì tóc đã bị cắt đứt.
Lúc này Nữ Quỷ Nước bị ném đến hôn mê, nằm sỏng xoài dưới đáy đầm, không nhúc nhích, dường như đã hôn mê bất tỉnh, đỉnh đầu còn hói một mảng lớn, giống như Địa Trung Hải.
“Này, tỉnh lại.” Cố Thanh Phong vả hai cái vào miệng đánh thức Nữ Quỷ Nước.
“Bây giờ cho ngươi hai lựa chọn, một là thần phục ta, hai là bị ta giết chết, ngươi chọn đi.”
Nữ Quỷ Nước không hề có cốt khí, điên cuồng gào thét, biểu thị nàng ta chọn số một.
Cố Thanh Phong thấy mục đích đã đạt được, kéo Nữ Quỷ Nước lên, vỗ vỗ bả vai sưng phù của nàng ta rồi nói: “Vậy thì từ giờ trở đi, ngươi chính là người…ừm… quỷ của ta rồi.”
Nữ Quỷ Nước vội vàng gật đầu, tỏ vẻ thần phục.
“Hơn nữa, ngươi tuy rằng là một nữ quỷ, nhưng thật sự rất cứng rắn, phải đánh mấy trăm vòng mới đồng ý thần phục.”
Nữ Quỷ Nước vẻ mặt ngây thơ: “???”
Thầm nghĩ: Ngay từ đầu ngươi cũng không nói muốn ta thần phục nha? Sau khi xoay xong mấy trăm vòng ngươi mới nói, ngươi nói sớm lão nương đã đồng ý từ lâu rồi!
Sau khi xử lý xong Nữ Quỷ Nước, Cố Thanh Phong bèn bỏ ả ta vào Dị độ không gian, sau đó thì lên bờ.
Trên bờ.
Vương béo và Hứa đần đang lòng như lửa đốt lo lắng, đột nhiên nhìn thấy trung tâm đầm nước không hiểu tại sao lại nổi lên sóng lớn, họ vội đến xem, đột nhiên chỉ thấy mặt nước nổ tung, một bóng người bỗng nhiên nhảy ra khỏi mặt nước, lộn ngược sáu cái liên tục trên không trung, sau đó nhanh nhẹn tiếp đất.
Lúc này sắc trời đã tối, Vương béo và Hứa đần vốn không nhìn rõ dung mạo của bóng người kia, nhưng thông qua cách xuất hiện lố như vậy, hai người chắc chắn không nghi ngờ gì nữa đây là đại nhân nhà mình.
Hai người vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ chạy về phía Cố Thanh Phong.
“Cố đại nhân, ngài không sao chứ? Quỷ nước đâu?” Vương béo hấp tấp hỏi.
Cố Thanh Phong hất đầu, mái tóc đen đầy nước bị hất ra sau lưng, lộ ra khuôn mặt khôi ngô tuấn tú, hắn đưa tay vuốt vuốt tóc, tạo kiểu xong mới nói: “Bản quan đích thân ra tay, tất nhiên là dễ như trở bàn tay rồi, đi thôi, về huyện thành âm Sơn, đi quán rượu lớn nhất ăn mừng một bữa.”
Vừa nghe thấy muốn đi quán rượu lớn nhất uống rượu, phản ứng của Vương béo và Hứa đần lại không giống nhau.
Hứa đần thì mặt đầy hưng phấn, nhưng Vương béo trong lòng lại giật thót một cái, thầm tính toán xem mình còn lại bao nhiêu tiền.
Sau nhiều ngày tiếp xúc, Vương béo đã sớm nhận ra bộ mặt thật vắt chày ra nước của Cố Thanh Phong , từ khi quen biết Cố Thanh Phong đến nay, y chưa từng thấy hắn tiêu một đồng nào, duy nhất một lần tiêu được hai xu tiền đồng, sau đó thì không đề cập đến nữa…
Còn có tình huống đãi khách lần trước cũng rõ mồn một trước mắt.
Giác quan thứ sáu của Vương béo nói với y rằng tốt nhất là không được để Cố đại nhân bỏ tiền, bởi vì mỗi lần ngài ấy bỏ tiền sẽ không có chuyện gì tốt đẹp xảy ra.
Cả ba đến quán rượu lớn nhất của huyện âm Sơn với những suy nghĩ riêng của mình.
Tại sao lại nói là những suy nghĩ riêng?
Suy nghĩ của Hứa đần là được nếm thử các món đặc sản của huyện âm Sơn.
Suy nghĩ của Vương béo là chút nữa thanh toán, không biết tiền của mình có đủ hay không.
Còn Cố Thanh Phong thì sao?
Suy nghĩ của hắn đương nhiên là là làm sao để tặng một bất ngờ cho Hà Phong Hoa.
Đến quán rượu lớn nhất ăn cơm, đây cũng là bước đầu của kế hoạch!
Tạo chứng cứ ngoại phạm.
Tên của quán rượu lớn nhất ở huyện âm Sơn là Túy Tiên lâu, kinh doanh rất phát đạt, dù bây giờ trời đã tối nhưng vẫn có rất nhiều khách đang ngồi uống rượu.
Ba người Cố Thanh Phong vừa bước vô Túy Tiên lâu, âm thanh sôi nổi trong lâu bỗng im bặt, lại bày ra một không khí quỷ dị.
Vô số ánh mắt hoặc ngoài sáng hoặc trong tối, đều tập trung lên đám người Cố Thanh Phong.
Nói chính xác hơn là tập trung lên bộ đồ màu đen có hình Huyền Ngư.
Ở thời buổi này có thể vào quán rượu để uống rượu chắc chắn không phải là lão bách tính nghèo khổ, đặc biệt là có thể đến quán rượu lớn nhất để uống rượu, nhà đó ít hoặc nhiều đều có một phần nhỏ tài sản, người như thế đương nhiên cũng sẽ có vài phần kiến thức.
Cho nên đa phần người đến Túy Tiên lâu đều nhận ra quan phục của Cố Thanh Phong, đó là quan phục của Trừ ma sứ Huyền giai.