Chương 129: Mặt Người Trong Nước
Trừ ma sứ Huyền giai, ở huyện âm Sơn những nhân vật này được coi là người có quyền nhất. Khi ba vị đại nhân xuất hiện, mấy người khách ở đây đương nhiên không dám ăn nói lung tung, bọn họ nhao nhao đoán lý do họ đến, không lẽ ở Túy Tiên lâu có yêu ma?
Cho đến khi Cố Thanh Phong mở miệng: “Tiểu nhị, tìm một chỗ ngồi cạnh cửa sổ, với lên mấy món đặc sắc ở đây, cộng thêm mười cân rượu Hoa Điêu.”
Tiểu nhị ngơ ra một lúc, sau đó mới nhận ra là đại nhân vật đang nói chuyện với mình, thế là vội vàng nở nụ cười nhiệt tình gấp mười lần bình thường: “Vâng ạ, mời ba vị đại nhân vào trong.”
Tiểu nhị dẫn ba người Cố Thanh Phong đến chỗ ngồi, rồi vội vàng lau ghế bằng giẻ lau trên vai, nhưng vừa định lau, lại thấy giẻ lau hơi bẩn vì đã lau quá nhiều thứ, thế là vội vàng dùng ống tay áo tương đối sạch của kình cẩn thận lau.
Sau khi lau xong, vội vàng cúi đầu mời đám người Cố Thanh Phong vào ngồi.
Chờ đến khi đám người Cố Thanh Phong vào chỗ ngồi, lúc này bầu không khí trong quán rượu mới thoáng trở lại bình thường, lại vang lên tiếng cười nói rôm rả, nhưng âm thanh đã nhỏ hơn trước rất nhiều.
Một số con sâu rượu uống quá nhiều vốn định mượn rượu làm loạn, nhưng sau khi nhìn thấy Cố Thanh Phong, ngay lập tức tỉnh rượu, sau khi thanh toán trực tiếp về nhà, vì sợ bị coi là quỷ ám mà đem đi xử lý.
Không đến một nén nhang, rượu thịt mà Cố Thanh Phong chọn đã được bưng lên, bày đầy một bàn nhìn hoa cả mắt.
Ba người bắt đầu vui vẻ thưởng thức đồ ăn ngon, trong khoảng thời gian này, Cố Thanh Phong lấy cớ đi nhà xí, sau đó sử dụng phân thân trong gương.
Bởi hắn đã đột phá cảnh giới , lại chuyển qua tu luyện nội công Thuần Dương Vô Cực đã thâm hậu, nên thời gian sử dụng phân thân trong gương đã đạt đến hai nén hương.
Sau khi phân thân trong gương đi ra, gật nhẹ đầu với Cố Thanh Phong, sau đó thi triển di hình hoán ảnh, men theo bóng đen trong nhà xí dịch chuyển tức thời rồi biến mất.
………………
Chỗ ở của Hà Phong Hoa, phân bộ Trấn Ma ti, huyện âm Sơn.
Lúc này Hà Phong Hoa vừa mới đi vệ sinh xong, khi đi ra liền sai người hầu đun nước chuẩn bị đi tắm.
Đây là di chứng mà Cố Thanh Phong vừa trở thành Trừ ma sứ Hoàng giai để lại cho hắn
Mỗi lần đi vệ sinh xong, liền sẽ cảm thấy toàn thân khó chịu, một cảm giác buồn nôn nhờn nhợn không thể giải thích được tràn ngập cơ thể, nên giống như kẻ bị mắc bệnh sạch sẽ, nhất định phải đi tắm.
Sau khi người hầu chuẩn bị xong nước nóng, Hà Phong Hoa cởi quần áo, một mình vào trong thùng gỗ ngâm mình.
Nước ấm trong thùng tắm chậm rãi bốc lên khói trắng mờ mịt, Hà Phong Hoa vô cùng dễ chịu kêu lên một tiếng, cảm giác nhờn rít buồn nôn trên người cũng tức khắc dịu đi rất nhiều, dĩ nhiên sự căm ghét của hắn đối với Cố Thanh Phong cũng theo đó tăng lên một chút nữa.
Có thể nói, mỗi lần chỉ cần hắn đi tắm, đều sẽ nhớ tới khuôn mặt đáng hận của Cố Thanh Phong.
Bây giờ đương nhiên hắn lại nhớ tới khuôn mặt đó, có điều sau khi nghĩ lại, Hà Phong Hoa bất giác bật cười, bởi vì hắn cảm thấy chiến lược của mình quá tuyệt vời.
Có lẽ tên tiểu tử ngu ngốc Cố Thanh Phong đến bây giờ vẫn còn không thể thoát khỏi mà đang đắm chìm trong vui sướng một mình nắm quyền, lại không biết bản thân đang từng bước đi vào tấm lưới lớn do mình giăng ra, càng ngày càng sâu. . . . . .
Hà Phong Hoa đang tận hưởng, hoàn toàn không chú ý tới, trong bóng tối của góc phòng sau lưng hắn, có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào hắn.
Chính là phân thân trong gương.
Cố Thanh Phong nhìn Hà Phong Hoa vừa tắm vừa cười ngu ngơ qua góc nhìn của phân thân trong gương, không khỏi cảm thấy cay mắt.
Xem ra sau hôm nay, nhất định phải tìm tiểu Thi Mị rửa mắt đàng hoàng, tròng đen tròng trắng ít nhất phải rửa qua một lần, mới có thể khôi phục ánh sáng.
Bởi vì thời gian của phân thân trong gương không được lâu, Cố Thanh Phong cũng không lãng phí thời gian, trực tiếp lén mở Dị độ không gian, chuẩn bị thả Nữ Quỷ Nước ra ngoài.
Mà cánh cửa của Dị độ không gian hắn mở lần này được đặt trong bồn tắm của Hà Phong Hoa.
Không cần mở quá lớn, chỉ cần có khe hở, Nữ Quỷ Nước liền có thể tùy ý ra vào, trực tiếp chui vào nước tắm.
Về phần Hà Phong Hoa có phát hiện ra hay không?
Điều này thì càng không cần phải lo lắng, đối với là một võ giả Chân Khí cảnh bình thường, nếu muốn cảm nhận được sự thay đổi trong không gian, quả thực là nói chuyện viển vông.
Sau khi chọn được vị trí, Cố Thanh Phong liền điều khiển phân thân trong gương mở Dị độ không gian ra, thế là một lỗ hổng không gian nhỏ lặng lẽ hình thành trong bồn tắm của Hà Phong Hoa………..
Hà Phong Hoa vừa tắm vừa ngâm nga hát, vui vẻ vô cùng.
Chỉ là đang tắm, đột nhiên cảm thấy bên dưới lành lạnh, hình như có có cái gì đó lành lạnh trơn trượt.
Hà Phong Hoa sững sờ một chút, đưa tay xuống nắm, lấy ra nhìn, ngay lập tức tái mặt kinh hãi, đó là một cái đầu tóc đen như mực!
Sắc mặt hắn bỗng thay đổi, đột nhiên cúi đầu nhìn xuống nước.
Trái tim trong nháy mắt ngừng đập!
Trong nữa vậy mà lại có một khuôn mặt!
Một khuôn mặt phụ nữ trắng bệch sưng phù với tạo hình Địa Trung Hải! (Tức kiểu tóc hói trọc lóc)
Hà Phong Hoa cảm thấy rất bất ngờ, tại sao trong bồn mình đang tắm lại có quỷ chui ra được chứ, đây cũng không phải ở dưới sông.
Đầu hắn trống rỗng một giây, sau đó phản ứng lại, phẫn nộ ra tay.
Một chưởng Chân khí đầy bất mãn và tức giận tàn ác đánh lên đầu hói của Nữ Quỷ Nước.
Oàng!