Chương 157: Ma Mà Tẩu Hỏa Nhập Ma Có Tính Là Yêu Ma Hay Không (1)
Sau khi tiễn Lệ Thiên Nhận đi, Cố Thanh Phong liền đóng cửa phòng lại ngủ tiếp, dẫu sao ngủ giữa chừng bị Bồ Yêu gọi dậy, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến chất lượng giấc ngủ. Ngủ đến khi mặt trời nắng ba sào, sau khi tỉnh lại ra ngoài ăn một bữa cơm ngon.
Lần thứ hai trở lại nơi ở, Cố Thanh Phong định lật xem quyển sách Lệ Thiên Nhận đưa cho, đọc chưa được mấy trang, cộng thêm vừa mới phải ghi nhớ một quyển sách, hắn lại buồn ngủ nữa rồi.
Mọi người đều biết rằng nghỉ trưa của người hiện đại khắc sâu trong tâm hồn, ngay cả khi xuyên không rồi cũng không thể tránh khỏi giữ thói quen cũ.
Cho nên Cố Thanh Phong lại ngủ nữa.
Chíp chíp chíp~
Khi hắn thức dậy một lần nữa, trời đã tối cả rồi, người cũng tỉnh luôn rồi.
Vì thế hắn lấy ra sách vở đan đạo tiếp tục lật xem, dựa vào xem qua là nhớ, hắn đọc sách cực nhanh, hiệu suất cũng rất phi thường, đang đọc thấy rất hăng hái.
Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa của Vương béo.
Cốc cốc cốc…
“Cố đại nhân, chúng ta đi thôi.”
“Đi?” Cố Thanh Phong sửng sốt: “Đi đâu vậy? ”
Vương béo đẩy cửa vào nói: “Cố đại nhân ngài quên rồi sao, ngày hôm qua ngài uống rượu xong, không phải cự tuyệt thỉnh cầu ở lại của hai người như hoa như ngọc kia, nói với các nàng ấy hôm nay lại đến sao?
Bây giờ trời cũng đã tối rồi, vừa rồi Thiên Hương lâu cũng sai người đến thúc giục, nói các cô nương đều đang chờ ngài. ”
Cố Thanh Phong vỗ ót một cái, uống nhiều quá, chính sự cũng quên mất.
Lại nhìn đan kinh trong tay, trong nháy mắt cũng cảm thấy hết hay rồi.
Người ta cũng nói trong sách tự có nhan như ngọc, nhưng vấn đề là trong Thiên Hương lâu có một đám Nhan Như Ngọc đang chờ mình, việc nào quan trọng hơn, hắn rất là rõ.
Cố Thanh Phong ném sách đi, vội vàng xuống giường đi ra ngoài.
“Đi, Vương béo, làm người phải có chữ tín, tuy rằng ta không muốn đi, nhưng nếu đã hứa với người ta, thì không thể nuốt lời.”
“Đại nhân thật uy tín.”
Nói xong, Cố Thanh Phong sắp ra cửa.
Vương béo ở một bên vội vàng hô to: “Cố đại nhân, Cố đại nhân, giày của ngài! Giày! ”
Cố Thanh Phong vội vàng mang giày xong, nói sang chuyện khác: “Hứa đần đâu? ”
“Y đi đặt phòng trước.”
。。。。。。
Sau khi đi quẩy xong, Cố Thanh Phong trở về chỗ ở đã là nửa đêm canh ba.
Hắn nằm trên giường, không biết vì sao, làm sao cũng không ngủ được.
Nghĩ đến việc không thể lãng phí một chút thời gian tu hành, vì thế đứng lên bắt đầu tu luyện.
Theo lệ thường bắt đầu nuốt đan dược, xuất ra một hạt chân nguyên đan, nhìn đan dược, Cố Thanh Phong khẽ nhíu mày: “Ta cũng có thể so với đại tông sư, sao lại còn có thể ăn loại đan dược đẳng cấp này, ít gì cũng phải Thăng Nguyên Đan. ”
Vì thế hắn lại đổi một viên Thăng Nguyên Đan.
Bồi Nguyên Đan là đan dược thích hợp cho võ giả Nội Khí cảnh hấp thu, Chân Nguyên Đan là Chân Khí Cảnh, mà Thăng Nguyên Đan thì là Châm Khí Cảnh.
Có thể tưởng tượng dược kình mãnh bao nhiêu.
Theo lý mà nói, võ giả Tụ Khí Cảnh bình thường ăn Thăng Nguyên Đan liền có thể bạo thể mà chết, nhưng Cố Thanh Phong thì không.
Bởi vì thể chất của hắn quá mạnh, nếu như nói người khác là bóng bay, vậy hắn chính là quả cầu sắt, muốn cầm bơm xe đạp để bơm bể quả cầu sắt thì cũng không khác gì người si nói mộng.
Đương nhiên, Thăng Nguyên Đan tuy rằng rất mạnh, nhưng Cố Thanh Phong cũng không cách nào toàn bộ hấp thu dược lực, đa số đều sẽ tràn lan tan đi.
Tuy rằng ích tán, nhưng cũng sẽ không lãng phí, những phần tràn lan sẽ bị Hắc Long Bất Diệt thân hấp thu, cho nên Cố Thanh Phong mới có thể lựa chọn ăn Thăng Nguyên Đan.
Một viên Thăng Nguyên Đan vào bụng, nguyên khí khổng lồ trong nháy mắt bao phủ thân thể Cố Thanh Phong, trong lúc nhất thời giống như bay lượn trong đại dương thiên địa nguyên khí.
Hắn bắt đầu vận chuyển Long Thần Công, đắm chìm trong tu luyện.
Lúc này, có một vị Trừ Ma sứ vừa mới từ trong phòng luyện công đi ra, đang đi về, khi đi ngang qua chỗ ở của Cố Thanh Phong, hắn ta không khỏi nhìn thêm hai lần.
Bởi vì nơi ở khác đều đã tắt đèn, chỉ có Cố Thanh Phong nơi này còn sáng.
Ánh nến mờ nhạt chiếu rọi bóng người loang lổ trên cửa sổ, bóng người kia đang chuyên tâm khoanh chân ngồi trên giường thiền tu luyện.
Vị Trừ Ma sứ này thấy thế không khỏi sinh lòng cảm khái, hắn ta vốn tưởng rằng mình đã tu luyện cả một ngày, đã xem như người chăm chỉ cố gắng, nhưng không nghĩ tới lại có người còn đang tu luyện suốt đêm suốt sáng.
Quả nhiên ngươi không bao giờ cảm thấy bản thân đã làm việc rất chăm chỉ, bởi vì người làm việc chăm chỉ hơn ngươi còn có rất nhiều.
Vị Trừ Ma sứ này không khỏi bị loại tinh thần cố gắng này đả động, lúc này hắn ta quyết định sau khi trở về sẽ không ngủ mà tiếp tục tu luyện.
Cố Thanh Phong đắm chìm trong tu luyện cũng không hay biết, tinh thần khắc khổ tu luyện của hắn đã trở thành tấm gương trong lòng người khác, lúc này hắn đang dồn toàn bộ tâm thần tập trung vào nguyên khí trong cơ thể mình.
Bởi vì, nguyên khí của hắn biến dị rồi.
Cũng rất đột ngột, rõ ràng chưa làm gì cả, chỉ giống ngày đêm chăm chỉ tu luyện như lúc trước, nguyên khí đang yên đang lành trong cơ thể liền tự nó biến dị.
Trước kia Long Thần Công tu luyện ra nguyên khí là màu đen nhạt, nhưng lần tu luyện này lại biến thành màu đen như hắc động thôn phệ tất cả ánh sáng.
Nguyên khí đen kịt như mực kia giống như vật sống, một khi xuất hiện liền tựa như cá mập tiến vào đàn cá, điên cuồng cắn nuốt long thần nguyên khí màu đen nhạt chung quanh.
Cố Thanh Phong vốn cao tới tu vi Tụ Khí lục trọng dưới nguyên khí màu đen thôn phệ, lại bắt đầu lung lay không nắm vững, mơ hồ có xu hướng rơi xuống.
Cũng may Thăng Nguyên Đan đủ lực, giống như vô hạn, điên cuồng phóng thích nguyên khí tinh thuần tiến hành bổ sung, ngăn chặn xu thế cảnh giới rơi xuống.
Cứ như vậy, một cái thôn phệ, một cái bổ sung, mặc nguyên khí đen càng ngày càng cồng kềnh khổng lồ, lại dồn dập thôn phệ tất cả nguyên khí màu đen nhạt hầu như không còn.
Đến lúc này, tất cả nguyên khí của Cố Thanh Phong toàn bộ biến thành màu đen.