Chương 163: Bí Mật Của Lệ Thiên Nhận (1)
Cố Thanh Phong cầm lấy Huyết Thần Tử nhìn một chút, không nhịn được có chút cảm khái: “Cái này cũng quá thuận lợi rồi? Theo lý thuyết, những giò heo trên mạng trước khi lấy được bảo vật không phải lúc nào cũng sẽ gặp phải một chút trắc trở sao? Nếu không làm thế nào có nhiều chữ?” Đang lẩm bẩm, đột nhiên, một đạo kiếm khí vô hình bắn tới từ sau lưng Cố Thanh Phong.
Cố Thanh Phong không nhúc nhích, mặc cho kiếm khí công kích sau lưng của mình, trong lòng lại âm thầm thở dài, thật đúng là cái mỏ quạ đen.
Linh giác của hắn sớm đã cảnh cáo, có người đánh lén hắn, hơn nữa thực lực cấp độ khoảng chừng tông sư tam trọng.
Cố Thanh Phong cũng không để vào mắt loại công kích cấp bậc này, ngược lại rất muốn thử lực phòng ngự của bản thân.
Keng!
Một tiếng va chạm của kim loại vang lên.
Sau lưng Cố Thanh Phong hơi truyền đến một chút cảm giác, giống như hắn đang bị đẩy.
Trong khi đó.
Đing!
Ký chủ bị Hồ yêu tấn công.
Lực phòng thủ +100
Hử?
Tông sư tam trọng hiện tại chỉ có thể cộng thêm một trăm thôi sao?
Hơi yếu một chút.
Ơ! Không đúng!
Tại sao công kích hắn là yêu ma chứ không phải là Trừ ma sứ chứ? Chẳng lẽ là yêu ma trong Trấn Ma ngục chạy ra ngoài rồi?
Cố Thanh Phong vội vàng xoay người lại, vừa nhìn, nhất thời sửng sốt.
Thật đúng là một giương mặt quyến rũ!
Chỉ thấy một vị nữ tử xinh đẹp quyến rũ mặc trang phục màu đen bó sát người, vóc người xinh đẹp, đang đứng với một thanh kiếm trong tay, nhìn chằm chằm Cố Thanh Phong giống như đang đối đầu với một kẻ thù đáng gờm.
Nữ tử quyến rũ nhìn thấy Cố Thanh Phong quay đầu lại, sau khi nhìn thấy mặt hắn cũng ngay lập tức sững sờ.
Trên thế gian lại có nam tử anh tuấn như vậy!
Thật là một khuôn mặt tuấn tú, dường như là một kiệt tác của tạo hoá, mỗi một đường nét giống như đều được tỉ mỉ điêu khắc, có thể nói là hoàn mỹ, không có một chút tỳ vết nào.
Cố Thanh Phong phục hồi tinh thần lại, thấy nữ tử vẫn nhìn chằm chằm mặt mình, không nhịn được âm thầm đắc ý, nhất định bị khuôn mặt tuấn mỹ mà hắn dày công nửa ngày nặn ra mê hoặc rồi.
Nhìn chút tiền đồ này của nàng ta, nếu lão tử tháo mặt nạ xuống, nàng ta có phải liếc mắt một cái thì đã đổ gục rồi không.
Chỉ là, sao nữ nhân này lại cảm giác hình như đã từng gặp ở đâu rồi nhỉ?
Linh quang của Cố Thanh Phong chợt lóe, đột nhiên nghĩ đến.
Mẹ kiếp, mẹ nó!
Nữ nhân này không phải là Tiên Thiên tông sư ngày đó trốn ở trong góc phòng của Lệ Thiên Nhận sao?
Thông qua linh giác, Cố Thanh Phong có thể cảm giác rõ ràng khí tức trên người hai người giống nhau như đúc.
Hắn mơ hồ nhớ tới, lúc ấy mình vừa chém giết xong Kính Yêu, sau đó đã bị Lệ Thiên Nhận gọi qua nói chuyện, khi đó dựa vào linh giác vừa vào cửa đã cảm giác được trong phòng ngoại trừ Lệ Thiên Nhận ra, còn có một vị tông sư ẩn nấp ở chỗ tối.
Lúc ấy mình còn ngây thơ cho rằng đó là người thuộc Ám Ti của Trấn Ma Ti, ai ngờ, Lệ Thiên Nhận mắt to mày rậm kia lại phản bội nhân tộc, chơi kim ốc tàng kiều, nuôi một con hồ yêu?
Còn cố tình nuôi ở Trấn Ma Ti nữa chứ!
Ta ở Trấn Ma Ti nuôi hồ yêu? Lợi hại, cũng có thể viết thành một quyển tiểu thuyết rồi.
Lệ Thiên Nhận làm vậy là lợi dụng chức quyền, ỷ vào mình là lão đại, chưởng quản toàn bộ Trấn Ma Ti, bật các loại đèn xanh cho hồ yêu, để cho nàng ta vào ở trong văn phòng của hắn ta.
Khó trách tiểu tử này luôn trốn ở văn phòng không chịu ra, người không biết còn tưởng rằng hắn ta đang đọc sách.
Nếu hắn có một vưu vật như vậy, văn phòng chính là nhà của hắn rồi!
Cố Thanh Phong đang suy tư, nữ tử cũng đã phục hồi tinh thần lại, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Phong nói: “Ngươi là ai, lại dám tự tiện xông vào Trấn Ma ngục!”
“Này này này, một hồ ly tinh như ngươi có phải nhập vai diễn quá sâu rồi hay không? Ta xông vào Trấn Ma ngục thì liên quan cái rắm gì tới ngươi, ngươi cho rằng ngươi là Trừ ma sứ sao?”
Nữ tử sợ hãi ngạc nhiên, nàng ta tuyệt đối không ngờ tới người trước mắt này lại có thể liếc mắt một cái đã nhìn thấu chân thân của mình.
Phải biết rằng gia tộc hồ yêu giỏi nhất chính là am hiểu thuật biến hóa khôn lường.
Sau đó lại suy nghĩ đến vừa rồi người này cứng rắn chịu một chiêu của bản thân mà không bị thương, vả lại khí tức quanh thân thu lại hoàn toàn, nàng ta có thể dễ dàng đoán được, người trước mắt này tu vi hơn xa mình, ít nhất là giai đoạn sau tông sư, thậm chí… Đại tông sư! Không thể địch lại!
Vừa nghĩ đến đây, nữ tử đột nhiên nở nụ cười quyến rũ, giây phút đó Ma Ti ngục mờ mịt dường như đều sáng bừng lên.
“Tiền bối có nhãn lực tốt, liếc mắt một cái đã có thể nhìn thấu chân thân của nô gia.”
Giọng nói của nàng ta ngọt ngào, nụ cười cũng quyến rũ động lòng người.
Cố Thanh Phong đột nhiên cảm thấy có chút hâm mộ Lệ Thiên Nhận.
Đing!
Ký chủ bị Hồ yêu tấn công.
Quyến rũ +69!
Cố Thanh Phong hơi sửng sốt, lập tức trong lòng giận dữ nói với hệ thống: “Ta lại không trúng mị thuật của nàng ta, ngươi thêm thuộc tính gì? Hơn nữa, mị lực của ta đã đầy lâu rồi, ngươi làm sao tăng thêm được?”
Hệ thống rơi vào im lặng và không trả lời hắn.
Đúng lúc này, một luồng ánh sáng lạnh loé lên, ngay lập tức chiếu sáng phòng giam âm u.
Keng!
Cố Thanh Phong cảm giác cổ họng có chút ngứa ngáy, không nhịn được đưa tay cầm lấy mũi kiếm của nữ tử đang đặt ở cổ họng mình, di chuyển lên xuống cổ họng, giải tỏa cơn ngứa, sau đó buông tay ra.
Nữ tử ngơ ngác thu hồi trường kiếm, nhìn mũi kiếm đã bị mài phẳng, không nói hai lời quay đầu bỏ chạy.
Trong nháy mắt đã biến mất.
Quyết đoán của nàng ta làm cho Cố Thanh Phong có chút sững sờ, thế cho nên hắn không nghe thấy âm thanh thông báo hệ thống gia tăng phòng ngự.