Chương 169: Huyết Ma Hoài Nghi Nhân Sinh (2)
Nói thật lòng, Huyết Ma sống gần một ngàn năm rồi, cũng thu phục vô số thuộc hạ, nhưng chưa ai trong số chúng trung thành đến thế. Nghĩ đến đây, Huyết Ma bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Nên là… Kế hoạch ta dày công dựng lên để làm cái gì? Nếu như sớm biết Cố Thanh Phong là tín đồ cuồng tín của mình, hà tất phải lừa hắn? Sao không nói thẳng ra với hắn?
Hắn vì ta không màng sống chết rồi, ta đây mà đoạt xá Thôn Thiên Ma Thể của hắn, nói không chừng hắn vẫn cảm thấy đây chính là vinh quang vô thượng, còn vô cùng sẵn lòng nữa.
Hà tất phải làm mọi chuyện phức tạp lên, đến cuối cùng không những không thể lấy được những Huyết Thần Tử khác, đấy chả phải lấy đá tự đập lên chân mình à?
Bồ Yêu bấy giờ đầu óc cũng choáng váng, hiện giờ trong đầu nó đang vọng lại những lời Cố Thanh Phong nói khi nó mới gặp Cố Thanh Phong lần đầu.
Khi ấy, khi mình vừa nói muốn cùng hắn liên thủ giết Huyết Ma xong, lời Cố Thanh Phong đáp lại thế này.
“Úi chà Bồ Yêu này, ta phải nói cho ngươi biết, cái suy nghĩ này của ngươi méo mó lắm nhé, Huyết Ma là thượng cấp của ngươi, một thằng tiểu đệ như ngươi sao lại đi phản bội cấp trên của mình thế, này nhé, coi như ngày hôm nay ta không nghe thấy, sau này cũng đừng nhắc lại nữa, ngoài ra ta vẫn luôn ngưỡng mộ ma uy tận trời của Huyết Ma đại nhân, ngươi có thể đề bạt ta được không?”
Thì ra…
Những lời lúc đấy hắn ta nói là thật!!!
Hắn thật lòng ngưỡng mộ Huyết Ma đại nhân!
Khó trách bảo hắn đi thôn phệ Huyết Thần Tử, hắn hết lấy lý do ngủ rồi bận chuyện linh tinh để thoái thác, thì ra bởi vì trong nội tâm hắn vô cùng kính ngưỡng Huyết Ma đại nhân, cho nên không muốn làm chuyện có lỗi với Huyết Ma.
Nghĩ thế tất cả mọi chuyện đều được kết nối lại, những hành vi cổ quái của Cố Thanh Phong trong dĩ vãng đều được giải thích một cách hợp lý.
Chẳng qua, nghĩ ra Bồ Yêu đột nhiên nở một nụ cười khổ.
Bởi vì nó đột nhiên nhớ đến nhẫn Càn Khôn của mình, còn có hai con yêu ma Tông sư cảnh đã chết kia, đây cuối cùng là vì cái gì chứ?
“Khụ khụ.”
Huyết Ma đột nhiên đằng hắng một tiếng đầy chiến thuật, trong lòng hắn vẫn đang lục tung tìm từ để nói, nghĩ một hồi làm sao mở lời với Cố Thanh Phong, thật ra Bồ Yêu không phải kẻ phản bội, nó cũng giống ngươi đều là bầy tôi trung thành tận tụy.
Khó khăn lắm mới tìm được một thuộc hạ trung thành đến vậy, Huyết Thần Tử còn lại vẫn cần người của hắn dùng thân phận con người mới lấy được kìa, có điều không thể để người ta thất vọng đau khổ được, mặc dù lòng trung thành của người ta vượt mức cho phép, chắc hẳn không cần an ủi đâu, nhưng lão đại cơ mà, nói chung vẫn phải bày tỏ thái độ.
“Cố Thanh Phong, thật ra Bồ Yêu không phải kẻ phản bội, hắn chỉ là…”
Lời Huyết Ma nói còn chưa xong, đã bị Cố Thanh Phong cắt đứt, chỉ thấy Cố Thanh Phong bày ra gương mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Huyết Ma đại nhân ơi, ta biết ngài niệm tình xưa, không muốn tin vào hiện thực, thế nhưng sự thật là sự thật, cái thằng khốn nạn bồ yêu này, hắn mặt người dạ thú, trong lòng đầy mưu hèn kế bẩn, hắn…. hắn không xứng là người!”
Bồ Yêu: “???”
“Huyết ma đại nhân, nếu ngài không nhẫn tâm động thủ, vậy thì để ta.” Cố Thanh Phong nói, ngay lập tức vén tay áo chuẩn bị ra tay.
Huyết Ma sắc mặt kinh ngạc, vội vàng nói: “Cố Thanh Phong, bình tĩnh trước đã! Bình tĩnh đã! Bồ yêu, ngươi mau giải thích cho hắn đi!”
Vì thế Bồ Yêu vội vàng đưa hết kế hoạch của nó và Huyết Ma ra, nghe xong Cố Thanh Phong ngẩn cả người, nổi trận lôi đình!
Quay đi quẩn lại mình lại bị lừa?
Kế hoạch của ta đâm vào kế hoạch của bọn nó, kết quả loạn cào cào.
Vốn nghĩ mình có thể đâm sau lưng Bồ Yêu một đao, ai dè, Bồ Yêu và Huyết Ma hai thằng ngu này lại hợp tác với nhau.
“Cố Thanh Phong, ta biết ngươi nhất thời khó tiếp nhận sự thật, nhưng điểm xuất phát của chúng ta cũng đều vì Huyết Ma đại nhân…” Bồ Yêu thấy Cố Thanh Phong cúi đầu, toàn thân run nhè nhẹ, cho rằng hắn không tiếp nhận được hiện thực, vội vàng khuyên lơn.
“Nên nếu chúng ta đều là cùng người một nhà, mong ngươi có thể hiểu được.”
Bồ Yêu nói, vội bổ sung thêm một câu cuối cùng: “Với cả, ngươi nhớ lát nữa trả nhẫn Càn Khôn cho ta đấy.”
Lời này nói xong, Cố Thanh Phong chớp mắt đã bùng nổ! Ta đây bị lừa còn chưa tính, giờ còn phải vào trận doanh Huyết Ma giáo của bọn ngươi, còn dám bảo ta trả lại nhẫn Càn Khôn?
Cố Thanh Phong không nhịn nổi nữa rồi, cút con moẹ kế hoạch đi, cút con moẹ Huyết Ma sức mạnh đỉnh phong đi, ông đây sẽ thiến chết bọn mày!!!
Ngay đó.
Cố Thanh Phong ngẩng phắt đầu lên, trong mắt tràn lửa giận, siết chặt tay vang lên răng rắc.
Bỗng, hắn duỗi ngón tay chỉ thẳng vào mặt Bồ Yêu và Huyết Ma, giận giữ nói: “Cả đời ông đây ghét nhất có người lừa ông! Như cái lũ rác rưởi hèn hạ vô sỉ, xấu xa dưới đáy xã hội, đầy mồm thối lừa lọc nhau Huyết Ma giáo các ngươi ấy, thế là hết lần này đến lần khác lừa ta! Kính Yêu lừa ta hai đồng bạc, Ảnh Yêu suýt nữa lừa được cơ thể ta, còn có tên rác rưởi Bồ Yêu ngươi nữa! Cái tên khốn nạn nhà ngươi, trong mồm ngươi không câu nào là thật hết!”
“Cố Thanh Phong, ăn nói cho cẩn thận.” Huyết Ma nhíu mày, hơi bất mãn.
Cố Thanh Phong vừa nghe Huyết Ma nói, cơn giận càng thêm bùng nổ: “Cẩn thận cái lịt pẹ nhà mày, bố đây còn chưa đả động gì đến mày đâu! Ngươi thân là lão đại Huyết Ma Giáo, sao lại có một thằng tiểu đệ như vậy? Một Ma giáo chất lượng tốt thế, bị ngươi biến thành một động lừa đảo! Ngươi có thấy mất mặt không?
Khó trách được hai trăm năm trước ngươi bị đánh như chó, moẹ thằng nào thấy một đám lừa lọc như các ngươi mà không muốn đánh chứ?”