Chương 170: Bị Lừa Rồi
Huyết Ma bị Cố Thanh Phong mắng, đầu tiên là hết sức kinh ngạc rồi sững sờ, ngay sau đó mặt càng ngày càng khó coi, càng ngày càng sầm xì lại. “CỐ THANH PHONG!” Huyết Ma rống lớn, nhất thời, một luồng khí thế kinh khủng đến mức đặc sệt lại phun ra, thoáng chốc, áp suất không khí của cả tòa địa cung dường như giảm xuống.
Huyết Ma hận nhất trước mặt hắn có người dám nhắc đến chuyện hai trăm năm trước, đó là vết thương đau nhức mãi trong lòng hắn.
Tục ngữ có câu, mắng người đừng mắng vào chỗ đau nhất, một câu chửi của Cố Thanh Phong cuối cùng cũng chọc vào tim của Huyết Ma rồi.
“Đừng tưởng ngươi liều chết đưa Huyết Thần Tử đến đây, thì có thể được sủng mà kiêu, ta cho ngươi một cơ hội cuối…”
“Ta i* vào cơ hội cuối cùng.” Hiện giờ Cố Thanh Phong đang trong cơn giận nhất, đâu lọt vào tai người khác nói gì, cắt đứt lời luôn: “Ngươi cho ta cơ hội? Ha ha, mới nãy tâm trạng ông đây tốt, ngươi nói gì thì là cái nấy, hiện giờ ông mất hứng rồi, ngươi nói ngươi là cái thá gì?
Không lẽ ngươi thật sự nghĩ rằng ông đây tới nguyện quy thuận ngươi à? Ngươi xấu như chó nhưng thích mơ đẹp lắm, ông đây tới đây chỉ muốn xem thử, Huyết Ma năm đó không ai bì nổi, hôm nay biến thành chó nhà có tang như nào, ha ha, giờ ta thấy rồi, ta nhìn thấy một con chó già chỉ biết trốn trong ổ rách để lừa người.”
“CỐ THANH PHONG!!”
Trong cổ họng Huyết Ma bộc phát một tiếng rống lớn, sóng âm kinh người trong nháy mắt khuếch tán ra khắp địa cung dưới lòng đất, địa cung vốn không có gió đột nhiên lại nổi lên một cơn cuồng phong, nháy mắt, cả toà cung điện bắt đầu rung chuyển, trên đỉnh có vô số đất cát rơi xuống.
“CHẾT!”
Huyết Ma bỗng giơ tay lên, một luồng sóng năng lượng khủng bố ngưng tụ lại trong lòng bàn tay, giống như sấm sét tụ tập trong mây đen vào ngày mưa dông đầm đìa.
Sau một khắc, một bàn tay máu mang theo khí thế long trời lở đất vỗ mạnh về phía Cố Thanh Phong.
Cố Thanh Phong nhìn thấy một chưởng mang theo uy thế khiếp trời, tức giận trong lòng thoáng cái biến mất, tâm trạng đột nhiên biến thành mây gió trong lành.
Ngay khi một chưởng này sắp sửa đập lên người Cố Thanh Phong, đột nhiên, một bóng người choàng áo đen đột nhiên che trước người hắn.
Thay hắn ra tay cản lại một chưởng này.
Hắc bào đó chính là Bồ Yêu.
Bồ Yêu sau khi nhận một chưởng này, phun mạnh một ngụm máu, hiển nhiên trọng thương không nhẹ.
Chẳng qua nó không để ý đến thương thế trên người mình, mà vội vàng khuyên can Huyết Ma đang giận đùng đùng kia: “Huyết Ma đại nhân, ngài không thể giết Cố Thanh Phong, dù sao hắn cũng là Thôn Thiên Ma Thể! Là mấu chốt để ngài hoàn thành kế hoạch thành Thần.”
Cơn giận dữ của Huyết Ma hơi chậm lại sau khi hắn ta nghe được bốn chữ Thôn Thiên Ma Thể, ngay lập tức buông tha ý định giết Cố Thanh Phong, hơn nữa ngay cả suy nghĩ muốn tra tấn hắn cũng không có.
Bởi vì hắn ta muốn đoạt xá, bây giờ tra tấn Cố Thanh Phong, sau khi đoạt xá chẳng khác nào tra tấn chính mình.
Chỉ đành nén một trận ác khí ở trong lòng, chỉ nghe hắn ta chửi: “Hay cho một cái Thôn Thiên Ma Thể, đáng tiếc cho một cái miệng giỏi.
Nếu không phải vì đoạt xá, bản tôn hôm nay chắc chắn đã nghiền nát ngươi rồi!”
Hiện tại Cố Thanh Phong có suy nghĩ muốn chửi người, lập tức sẽ chịu đựng rồi, kết quả chuyện tốt lại bị quấy rầy.
Vì thế hắn nhân lúc Bồ Yêu đang chắn trước người mình, hơn nữa còn đang bị thương, chính là lúc suy yếu, trực tiếp nhấc chân, hung hăng đạp mạnh một cước vào mông Bồ Yêu.
Dựa vào sức mạnh ngang ngạnh mà Hắc Long Bất Diệt Thân mang đến, nhân lúc Bồ Yêu không phòng bị, cho dù Bồ Yêu là cường giả của Hóa Long cảnh, cũng bị Cố Thanh Phong đạp một cái ngã nhào ra ngoài nằm sấp trên mặt đất.
Cũng may Bồ Yêu phản ứng nhanh, yêu lực hộ thân hình thành vòng bảo hộ kịp thời chắn trước người, lúc này mới tránh được kết cục dùng mặt đáp đất.
Tuy thương tổn không lớn, nhưng tính sỉ nhục cực kỳ mạnh, đường đường là cường giả của Hoá Long cảnh lại bị người ta đá một cái ngã nhào, nếu truyền ra ngoài làm sao còn lăn lộn nữa?
Bồ Yêu nhanh chóng đứng dậy từ trên mặt đất, đôi mắt như muốn phun lửa nhìn Cố Thanh Phong: “Cố Thanh Phong! Ta cứu ngươi, nhưng ngươi lại còn đạp ta? Con mẹ nó ta giết ngươi!”
Bồ Yêu đã có chút mất đi lý trí, lao thẳng về hướng Cố Thanh Phong, giơ hai nắm đấm lên muốn đánh vào trên mặt Cố Thanh Phong.
Lúc này, Kình Thiên Huyết Thủ Ấn đột nhiên xuất hiện, đánh Bồ Yêu bay ra xa, thân hình hung hăng khảm ở trên vách tường địa cung.
Truyền đến giọng nói của Huyết Ma: “Bồ, bình tĩnh một chút, ngươi không thể giết hắn, bản tôn còn muốn đoạt xá.”
Ầm!
Thân hình Bồ Yêu đột nhiên giãy ra từ trên vách tường, trong chốt lát đá vụn văng tung tóe, chỉ nghe nó ho máu nói: “Huyết… Huyết Ma đại nhân, ta không có ý định giết hắn, chỉ là tiểu tử này ức hiếp người quá, ta chỉ muốn cho hắn chút giáo huấn.”
“Bản tôn lập tức sẽ đoạt xá, trong chốc lát, thân thể của hắn chính là thân thể của bản tôn, ngươi dạy cho hắn một chút giáo huấn, chính là giáo huấn bản tôn hiểu không?”
Huyết Ma từ sau khi bị chửi, cũng không có ý định để Cố Thanh Phong sống một giây nào, hắn ta cũng mặc kệ Huyết Thần Tử tiếp theo, dù sao nhìn dáng vẻ Cố Thanh Phong chắc chắn sẽ không phối hợp nữa, cho nên hắn ta tính toán đoạt xá trước.
Huyết Thần Tử thiếu vài giọt thì thiếu thôi, cùng lắm dựa vào Thôn Thiên Ma Thể nuốt thêm vài cường giả nữa, sớm muộn gì cũng có thể bổ sung trở lại.
“Hiểu, đã hiểu.” Bồ Yêu lau máu tươi trên khóe miệng, lúng túng cười.
“Cái quái gì vậy?” Cố Thanh Phong đột nhiên chửi ầm lên: “Hai người các ngươi thấy thú vị lắm sao? Lúc thì ngươi ngăn cản hắn ta lại, lúc thì hắn ta ngăn cản ngươi, chơi đùa à? Muốn động thủ thì nhanh lên, đừng lề mề nữa… ”