Chương 181: Thiên Hạ Rộng Lớn Lại Không Có Chỗ Cho Bồ Yêu Ta Dung Thân (1)
Cố Thanh Phong đang chạy cảm giác vừa rồi hình như đụng phải người, hình như còn là một lão già… Có điều cảm giác thông qua khí tức, người kia chắc là cao thủ Hóa Long cảnh, vậy thì không sao, cao thủ Hóa Long cảnh da dày thịt béo, chắc là sẽ không bị thương.
Cố Thanh Phong tiếp tục đuổi theo, Bồ Yêu cách phủ châu Nhân tộc càng gần, động tĩnh của hai người bọn họ cũng càng lớn, dù sao cũng là một vị cường giả Hóa Long đỉnh phong đang toàn lực chạy trốn, đi đến đâu khí thế kinh người đến nấy.
Kinh động vô số cường giả.
Một ngày này, vô số cường giả ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, chỉ thấy một vị đại yêu Hóa Long đỉnh phong đoạt mạng chạy như điên, phía sau xa xa còn có một vị nam tử tuấn mỹ vô song.
Tốc độ của hai người bọn họ cực nhanh, cũng chỉ có cường giả cấp tông sư mới có thể miễn cưỡng thấy rõ đôi chút.
Một đám cường giả nhao nhao suy đoán rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, rốt cục là người nào có thể đáng sợ tới mức Hóa Long đỉnh phong cũng chạy trối chết như vậy?
Đó chính là Hóa Long đỉnh phong đó!
Nếu như Thần chỉ tồn tại trong truyền thuyết, Hóa Long đỉnh phong có thể nói là mạnh nhất!
Huống chi là một vị cường giả đứng đầu đương thời như vậy, mà lại bị người đuổi giết, người đuổi giết kia rốt cuộc là ai?
Mọi người không dám nghĩ tiếp nữa.
Bồ Yêu và Cố Thanh Phong, một người liều mạng đuổi, một người liều mạng chạy, cũng không ai có tâm tư để ý đến ý nghĩ của đám con kiến hôi này.
Dưới sự cấp tốc của bọn họ, rất nhanh thôi, hai người truy đuổi đánh nhau chạy ra khỏi phủ Võ Lăng, tiến vào dãy núi không biết tên.
Dãy núi hiểm trở nguy nga, nối liền không dứt, mấy trăm ngọn núi san sát.
Cố Thanh Phong vốn bị kéo dài khoảng cách nhìn thấy những ngọn núi này nhất thời vui mừng, tốc độ đạp lên không khí của hắn tất nhiên so ra kém hơn đạp chân xuống đất.
Chỉ thấy Cố Thanh Phong bay như bay, một cước bước lên một ngọn núi, ầm!
Ngọn núi ầm ầm vỡ vụn, một cỗ lực phản ứng cường đại làm cho tốc độ của hắn tăng vọt.
Hắn như pháp pháo chế, một cước một ngọn núi, giống như nhảy xa, tốc độ liên tiếp tăng lên.
Mà ở sâu trong dải núi này, dưới chân núi Thanh Sơn, một vị nam tử mặc kim giáp cầm Phương Thiên họa kích giống như thiên binh thiên tướng đột nhiên mở hai mắt.
Một đôi mắt hổ nhìn về phía bầu trời phương xa, sắc mặt ngưng trọng.
Trong cảm giác của hắn ta, có một vị cường giả Hóa Long đỉnh phong đang chạy về hướng của hắn ta với tốc độ rất nhanh.
Hắn ta thầm nghĩ người đến đó không có ý tốt.
Sau một khắc, khí thế quanh thân nam tử mặc kim giáp mãnh liệt bộc phát, thân hình chợt bay lên không trung.
Rõ ràng là một vị Hóa Long lục trọng cường giả.
Hắn ta dùng thân thể chắn trước Thanh Sơn, ánh mắt ngưng trọng nhìn Bồ Yêu từ phương xa bay tới, trầm giọng nói: “Bệ hạ có lệnh, đây là cấm địa, phía trước cấm đi, bất luận kẻ nào dám tự tiện xông vào Ngọc… ”
Đùng!
Thù ấn huyết sắc che khuất bầu trời trực tiếp cắt đứt lời của nam tử mặc kim giáp, hung hăng cắt ngang hắn ta, ở trên mặt đất tạo ra một cái hố sâu.
Tốc độ của Bồ Yêu không hề dừng lại chút nào, cũng không quay đầu lại mà biến mất ở phía chân trời.
Nam tử mặc kim giáp tuy rằng là cường giả Hóa Long lục trọng, tuy rằng trúng một chưởng của Bồ Yêu, nhưng cũng không có hôn mê tại chỗ, hắn ta gian nan bò lên từ trong hố, lau đi khóe miệng dính máu tươi, sợ hãi nhìn bóng dáng Bồ Yêu rời đi, lại nhìn nhìn Thanh Sơn bên cạnh, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Hắn ta vốn tưởng rằng Bồ Yêu định xông vào cấm địa, Hoàng đế hạ tử mệnh lệnh, nhất định phải bảo trụ cấm địa, vừa rồi hắn ta cũng đã lấy mạng che chở, ai ngờ đối phương chỉ là đi ngang qua.
Nhưng mà, đang lúc hắn ta thở phào nhẹ nhõm, mặt đất đột nhiên bắt đầu rung động, cùng lúc đó phương xa truyền đến âm thanh từng ngọn núi sụp đổ, ầm ầm, tựa như địa long xoay người.
Nam tử mặc kim giáp vội vàng nhìn lại, chỉ thấy một vị nam tử tuấn mỹ vô song đang đạp núi bay đến, hắn giống như hung thú thái cổ, một cước một ngọn núi, đi tới đâu núi rung đất nứt.
Nam tử mặc kim giáp thấy đối phương đang hướng chạy tới nơi này, nhất thời kinh hãi thất sắc, hắn ta giãy dụa muốn đứng dậy, nhưng mà một chưởng Hóa Long đỉnh phong tuy rằng không làm hắn ta trọng thương, nhưng lại khiến cho hành động của hắn ta chậm đi.
Cuối cùng, hắn ta đành phải trơ mắt nhìn người nọ một cước giẫm lên Thanh Sơn.
Bùm bụp!
Trên Thanh Sơn lại truyền đến âm thanh vỡ vụn gì đó, đúng là một tầng hào quang trong suốt, hào quang kia bao trùm cả ngọn Thanh Sơn, tựa như kết giới vậy.
Nhưng mà lúc này kết giới bởi vì một cước của Cố Thanh Phong, đang không ngừng nứt ra, rất giống như vỏ trứng gà vỡ vụn vậy.
Nam tử mặc kim giáp chảy nước mắt: “Không!!! ”
Hắn ta gào thét xông về phía Thanh Sơn, oán hận nhìn thân ảnh Cố Thanh Phong rời đi, nhưng hắn ta không có đuổi theo, mà là điên cuồng vận chuyển sưc mạnh bản thân, cuồn cuộn không ngừng tràn vào trong kết giới, muốn ngăn cản kết giới đang nứt ra.
Đương nhiên, chủ yếu là hắn ta không dám đuổi theo.
Có thể tu luyện tới Hóa Long cảnh không phải kẻ ngốc, một tồn tại không thấy rõ cảnh giới đang đuổi giết cường giả Hóa Long đỉnh phong, ai dám đi qua vuốt râu hùm?
。。。。。。
Cố Thanh Phong đang chạy trốn có một tia nghi hoặc, Ể? Tại sao cảm giác vừa mới giẫm lên đỉnh núi có chút không đúng nhỉ?
Ngọn núi hình như rất cứng.
Cố Thanh Phong lắc lắc đầu, tiếp tục truy đuổi.
Lúc này Bồ Yêu đã cách hắn rất xa, căn bản không nhìn thấy thân ảnh, nếu không phải có Truy hồn thuật ở đây, Cố Thanh Phong sớm đã mất dấu tám trăm lần.
Tuy rằng đuổi không kịp, nhưng Cố Thanh Phong cũng không buông tha, hắn chờ đợi, chờ đêm đến.