Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 197: Lăn Lộn Hồng Trần Tôi Luyện Đạo Tâm

Chương 197: Lăn Lộn Hồng Trần Tôi Luyện Đạo Tâm

“Biến thành cái nào? Tất nhiên là biến thành tất cả rồi! Hôm nay chủ nhân của ngươi có rất nhiều thời gian, ngươi biến thành từng người một, sau đó nhảy múa cho ta xem.” “Ồ.” Tiểu Thi Mị gật đầu đồng ý, sau đó lập tức biến thành một nữ tử có dáng người cao gầy, làn da trắng nõn, sống mũi cao thẳng, có phong cách kỳ lạ.
Trước đây nữ minh tinh chỉ có thể nhìn thấy trên TV, giống như người thật đang xuất hiện trước mắt mình, thoáng cái đã làm cho Cố Thanh Phong nhìn không chớp mắt.
Trong nháy mắt đó, Cố Thanh Phong hoảng hốt cảm giác mình được trở lại hiện đại, nỗi nhớ nhà nhất thời giảm bớt rất nhiều.
“Đúng vậy, chính là như vậy, thật sự giống nhau như đúc! Đừng ngây người nữa, nhảy múa!”
。。。。。。
Ngày hôm sau.
Cố Thanh Phong xoa xoa ánh mắt đau nhức, vươn vai vặn eo đi ra khỏi ngục Trấn Ma.
“Thời gian dài không chớp mắt, Hắc Long Bất Diệt Thân cũng không chịu nổi mà. Haizz, tất cả đều kỳ lạ hình ảnh quá tuyệt vời, không muốn bỏ lỡ một khung hình nào.” Cố Thanh Phong vừa ngáp vừa nói.
“Giày vò suốt cả đêm, mới chỉ nhìn mười mấy người, Tiểu Thi Mị đã chịu không nổi nữa rồi, là do thực lực của Tiểu Thi Mị quá yếu, xem ra sau này phải nghĩ cách tăng thực lực của nàng ta lên một chút.”
Cố Thanh Phong lảo đảo trở về chỗ ở của mình, nằm xuống ngủ ngay lập tức.
Như chúng ta đều biết, nếu tinh thần của một người trong trạng thái phấn khích trong thời gian dài, thì đó là một chuyện rất tiêu tốn năng lượng, cũng giống như say cơn say, chỉ còn lại một chút mệt mỏi.
Khi Cố Thanh Phong tỉnh lại lần nữa, đã là trăng trên ngọn liễu, như thường lệ, đã đến giờ đến thanh lâu.
Gọi hai vị tiểu đệ mấy ngày không gặp, Vương béo, Hứa đần, đi thẳng tới Thiên Hương lâu.
。。。。。。
Ngày hôm sau nữa.
Cố Thanh Phong vừa tỉnh lại đã là hoàng hôn.
Lúc này, hắn cảm giác bản thân giống như hoàn toàn sống lại, hoàn toàn gột sạch cảm giác mệt mỏi của hành trình, trạng thái thân thể điều chỉnh đến đỉnh phong, đạo tâm cũng càng kiên định hơn vài phần.
Về phần đạo tâm vì sao kiên định?
Ngươi không thấy những người tu luyện có thành tựu lớn, người nào không phải lăn lộn ở trong hồng trần, tôi luyện đạo tâm?
Chưa từng trải nghiệm đôi mắt mê người của thế gian, làm thế nào nhìn thấu hồng trần?
Không nhập thế, thì làm thế nào xuất thế?
Muốn hóa thần, trước tiên phải hóa thành người phàm.
Như người xưa có cậu: Chỉ khi nhìn thấy bóng đêm đen tối nhất, ngọn lửa trong trái tim, sẽ trở nên nóng bỏng và tươi sáng hơn, không còn dao động.
Cố Thanh Phong biết rõ đạo lý này, cho nên hắn tự mình thực hành, và thu hoạch rất nhiều.
“Hiện giờ thể xác và tinh thần biến ảo không lường, ý niệm trong đầu tinh khiết, chính là thời cơ tốt nhất để tu luyện!”
Vì thế Cố Thanh Phong không nói hai lời bắt đầu tu luyện.
Dưới sự dẫn dắt của linh hồn lực ngang ngược, Long Thần Công nhanh chóng vận chuyển, nguyên khí thiên địa bốn phía đều được điều động, rót ngược vào trong cơ thể Cố Thanh Phong.
Tu luyện một lát, Cố Thanh Phong ngạc nhiên phát hiện, tốc độ tu luyện của bản thân nhanh hơn mấy lần so với lúc trước!
Linh hồn lực mang theo một tia thần ý dường như hóa thành bàn tay to thực chất, điên cuồng cướp đoạt thiên địa nguyên khí xung quanh.
Cảm giác này chưa bao giờ cảm nhận trước đây.
Trước kia khi Cố Thanh Phong có được linh hồn lực có thể so sánh với tông sư, linh hồn lực căn bản không thể thực chất tiếp xúc với thiên địa nguyên khí, chỉ có thể dẫn dắt.
Nhưng hiện tại linh hồn lực lại giống như thực thể, lôi kéo nguyên khí thiên địa bốn phía hút vào trong cơ thể.
Tốc độ tu luyện giống như cưỡi tên lửa, nguyên khí trong cơ thể không ngừng tích luỹ, điên cuồng tăng lên hướng Tụ Khí bát trọng!
Một đêm trôi qua.
Khi ánh mặt trời sáng sớm chiếu lên mặt Cố Thanh Phong, hắn ngừng tu luyện, khí tức quanh thân đột nhiên bùng nổ là Tụ Khí Bát Trọng!
Chỉ trong một đêm ngắn ngủi, đã đột phá đến Tụ Khí bát trọng, mà hắn chỉ mới đột phát Tụ Khí thất trọng vào mấy ngày trước.
Tốc độ tu luyện như thế, quả thực kinh người.
Quan trọng nhất là, lần này Cố Thanh Phong vẫn chưa có uống thuốc.
Không dựa vào sức mạnh của đan dược, chỉ dựa vào thiên phú và nghị lực của bản thân, đột phá Tụ Khí bát trọng, cho dù tâm tính trầm ổn của Cố Thanh Phong, cũng không khỏi khẽ vui vẻ.
“Quả nhiên, muốn thành công phải chuẩn bị chu đáo, mài giũa đạo tâm là chính xác, Thiên Hương lâu còn phải đi nhiều hơn.”
Tuy nhiên sau khi kinh ngạc vui mừng qua đi hắn lại có chút lo lắng.
Có phải quá nhanh rồi hay không?
Mọi người đều biết, tốc độ tu luyện quá nhanh sẽ dẫn đến căn cơ không ổn định, căn cơ chính là nền móng xây nhà, nếu nền móng không được xây dựng tốt, hoàn toàn không thể xây nhà cao, võ đạo tu luyện cũng là như thế, chờ sau khi cảnh giới tăng lên, rất có thể sẽ dừng lại ở đây, trì trệ không tiến.
Tính toán hết, chính mình vừa mới xuyên qua hai tháng, công phu ngắn ngủi hai tháng, tu vi đã từ Tụ Khí tam trọng tăng lên Tụ Khí bát trọng, tốc độ như thế, coi như là những đại gia tộc thiên kiêu cũng làm không được, thật sự là nhanh có chút kinh người.
Cố Thanh Phong đang suy tư, đột nhiên, tiếng gõ cửa ngoài cửa vang lên.
“Cố Thanh Phong, đã đến lúc xuất phát.”
Giọng nói lạnh lùng của Lệ Thiên Nhận từ ngoài cửa truyền đến.
“Tới đây.” Cố Thanh Phong đáp lại một tiếng, lập tức đi ra cửa.
Sau khi ra khỏi cửa, ánh mắt Cố Thanh Phong cũng không có nhìn về phía Lệ Thiên Nhận, mà là vòng qua hắn ta, nhìn về phía bóng dáng nho nhỏ phía sau hắn ta.
Sau khi nhìn thấy bóng người nho nhỏ kia, Cố Thanh Phong cảm thấy thất vọng.
Khen ngợi nha! Tại sao không phải là Hồ yêu lần trước?
Bên cạnh Lệ Thiên Nhận là một thiếu nữ mặt than vẻ mặt lạnh nhạt, một mét tư, rất gầy hình như có chút suy dinh dưỡng, còn đầu bạc, trên đầu nhỏ tìm không ra một sợi tóc đen.
Ưu điểm duy nhất đại khái là khuôn mặt tú lệ, dáng vẻ không tầm thường, đáng tiếc trên mặt không có bất kỳ biểu cảm gì, hoàn toàn không đáng yêu.
Cố Thanh Phong chưa từ bỏ ý định dùng linh hồn lực dò xét tiểu loli tóc bạc, muốn xem nàng ta có phải là Hồ yêu giả trang hay không, kết quả điều tra làm cho hắn thất vọng, tiểu loli tóc bạc là người, không phải yêu quái.
Vì thế Cố Thanh Phong càng thất vọng hơn, vẻ mặt u oán nhìn Lệ Thiên Nhận, giống như nói, ngươi giấu Hồ yêu cho bản thân, kết quả phái cho ta một tiểu loli ba không, không miệng không tim không biểu cảm?
Một nam nhân tinh tế như ta ngày ngày dùng sữa rửa mặt mỗi ngày, thực sự không còn dùng xà phòng được nữa, không còn hợp nữa.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất