Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 211: Luyện Chế Ngọc Hoa Đan

Chương 211: Luyện Chế Ngọc Hoa Đan

Dược lực bị hao tổn một phần, thì sẽ luyện được đan dược chín phần, hao tổn hai phần, thì thu được đan dược tám phần, từ cái này suy ra. Đan dược đạt tỷ lệ bảy phần là cực phẩm, tám phần là cực phẩm hiếm có, chín phần là tuyệt phẩm chỉ có những Luyện Đan sư cao cấp nhất mới có thể luyện chế được, mười phần chỉ có thể là truyền thuyết.
Thật ra luyện đan bảy phần đối với thiên kiêu mà nói thì chỉ cần cố gắng là có thể làm được, nhưng mà, rất khó thành công chỉ trong một lần, hơn nữa dù cho có thể thành công trong một lần cũng khó có thể hoàn thành nhanh được.
Vì vậy, luyện đan lần này là một thử thách rất khắc nghiệt đối với mọi người, không chỉ phải luyện ra loại đan dược phù hợp với yêu cầu, mà còn phải nhanh hơn tất cả mọi người và đứng được trong vị trí mười người đứng đầu!
Tất cả mọi người đều vô cùng căng thẳng, mặc dù là thiên kiêu xuất thân từ tông môn chuyên luyện đan Linh Dược sơn cũng là đang dốc toàn lực ra để ứng phó.
Chỉ có Lý Tiểu Thúy, mặt vẫn lạnh như trước, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn không nhìn ra chút lúng túng nào, dáng vẻ vô cùng thành thạo.
Động tác tay cũng rất nhanh, mặc dù nhanh nhưng rất ổn định, giống như sách giáo khoa.
Trong quá trình luyện đan, cô thậm chí có thể phân tâm để quan sát người khác, xem thử tiến độ của họ, giống như người dẫn đầu trong một cuộc chạy đua đang quay đầu nhìn phía sau lưng với vẻ mặt nhẹ nhõm.
Tuy nhiên, sau khi cô quét qua toàn bộ khung cảnh, cô bắt đầu luống cuống.
Đôi tay nhỏ bé mềm mại thậm chí có chút run rẩy, ngọn lửa trong lò luyện đan bằng đồng mất không chế suýt chút nữa phát nổ.
Cũng may cô đã nhanh chóng ổn định ngọn lửa bằng khả năng khống chế lửa cao siêu của mình.
Vậy, tại sao cô lại sợ hãi đến vậy?
Rất đơn giản, bởi vì cô phát hiện tất cả màn hào quang bên trong đều đã có người, nói cách khác một trăm người đã đến đông đủ, nhưng mà lại không có bóng dáng của Cố Thanh Phong trong những người này!
Phát hiện này làm cho cô hoàn toàn nổi cáu rồi! Bệnh liệt mặt nhiều năm cũng được chữa lành ngay lập tức.
Cố Thanh Phong đâu?
Vì sao hắn không vào?
Một trăm người đã đầy đủ rồi, vì sao lại không có hắn trong này!!
Đột nhiên, một ý tưởng đáng sợ hiện lên trong đầu Lý Tiểu Thúy!
Hắn sẽ không… đấu giá cả linh dẫn của mình đấy chứ!?
Lý Tiểu Thúy càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này lắm, dựa vào Cố Thanh Phong dù xuôi tay nằm trong quan tài đến chết vẫn ham tiền, thật sự có thể làm ra chuyện này, bằng không không có cách nào khác giải thích được việc hắn không vào đây!
Không thể nào không thể nào!
Chẳng lẽ người này tham tiền đến mức như vậy, vì kiếm tiền thậm chí có thể bán cả Linh dẫn của mình đi!?
Thật là thiển cận! Chẳng lẽ Đan Vương truyền thừa lại không bằng một chút vàng sao?
Xong rồi, xong thật rồi, không có Cố Thanh Phong ai sẽ phối hợp thực hiện kế hoạch? Làm cách nào để có được thuốc trường sinh bất tử??
Đáng chết! Chẳng lẽ đây là số mệnh sao?
Lồng ngực Lý Tiểu Thúy đột nhiên bốc lên lửa giận phừng phừng, cô nhìn lò đan trước mắt trong lòng dâng lên một cỗ cảm xúc hủy diệt, đó là loại cảm xúc muốn đập nát tất cả mọi thứ trước mắt.
...
Bên trong cửa thứ hai.
Cuối cùng Cố Thanh Phong cũng đếm tiền xong rồi, mặt hắn vô cùng vui mừng, cất tất cả vàng vào nhẫn Càn Khôn, sau đó chuẩn bị đi đến cửa thứ ba.
“Cũng không biết cửa thứ ba thi cái gì, thi xong chưa.”
Cố Thanh Phong Lẩm bẩm một tiếng, sau đó bắt đầu vận dụng linh hồn lực mô phỏng tần số của linh dẫn, sau đó như cạy ổ khóa, bước vào trong cánh cổng ánh sáng mà không gặp trở ngại nào.
Khung cảnh trước mắt lại thay đổi.
Cố Thanh Phong bất ngờ phát hiện ra mình đang ở trong một sơn động khổng lồ, sơn động rộng lớn đến mức giống như cả một ngọn núi bị khoét rỗng, mặt đất vô cùng bằng phẳng giống như đã được người ta dùng chùy đục đẽo.
Mà trong sơn động ngoại trừ hắn ra còn có mấy trăm người nữa cũng ở đây.
Điểm khác biệt duy nhất là, một trăm người này đều bị màn hào quang bao phủ, bên trong còn có lò luyện đan, mỗi người tựa hồ đều là cu li bị giam cầm, điên cuồng luyện đan.
“Tình huống này là sao đây? Sao lại bị nhốt lại cả rồi?” Cố Thanh Phong không hiểu chuyện gì, bởi vì không có linh hồn thủ vệ ra giải thích cho hắn, vì vậy hắn lần lượt đi qua từng màn hào quang, đi đến bên cạnh Lý Tiểu Thúy.
Cách màn hào quang hỏi: “Tiểu Thúy, sao mọi người đều bị nhốt vào lồng sắt rồi vậy? Ta là bỏ lỡ phân đoạn đặc sắc nào sao?”
Lý Tiểu Thúy vốn đang định giơ bàn tay nhỏ bé lên chuẩn bị đập lò đan, sau khi nghe giọng nói quen thuộc cơ thể chợt dừng lại, cô đột ngột quay đầu lại nhanh như chớp.
Sau đó nhìn Cố Thanh Phong bên ngoài màn hào quang lập tức ngây người.
“Cố Thanh Phong! ?” Lý Tiểu Thúy kinh sợ kêu một tiếng, âm thanh có hơi méo mó.
“Ngươi ngươi ngươi… Ngươi không có Linh dẫn vào đây bằng cách nào?”
Giọng nói của Lý Tiểu Thúy thành công cắt ngang sự tập trung chăm chú luyện đan của tất cả mọi người.
Ánh mắt của mọi người lần lượt hướng về đây, sau đó tất cả đều sững sờ.
Mọi người mở to mắt, như thể nhìn thấy một cái gì đó đáng kinh ngạc.
“Làm sao thế được! Tại sao ngươi không bị nhốt mà lại ở bên ngoài cấm chế? Không… Không đúng, phải là vì sao hắn ta không có Linh dẫn mà vẫn có thể vào được đây?” Đột nhiên có người hoảng sợ nói.
Tuy nhiên, khi người này bị phân tâm mà la lên, ngọn lửa trong lò đan trước mặt người đó cũng mất kiểm soát ngay lập tức.
Bùm!
Nổ lò luyện đan rồi.
Ánh lửa lập tức tràn ngập bên trong màn hào quang.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất