Chương 212: Kế Hoạch Của Lý Tiểu Thúy
Khi ngọn lửa tan đi, quần áo, tóc và lông mày của ông ta đều biến mất, ông ta biến thành một người da đen bốc khói, còn chưa kịp phản ứng, ánh sáng trắng lập tức bao trùm lấy thân hình anh ta, dịch chuyển anh ta ra khỏi màn hào quang đưa ra ngoài bí cảnh. Tuy rằng người nọ rời đi, nhưng xuất phát từ sự lễ phép, Cố Thanh Phong vẫn là trả lời một câu.
“Không phải có chân là được sao?”
Mọi người thấy Cố Thanh Phong có thể tự do hành động, chỉ cảm thấy tam quan của mình đã bị khiêu chiến.
Vì sao hắn không cần Linh dẫn vẫn có thể vào đây? Hơn nữa vào được rồi cũng không cần phải luyện đan?
Đây chẳng phải có nghĩa là hắn có thể trực tiếp tiến vào cánh cổng ánh sáng, đi thẳng đến vùng đất truyền thừa sao?
Giờ khắc này, ánh mắt bọn hắn nhìn Cố Thanh Phong ánh mắt, giống như trong kỳ thi Đại học, học sinh bình thường nhìn học sinh được tiến cử của trường Thanh Hoa và Bắc Đại không cần kiểm tra, tự động thi đậu.
“Ngươi… rốt cuộc ngươi là ai?” Trong đám người có một người hỏi vấn đề tất cả đều muốn hỏi.
Bởi vì tất cả những hành động Cố Thanh Phong làm trên đường đi thật sự là quá… quá khó tin.
Cửa thứ nhất sử dụng hỏa long tát cạn nham thạch nóng chảy, chặn cửa thu qua đường phí.
Cửa thứ hai một mình bắt được tất cả Linh dẫn, tổ chức đấu giá.
Cửa thứ ba càng không hợp thói thường, giống như đang đi về nhà, tùy tiện dạo vòng quanh, trực tiếp bỏ qua khâu luyện đan.
“Ta và các ngươi giống nhau, đều là người xông vào bí cảnh.” Cố Thanh Phong mỉm cười nói.
Trong lòng mọi người điên cuồng phàn nàn, tin đồ quỷ nhà ngươi! Bọn ta mới là kẻ xông vào bí cảnh, còn ngươi là đang về nhà!
“Được, ta không cùng các ngươi tán gẫu nữa, đây hẳn là cửa ải cuối cùng, có phải đi vào cánh cổng ánh sáng kia là có thể lấy được truyền thừa không? Các ngươi bây giờ chắc phải luyện xong đan dược mới có thể đi ra ngoài, thôi được rồi, ta sẽ xung phong đi đầu, đi vào trước, thăm dò khám phá giúp mọi người bớt gặp nguy hiểm.”
Cố Thanh Phong chỉ vào cánh cổng ánh sáng trên tường đá cách đó không xa hỏi.
Vẻ mặt Lý Tiểu Thúy phức tạp nhìn Cố Thanh Phong, như thể có cảm giác lấy lại được những gì đã mất.
“Đây đúng thật là cửa ải cuối cùng, nhưng cũng có thể coi là ải áp chót, phía sau cánh cổng ánh sáng là vùng đất truyền thừa, bên trong có một tấm bia đá, trên đó khắc chương nhập môn của Luyện Thần pháp, chỉ khi có thể lĩnh ngộ được chương nhập môn thì mới có được tư cách đạt truyền thừa chân chính.
Cũng có thể hiểu đó là cửa ải cuối cùng, cửa ải kiểm tra ngộ tính.”
Cố Thanh Phong gật đầu nhẹ: “Được, ta vào trước đây.”
Lúc này, Lý Tiểu Thúy đột nhiên truyền âm bí mật nói: “Cố Thanh Phong, Luyện Thần pháp thần bí huyền ảo, cho dù là chương nhập môn cũng không thể dễ dàng lĩnh ngộ đâu, đó thuộc về lĩnh vực Thần, mỗi lần Ngọc Long bí cảnh mở ra, đều có mười người có thể đi vào vùng đất truyền thừa, quan sát tấm bia đá, người có thể đi vào đây ai cũng tài giỏi kinh người, thiên tư thông minh, nhưng mà trong trăm năm nay vẫn không có một ai có thể lĩnh ngộ chương nhập môn của Luyện Thần pháp, có thể hình dung độ khó cao đến thế nào.
Ngươi ở đây chờ ta một lát, ta luyện thành đan dược ngay là có thể đi ra, đến lúc đó hai ta cùng đi vào, ta có cách có thể giúp ngươi lấy được truyền thừa.”
Cố Thanh Phong kinh ngạc liếc nhìn Lý Tiểu Thúy, đồng thời truyền âm bí mật trả lời: “Từ khi ta biết người đến nay, đây là lần đầu tiên ngươi nói với ta một đoạn dài như vậy đấy.”
Hô hấp của Lý Tiểu Thúy hơi chậm lại, người này làm sao luôn luôn kỳ quái như vậy!!
Lý Tiểu Thúy hít một hơi thật sâu, tiếp tục truyền âm bí mật nói: “Sở dĩ Lệ đại nhân để ta đi cùng ngươi đến đây chính là vì cửa ải cuối cùng này, chỉ cần ngươi nghe lời ta, hai ta phối hợp, chắc chắn có thể lấy được truyền thừa!”
“Tiểu Thúy thật là không ngoan ~” Cố Thanh Phong cười quái dị nói.
“Theo như ngươi nói, vậy ta đây đi vào vùng đất truyền thừa rồi đợi ngươi không được sao?”
“Đó là bởi vì tính cách của người quá nhanh nhảu, ta sợ ngươi đi vào phá hủy tấm bia đá khiến cho kế hoạch thất bại!” Lý Tiểu Thúy vội vàng nói.
Lý Tiểu Thúy thật sự sợ hãi, ba cửa ải của bí cảnh này, Cố Thanh Phong chơi đùa từng cái một, cô sợ Cố Thanh Phong tiến vào vùng đất truyền thừa sẽ làm rối tung mọi thứ lên.
Thật ra thì cô càng sợ hơn là tên Cố Thanh Phong này thật sự quá khó tin, quá thần bí, đầy bí ẩn trên người, lỡ như… Hắn đi vào trong rồi thật sự lĩnh ngộ được chương nhập môn của Luyện Thần pháp thì sao?
Truyền thừa kia chẳng phải thuộc về hắn sao?
“A? Vậy ngươi nói qua về kế hoạch một chút đi.”
“Được.” Lý Tiểu Thúy dứt khoát nói.
“Nói thật cho ngươi biết, ta và ngươi giống nhau, đều là người có thiên phú dị bẩm, cũng có được có thể so với Linh Hồn lực cấp Tông sư.”
Cố Thanh Phong gật đầu, cũng không có gì kinh ngạc.
Thật ra hắn đã phát hiện ra từ sớm rồi, ngay khi đi tìm linh dẫn, vì cần phóng Linh Hồn lực ra ngoài để tìm, lúc ấy hắn đã cảm giác được Linh Hồn lực Lý Tiểu Thúy phóng ra vô cùng mạnh mẽ, có thể so với cấp Tông sư.
“Sau đó thì sao?”
“Chương nhập môn của Luyện Thần pháp vô cùng tà môn, với năng lực của con người vốn dĩ không thể nhìn thấy, không chỉ có nhìn không thấu, thậm chí không thể nào nhớ nổi, đây cũng là lý do vì sao trăm năm qua có rất nhiều người đã đi đến ải cuối cùng, đọc được chương nhập môn của Luyện Thần pháp, nhưng vẫn không truyền ra bên ngoài.
Cho nên muốn muốn lấy được truyền thừa, chỉ có thể tìm phương pháp khác, đó chính là cường công!”
“Cường công?”
“Đúng vậy, chính là cường công!”