Chương 219: Luyện Thần Chi Pháp Thật Sự
“Nếu như ta phát hiện ra ngươi lừa ta, ta cam đoan cho ngươi muốn sống không được muốn chết không xong!” Linh hồn thủ vệ như được đại xá: “Ta không có lừa ngươi, Luyện Thần pháp chắc chắn là thật, năm đó chủ nhân đã dựa vào Luyện Thần pháp này mà luyện nên Bất Lão đan.”
“Vậy tại sao chương nhập môn bên ngoài lại là giả?”
“Chương nhập môn bên ngoài đúng là giả, nhưng những gì viết trên quyển trục này chắc chắn là thật.”
“Hả? Khâu Ngọc Long bị bệnh sao? Thật sự có đồ thật sao còn phải dựng lên thứ đồ giả?”
“Đây là bởi vì. . .”
Linh hồn thủ hộ hình như có gì đo không nói ra được, hắn dừng lại.
“Ngươi xem hết quyển trục là sẽ hiểu rõ.”
Lòng hiếu kỳ của Cố Thanh Phong bị khơi gợi, ánh mắt của hắn chuyển hướng đến quyển trục.
Bề ngoài quyển trục vô cùng cổ xưa, hiện tại đang cuộn lại với nhau, chất liệu vô cùng đặc biệt giống như da người, hai đầu mảnh gỗ của quyển trục đều có khắc mấy ký hiệu bằng máu, nhìn vô cùng quỷ dị.
Nhìn mấy ký hiệu bằng máu kia, mặt Cố Thanh Phong đột nhiên biến sắc, đồng tử bỗng nhiên co lại.
“ĐM! Quyển trục này sao lại nhìn giống quyển trục Thiên Ma Huyết Thệ như vậy chứ?”
Linh hồn thủ hộ nghe vậy sững sờ, kinh ngạc nói: “Ngươi từng nhìn thấy một quyển trục Thiên Ma khác sao?”
Cố Thanh Phong không có thời gian nói chuyện, hắn lập tức mở quyển trục ra xem một chút, trong nháy mắt đã hiểu rõ tất cả.
Quyển trục quả nhiên là quyển trục Thiên Ma, nhưng mà, bên trong ghi chép không phải ghi chép về Thệ Chi Thiên Ma mà là một vị Thiên Ma khác.
Thọ Chi Thiên Ma!
Cố Thanh Phong đọc nhanh như gió, đọc điên cuồng, càng xem càng kinh hãi, càng xem càng đắc chí, hả hê.
Vì vậy mà nụ cười trên khóe miệng dần trở nên rạng rỡ hơn.
“Khà khà khà. . . Đúng là “sơn trùng thủy phục nghi vô lộ, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn”! Trời giúp ta! Trời giúp ta rồi! Ta yêu thế giới này chết mất thôi!”
(Đây là hai câu thơ trích trong bài “Du sơn tây thôn”. Tạm dịch là: Núi cùng nước tận ngờ hết lối. Bóng liễu hoa tươi một thôn làng. Được hiểu với nghĩa là gặp đường cùng chớ bi quan lùi bước, biết đâu phía trước là những điều tốt đẹp.)
Cố Thanh Phong nhìn quyển trục bắt đầu cười điên cuồng.
Linh hồn thủ hộ đứng bên cạnh sợ tới mức toàn thân run rẩy, chỉ cảm thấy tiếng cười của người trước mắt thật đáng sợ, giống như muốn ăn thịt người.
Bốp!
Cố Thanh Phong đóng quyển trục lại, mặt mũi vô cùng đắc chí, hả hê, rốt cuộc hắn cũng biết được thứ gọi là Luyện Thần pháp là cái gì rồi!
Luyện Thần pháp thật sự có tồn tại, nhưng vốn không phải là thuật luyện đan, mà là thông qua việc hiến tế cho Thọ Chi Thiên Ma để đổi lấy tuổi thọ.
Chả trách Khâu Ngọc Long lại khắc Luyện Thần pháp giả lên bia đá, bởi vì vốn dĩ ông ta không dám ghi lại sự thật!
Ghi lại thật sự chẳng phải sẽ lập tức thân bại danh liệt hay sao?
Lão già đó vì danh xưng luyện đan sư đệ nhất thiên hạ, không biết kiếm từ đâu ra quyển trục Thọ chi Thiên Ma rồi nói dối rằng mình đã sáng tạo ra Luyện Thần pháp, rồi trở thành đệ nhất!
Thật sự là quá tuyệt vời! Thứ đồ chơi này không phải là mạnh hơn thứ gọi là Luyện Thần pháp nhiều sao?
Niềm vui quá bất ngờ, thật là vô cùng bất ngờ!
Nếu là người khác nhận được “Luyện Thần pháp” này chắc chắn sẽ thất vọng lắm, nhưng Cố Thanh Phong là người lấy được, hắn hưng phấn không chịu nổi.
Cố Thanh Phong đã hiểu được cách sử dụng quyển trục Thiên Ma này, trên thứ này ghi chép về hiến tế nghi thức, hiến tế tuổi thọ cho Thọ Chi Thiên Ma là có thể đổi lấy khả năng hấp thụ tuổi thọ vô chủ.
Có thể tự hiến tế bản thân, cũng có thể hiến tế người khác.
Tỷ lệ hiến tế tùy thuộc vào tu vi, tu vi càng mạnh, chất lượng của sinh mệnh càng cao.
Nếu hiến tế tuổi thọ của con người bình thường, đại khái một vạn năm có thể đổi một năm, nhưng nếu hiến tế tuổi thọ của Tông sư, mười năm đã có thể đổi được một năm.
Sở dĩ Cố Thanh Phong đắc chí là bởi vì hắn có thể hiến tế tuổi thọ của mình, đổi lấy tuổi thọ vô chủ, sau đó đợi khi Thọ Chi Thiên Ma cướp lấy tuổi thọ của mình… Khà khà khà…
Hình ảnh thật đẹp không dám tưởng tượng.
Mấu chốt chính là Thọ Chi Thiên Ma rõ ràng mạnh hơn so với Thệ Chi Thiên Ma nhiều.
Bởi vì quyển trục này không phải chỉ sử dụng một lần mà là một vật phẩm vĩnh cửu!
Điều này cũng làm cho có nghĩa là có thể kéo dài vô hạn!
“Khà khà khà. . .”
Cố Thanh Phong cười điên cuồng tròn một phút mới sực tỉnh lại.
Chẳng qua sau khi cười xong trong đầu Cố Thanh Phong lại đột nhiên nghĩ ra thêm vài câu hỏi.
Đã có cách này sao tên Khâu Ngọc Long kia lại chết?
Ông ta là tên lừa gạt ham danh lợi vì sao lại phải để lại truyền thừa? Không sợ người đời sau lấy được quyển trục thì ông ta sẽ thân bại danh liệt sao?
Cố Thanh Phong quay đầu nhìn linh hồn thủ hộ bên cạnh, có thể tên này trả lời được mấy vấn đề này.
Dù gì hắn ta cũng từng đi theo Khâu Ngọc Long, hơn nữa còn giúp ông ta bảo vệ bí cảnh, nếu như nói không biết gì cả thì Cố Thanh Phong không tin.
“Này nếu đã có phương pháp kéo dài tuổi thọ này rồi vậy thì ông ta chết do trời phạt chỉ là dối trá thôi đúng không? Rối cuộc Khâu Ngọc Long chết như thế nào? Còn nữa một kẻ ham mê hư dan như vậy vì sao lại phải xây dựng bí cảnh cất giữ quyển trục Thiên Ma, không sợ thân bại danh liệt sao?”
Cố Thanh Phong hỏi linh hồn thủ hộ.