Chương 220: Chuyện Xưa Của Khâu Ngọc Long (1)
Linh hồn thủ hộ giờ như cá nằm trên thớt đương nhiên sẽ không nói những thứ mình không biết. Chỉ nghe hắn ta thở dài một tiếng: “Ài, chuyện dài dòng lắm, phải bắt đầu kể từ một trăm năm mươi năm trước…”
Bốp!
Một cú tát trời giáng cắt ngang lời Linh hồn thủ hộ đang thao thao bất tuyệt.
“Con mẹ nó ta không có thời gian nghe mấy chuyện đau buồn xa xưa của ngươi, nói ngắn ngọn cho ta.”
Linh hồn thủ hộ sững sờ nhìn Cố Thanh Phong, hình như vẫn chưa kịp phản ứng sau khi ăn một cú tát
Bốp!
“Nói mau!”
Linh hồn thủ hộ cảm nhận hai má đau đớn nóng ran, rốt cuộc cũng hoàn hồn lại, vội vàng nói lời trong lòng: “Dạ dạ dạ, ta nói ngắn gọn, chủ nhân Khâu Ngọc Long nhà ta lúc ấy là một trong số những Luyện đan sư giỏi nhất, nhưng lại không phải người đứng đầu, luôn luôn có vài người đứng trên ông ấy, ông ấy xuất thân gia tộc chuyên luyện đan, từ nhỏ đã luôn cho rằng mình rất siêu phàm…”
Sau một nén nhang.
Cuối cùng Cố Thanh Phong cũng biết rõ đầu đuôi sự việc qua lời Linh hồn thủ hộ.
Đơn giản mà nói Khâu Ngọc Long là một tên cực kỳ sĩ diện, lý tưởng lớn nhất trong cuộc đời ông ta là trở thành luyện đan sư đứng đầu trong thiên hạ, hơn nữa ông ta còn luôn tự cho rằng mình có năng lực siêu phàm, cho rằng nếu như Khâu Ngọc Long không được sinh ra thì con đường đan đạo của thiên hạ sẽ muôn đời tối tăm.
Chí khí cực cao, sau khi nổi danh thì khinh thường mọi người là một lũ thất bại, cho nên ông ta đã khiêu chiến các luyện đan sư ở khắp nơi rồi bị làm cho mất mặt.
Khâu Ngọc Long vô cùng tức giận, bắt đầu liều mạng dốc sức nghiên cứu luyện đan, sau khi nhận thấy mình đã tiến bộ hơn, ông ta lại tiếp tục đi khiêu chiến rồi lại bị mất mặt, lẩn quẩn nhiều lần như thế.
Cuối cùng ông ta nhận ra rằng nếu chỉ nghiên cứu thuật luyện đan thì không thể nào trở thành luyện đan sư đệ nhất thiên hạ được.
Vì vậy hắn bắt đầu đi du lịch khắp nơi, tìm kiếm các loại sách cổ, nghiên cứu các loại bàng môn tà đạo, trời không phụ người có lòng, trong một lần tình cờ ông ta đã tìm được quyển trục Thọ Chi Thiên Ma.
Sau đó ông ta dựa vào quyển trục Thiên Ma này, lừa gạt cả thiên hạ nói mình sáng chế ra Luyện Thần pháp rồi luyện thành Bất Lão đan, sau đó trở thành luyện đan sư đệ nhất thiên hạ đúng như ý nguyện.
Còn vì sao ông ta lại chết?
Là bởi vì ông ta hiến tế quá nhiều tuổi thọ của bản thân để luyện Bất Lão đan, đùa giỡn với mạng sống của mình đến chết.
Lời giải thích này Cố Thanh Phong đương nhiên không tin nổi, một người ham danh hám lợi như ông ta lại có chuyện không hiến tế tuổi thọ của người khác sao?
Theo lời linh hồn thủ hộ nói, lúc mới bắt đầu đúng là Khâu Ngọc Long hiến tế tuổi thọ của người khác để luyện Bất Lão đan.
Tuy Khâu Ngọc Long cố chấp ham hư danh nhưng ông ta vẫn còn lương tâm cơ bản chỉ hiến tế tuổi thọ của những phạm nhân tử hình hoặc những người vô cùng hung ác, nhưng càng ngày số người ông ta hiến tế càng nhiều lên, nhiều đến mức châu huyện nơi ông ta sống ban đêm không cần đóng cửa, đồ rơi trên đường cũng không ai nhặt.
Những kẻ hung ác hoang dại gần như tuyệt chủng, trong lúc tuyệt vọng ông ta đã nhắm đến đám sơn tặc ở ngoài thành, ngày hôm đó ông ta đã hiến tế toàn bộ sơn trại của sơn tặc, nhưng mà sau khi làm xong tất cả, ông ta phát hiện trong đống thi thể sơn tặc có rất nhiều người già, phụ nữ và thậm chí là cả những đứa bé nữa.
Sau nhiều lần hỏi thăm mới biết, nhóm sơn tặc kia thật ra lại là những thôn dân gần đó không sống nổi do mất mùa nên mới phải đi làm sơn tặc, bình thường cũng chỉ cướp của người giàu chia cho người nghèo, không làm người khác bị thường, tất cả chỉ là một đám người khốn khổ muốn sinh tồn.
Cũng từ ngày đó trở đi, Khâu Ngọc Long rửa tay gác kiếm lập địa thành phật, quyết tâm từ nay về sau không bao giờ làm ra loại chuyện thương thiên hại lý này nữa, không bao giờ luyện Bất Lão đan nữa.
Nhưng vấn đề là cả thiên hạ đều biết ông ta có thể luyện ra Bất Lão đan, những cường giả sắp chết đó sao có thể cho phép ông ta ngừng luyện?
Vì vậy ông ta đã bị dụ dỗ uy hiếp rất nhiều lần, thậm chí sau đó còn bị một vị cường giả thần bí bắt cóc nhốt lại ép ông ta luyện đan.
Ông ta không sợ chết, nhưng vị cường giả thần bí kia lại lấy tính mạng của cả gia tộc ra uy hiếp ông, Khâu Ngọc Long chỉ có thể ngoan ngoãn làm theo lời người đó.
Thế nhưng ông ta không nỡ làm tổn thương những sinh mệnh vô tội, nên chỉ có thể dùng tuổi thọ của mình.
Vốn tưởng rằng sau khi luyện xong thì cường giả thần bí sẽ thả ông ta đi, ai ngờ người nọ nếm được trái ngọt rồi vẫn không chịu thả ra.
Hơn nữa công hiệu của Bất Lão đan càng dùng thì sẽ càng kém, ví dụ như dùng một viên Bất Lão đan có thể tăng thêm mười năm tuổi thọ, lần đầu tiên ăn sẽ tăng thêm mười năm, nhưng lần thứ hai ăn chỉ thêm được năm năm, lần thứ ba chỉ còn hai năm rưỡi…
Thế cho nên số đan Khâu Ngọc Long phải luyện càng ngày càng nhiều, không còn lại bao nhiêu tuổi thọ.
Cũng may sau này cường giả thần bí vô tình bị kẻ thù giết chết, lúc này Khâu Ngọc Long mới trốn thoát, nếu không ông ta sẽ bị chết già ở nơi giam giữ mà không ai quan tâm đến.