Chương 244: Hỏa Linh Thể (1)
Trên đường đi, cũng không ai quá lo lắng cho tướng quân Kim Giáp Tần Như Tùng, bởi vì đối với một cường giả đẳng cấp như ông ta, ngay cả khi ông ta không đánh lại thì cũng có thể dễ dàng trốn thoát. Đây là lý do tại sao Tần Như Tùng để mọi người đi trước, khi không còn ai là gánh nặng, ông ta có thể chạy bất cứ lúc nào.
Cố Thanh Phong vừa ăn vừa tự rót một chén rượu nhỏ, nhưng sau khi nhấp một ngụm, khuôn mặt hắn chán ghét vô cùng.
Không còn rượu Tử Dương nữa, chỉ còn lại rượu bình thường, hương vị và độ cồn không thể nào so sánh được.
“Haiz, được rồi, bây giờ cứ uống tạm trước đã, đợi khi nào bắt được Ảnh Yêu lại bắt nó mua thêm một ít.”
Đùng!
Một tiếng nổ cực lớn vang lên bên ngoài cỗ kiệu.
Một vùng đất rộng lớn ập tức rung chuyển, giống như một con rồng đất đang trở mình.
Cỗ kiệu của Cố Thanh Phong cũng bị lật xuống đất ngay lập tức.
Trên chiếc kiệu, hắn sững sờ nhìn đống hỗn độn dưới đất, tay phải cầm chén rượu khẽ run lên.
Rắc!
Chén rượu bị hắn nghiền nát thành bột.
“Ai! Con mẹ nó, lại ai nữa!”
Theo tiếng gầm giận dữ của Cố Thanh Phong, cỗ kiệu ầm ầm nổ tung.
“Khà khà khà… Gặp lại ngươi rồi, hậu duệ của Bất Lão đan.”
Giọng nói vừa rồi rõ ràng là Hỏa Nha đạo sĩ.
Hơn nữa mười mấy hộ vệ cấp Tông sư đều đã biến thành những thi thể cháy đen như than
“Mẹ kiếp, lại là ngươi!” Cố Thanh Phong đã vô cùng phẫn nộ rồi, bị người khác quấy rầy trong lúc ăn cơm, mà cả hai lần đều do một con yêu quái làm, từ khi hắn bước vào hệ thống đến nay chưa từng bị một con yêu ma khiến cho bản thân phải chịu nhiều thiệt thòi đến vậy!
“Khà khà khà. Tần Như Tùng đã bị ta giết chết rồi, hộ vệ của ngươi cũng chết sạch rồi, nếu bây giờ ngươi quỳ xuống cầu xin…”
Bùm!
Đột nhiên uy áp linh hồn thần bất tử lập tức bột phát.
Nụ cười trên mặt Hỏa Nha đạo nhân cứng ngắc trong giây lát, trong lòng dậy sóng, loại uy áp này! Làm sao có thể!
Khoảnh khắc tiếp theo, một nắm đấm lớn bằng một nồi đất đánh mạnh vào phía sau đầu của nó như dời non lấp biển
Hỏa Nha đạo nhân kinh hoảng, lập tức bùng nổ toàn lực để chống lại cỗ uy áp kinh khủng kia, mặc dù nó có thể tạm thời dịch chuyển, nhưng tốc độ của nó đã giảm đi rất nhiều, vốn không thể tránh kịp một quyền này của Cố Thanh Phong, đành phải giơ tay lên mạnh mẽ chống cự.
Một ngọn lửa đỏ ánh đen xuất hiện trong lòng bàn tay nó, tụ lại thành một quả cầu tròn đáng sợ, nhiệt độ xung quanh tăng vọt lên rất nhanh, giống như mặt trời trong lòng bàn tay.
Nó đánh ra một chưởng, quả cầu lửa lập tức nổ tung, lửa bao đầy trời, thiêu rụi toàn bộ mặt đất.
Bóng người Cố Thanh Phong lập tức bị nhấn chìm trong ngọn lửa.
Đinh!
Ký chủ đã bị Hỏa Nha đạo nhân tấn công.
Thuộc tính lửa: +10000 +10000 +10000 +...
Thuộc tính lửa đã đạt đến hạn mức cao nhất, chúc mừng ký chủ, Ngự Hỏa Thiên Phú đã thăng cấp thành Hỏa Linh Thể
Cố Thanh Phong đã không còn tâm trạng nghe hệ thống thông báo nữa, bây giờ hắn đang rất tức giận, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Hỏa Linh Thể lập tức được kích hoạt, ngọn lửa vốn đang nuốt trọn toàn thân bỗng nhiên lần lượt đầu hàng như đã gặp được đế vương.
Ngọn lửa rút khỏi người Cố Thanh Phong ngưng tụ trên nắm đấm của hắn, nắm đấm của hắn bây giờ cũng biến thành Hỏa Quyền.
Ngọn lửa rắn chắc như thật, tỏa ra nhiệt độ cao đáng sợ, bóp méo không khí xung quanh.
Cảnh tượng này trực tiếp khiến cho Hỏa Nha đạo sĩ chấn động.
Trong lòng nó điên cuồng gào thét không thể nào, ngọn lửa từng được nó sử dụng như cánh tay, lại bị người khác khống chế!
Nhưng nó không có thời gian để kinh ngạc, bởi vì Hỏa Quyền của Cố Thanh Phong đã mạnh mẽ giáng thẳng vào mặt nó.
Rầm!
Sức lực mạnh mẽ khiến khuôn mặt kinh hoàng của Hỏa Nha đạo nhân lập tức lún xuống méo mó, nhiệt độ cao kinh hoàng khiến da nó cháy bỏng kêu “xì xì” và chuyển sang màu đen.
Bùm!
Hỏa Nha đạo nhân bay mạnh về phía sau, nhưng khi nó bay ra xa được mấy trăm mét, một đôi cánh đen như mực đột nhiên mạnh mẽ giang ra, dưới tiếng vỗ cánh cơ thể của nó cũng dừng lại.
Lúc này Hỏa Nha đạo nhân không còn hình dáng của con người nữa mà đã hiện nguyên hình.
Hai cánh tay biến thành đôi cánh đen khổng lồ dài vài thước, lòng bàn chân biến thành móng chim, đầu người ban đầu biến thành đầu quạ.
Nhưng nó vẫn đứng như một con người bình thường, và cơ thể của nó vẫn là con người, chỉ khác là nó được bao phủ bởi một lớp lông vũ màu đen dài, bên trên những chiếc lông vũ đó cháy một ngọn lửa đen như mực.
Ngọn lửa đỏ ánh đen ban đầu đã hoàn toàn biến thành màu đen.
Một đôi quạ mắt chăm chú nhìn chằm chằm Cố Thanh Phong, tràn ngập ánh sáng đen lạnh lẽo.
“Tu vi của ngươi chỉ là Tụ Khí bát trọng nhưng lại có Linh Hồn lực vô cùng mạnh mẽ, có thể so với cơ thể của người đạt Hóa Long nhất trọng, lại có dị năng Ngự Hỏa, nhóc con, rốt cuộc ngươi là ai?”
“Ta là cha ngươi!”
Trong mắt Hỏa Nha đạo nhân hiện lên sát ý: “Cái đồ không biết điều, ngươi cho rằng chỉ dùng mấy thứ này có thể đánh bại ta sao? Tuy rằng uy áp linh hồn của ngươi có thể áp chế một phần thực lực của bản tọa, nhưng bản tọa lại là đại yêu Hóa Long lục trọng, cho dù có bị áp chế thì ngươi còn lâu mới là đối thủ của ta! Bản tọa lại muốn xem thử ngươi lấy cái gì để chống lại ta!”
“Hóa Long lục trọng? Ha ha, đồ chó nhà ngươi, lát nữa đừng có bỏ chạy là được.” Cố Thanh Phong khinh thường nói.
Ánh mắt Hỏa Nha đạo nhân càng tức giận hơn: “Đừng chỉ có võ mồm! Nhưng ngươi cũng đã nhắc nhở bản tọa, ta sẽ không để ngươi chạy mất đâu.”