Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 264: Yêu Ma! Ta Muốn Các Ngươi Giúp Ta Tu Hành (1)

Chương 264: Yêu Ma! Ta Muốn Các Ngươi Giúp Ta Tu Hành (1)

Sau đó còn dặn dò Lâm Mộ Bạch, tuyệt đối đừng để Cố Thanh Phong đoạt quyền, nhưng cũng không thể trở mặt với hắn. Tốt nhất là cung phụng như linh vật. Sau khi thương lượng xong, hoàng đế liền cho bọn họ thối lui, sau đó lão bắt đầu đập đồ trong ngự thư phòng. Toàn bộ đồ vật trong tầm mắt đều bị lão đập bể tan tành để trút hết cơn thịnh nộ ngày hôm nay bị Cố Thanh Phong khơi dậy.

Cố vương phủ.
Cố Thanh Phong nhìn vương phủ có diện tích ước chừng mấy chục vạn mét vuông trước mắt, cùng với tấm hoành phi sáng loáng mới đổi, trong lòng hào khí dâng trào.
Hai đời của hắn cộng lại cũng chưa từng sở hữu căn nhà nào lớn như vậy đâu.
Đây là ngôi nhà được hoàng đế đặc biệt ban tặng, không chỉ diện tích lớn mà cách trang trí cũng cực kỳ sang trọng. Đình lầu thủy tạ, giả sơn hoa viên, cầu nhỏ nước chảy cái gì cần có đều có cả. Quả thực không giống như là chỗ ở, mà càng giống như khu tham quan hơn.
Ngoài ra vương phủ còn bổ sung thêm mấy trăm vị cung nữ thái giám và thị vệ, có thể nói là phô trương cực kỳ.
Cũng tại trong khoảnh khắc này, Cố Thanh Phong mới thực sự cảm nhận được lợi ích của việc làm vương gia. Chẳng cần làm cái gì, lại còn có thể ung dung hưởng thụ vinh hoa phú quý.
Cố Thanh Phong tràn đầy mới lạ lê thân mình đi dạo mọi ngóc ngách của nhà mới, mất khoảng một canh giờ mới đi dạo xong.
Tất nhiên là dựa vào thực lực của hắn thì căn bản không cần nhiều thời gian như vậy, chủ yếu là bị lạc đường mấy lần quá mất thì giờ.
Đi thăm thú xong, Cố Thanh Phong liền ngồi nghỉ ở đình trong vườn hoa sau vương phủ, bắt đầu hưởng thụ cuộc sống.
Thưởng thức những đóa hoa đang đua nhau khoe sắc trong hoa viên, tận hưởng sự mát xa của các thị nữ.
Hai người bóp chân, hai người bóp cánh tay, cộng thêm một người bóp vai, một người phe phẩy quạt, một người đút rượu, đương nhiên là phải có một tốp khiêu vũ rồi.
Cố Thanh Phong ngửi thấy không biết là hương hoa hay là mùi thơm cơ thể, uống rượu ngon, chìm vào cơn say.
Đang hưởng thụ, đột nhiên hắn nhận được tin truyền đến từ Khâu Thiên Nhận.
Tiểu Thi Mị và toàn bộ yêu ma từ Trấn Ma Ngục quận Ngô Đồng đến rồi.
Cố Thanh Phong chấn động, chợt đứng bật dậy.
“Được rồi, các ngươi lui xuống đi.”
Cố Thanh Phong đuổi đám thị nữ kia đi, lập tức phát động Thiên Hồ chi đồng, thân hình biến mất ngay tại chỗ.
Ngoài hoang dã, một nơi bí ẩn trong rừng sâu.
Cố Thanh Phong nhìn bé lolita xinh xắn trước mắt và một đám yêu ma bị đánh bất tỉnh tạo thành đủ kiểu tư thế quái lạ, hắn phì cười.
Tiểu Thi Mị hôm nay có vẻ như cũng khá đầu tư về việc biến hình, thay đổi vẻ quyến rũ trước kia, bắt đầu đi trên con đường hồn nhiên dễ thương rồi.
Gò má nho nhỏ, cái miệng nho nhỏ, cái mũi nho nhỏ, hình như toàn thân nơi nào cũng nhỏ, chỉ có một đôi mắt to ơi là to, cực kỳ giống một bé thú cưng đáng yêu lồng mềm mịn bông bông.
Tiểu Thi Mị thấy Cố Thanh Phong đến, nàng lập tức nhoẻn miệng cười, con mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm, trên mặt còn mang theo hai lúm đồng tiền ngọt ngào.
Nhìn thấy nụ cười này, Cố Thanh Phong thầm nói “Toang rồi!”.
Là cái cảm giác máu nóng từ tâm nhĩ trái chạy qua tâm thất trái, tới động mạch chủ, rồi từ tĩnh mạch chủ chảy đến tâm nhĩ phải, đi qua tâm thất phải, chảy vào động mạch phổi, đi qua phế đến tĩnh mạch phổi rồi trở về tâm nhĩ phải.
Trong lúm đồng tiền không có rượu, nhưng sao lại say lòng người đến thế.
“Chủ nhân~ người ta nhớ ngài muốn chết hà~”. Tiểu Thi Mị nũng nịu kéo dài âm cuối.
“Ôi ôi, chủ nhân cũng nhớ nàng lắm.”
Khâu Thiên Nhận và Tô Mị bên cạnh ngẩn tò te nhìn một người một yêu trước mặt, cảm giác trong bụng như bị đầy hơi.
Cố Thanh Phong lườm bọn họ một cái: “Nhìn cái gì? Chỉ cho quan phóng hỏa mà không cho dân thắp đèn à?”
Khâu Thiên Nhận: “…”
Tô Mị: “…”
Thật ra hai người bọn họ rất muốn nói, chúng ta đây là chân ái, ngươi thì đơn thuần là háo sắc mà thôi.
Đến bây giờ, hai người này cũng coi như đã hoàn toàn minh bạch, vì sao Cố Thanh Phong yêu cầu bọn họ cướp Trấn Ma Ngục, chỉ đích danh nhất định phải bảo vệ tốt cô nàng Thi Mị này…
“Được rồi, hai người các ngươi mau cút cái, đi cướp Trấn Ma Ngục khác đi, đừng quấy rầy ta.“Cố Thanh Phong không nhịn được đuổi hai người đi.
Sau đó hắn liền thu Tiểu Thi Mị và một đám yêu ma vào trong không gian Dị độ.
Sau đó bản thân cũng vào trong cùng Tiểu Thi Mị ôn chuyện cũ.
Ở cùng với Tiểu Thi Mị sẽ không biết buồn chán là gì, bởi vì nàng có thể mỗi ngày đổi một khuôn mặt, vĩnh viễn duy trì cảm giác mới mẻ.
Điều đáng tiếc duy nhất chính là chỉ có thể nhìn mà không thể đụng vào.
Nhưng nghe nói yêu ma tu luyện đến một cảnh giới nhất định là có thể biến thành hình người.
Cho nên dựa theo lý thuyết, nếu như Tiểu Thi Mị tu luyện tới cảnh giới cao thâm là có thể tiến hóa không ngừng, lột xác thành người.
Cũng giống như Tô Mị, thân là hồ ly tinh cảnh giới Tông Sư, sớm đã hóa hình rồi, thể xác hoàn toàn giống với thể xác con người, chỉ là có thể tùy ý chuyển đổi giữa hình người mà hồ ly mà thôi.

Bên trong không gian Dị độ.
Cố Thanh Phong coi ca múa ước chừng một canh giờ, lúc này mới xoa dịu nỗi tương tư, sau đó liền bắt đầu dạy dỗ các yêu ma mới tới.
Tổng cộng hơn một trăm con.
Trong đó con mạnh nhất mới chỉ Tông Sư sơ kỳ mà thôi, là một con cóc tinh, xấu xí kinh hồn.
Còn lại tất cả đều dưới Tông Sư cảnh, phần lớn đều là Nội Khí cảnh, yếu đến mức Cố Thanh Phong quả thực không làm sao có hứng nổi.
Bộp!
Hắn búng tay một cái, dùng linh hồn lực đánh thức hơn một trăm con yêu ma.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất