Chương 263: Làm Chỉ Huy Sứ Của Trấn Ma Ti
Quan phục của người đàn ông trung niên đó khác với mọi người, thứ ông ta mặc chính là một bộ Huyền Ngư phục màu đen nạm vàng thêu hoa văn. Người này chính là người đứng đầu Trấn Ma Ti của vương triều Đại Viêm, cũng chính là người nắm quyền cao nhất ở Trấn Ma Ti, Chỉ huy sứ Lâm Mộ Bạch, võ giả Hóa Long bát trọng!
Sắc mặt Lâm Mộ Bạch lúc này có hơi âm u, dường như đang bất mãn với lời của Cố Thanh Phong.
“Hoàng đế lão ca, huynh thấy thế nào?” Cố Thanh Phong quay sang hoàng đế hỏi.
Hoàng đế cũng rất khó xử rồi, Trấn Ma Ti chính là chi nhánh thực quyền thật hơn vàng, hơn nữa quyền lực gần như là lớn nhất.
Bởi vì đối phó với yêu ma tất nhiên phải cần võ giả cường đại, vừa khéo Trấn Ma Ti nắm giữ vô số võ giả cường đại, đây tuyệt đối không phải là một luồng sức mạnh có thể tùy tiện coi nhẹ.
Trong lúc hoàng đế đang bối rối, Lâm Mộ Bạch tiến lên một bước giải vây: “Cố vương gia, xin thứ cho hạ quan nói thẳng. Yêu ma hung tàn tà ác, mà Trấn Ma Ti chính là nơi chuyên tiếp xúc với yêu ma, vương gia thân thể quý giá quả thực không nên đặt mình vào nguy hiểm, kính xin vương gia nghĩ lại.”
“Ngươi là?”
“Hạ quan Lâm Mộ Bạch, cũng là Chỉ huy sứ Trấn Ma Ti.”
“À.” Cố Thanh Phong gật đầu một cái rồi nói: “Chính là bởi vì yêu ma tà ác hung tàn, cho nên bổn vương mới đảm nhiệm chức Chỉ huy sứ. Cái gọi là không vào hang cọp sao bắt được cọp con, bổn vương thân là vương gia, đương nhiên phải làm tấm gương sáng của người trong thiên hạ.”
“Vương gia, ngài…”
“Được rồi Lâm chỉ huy sứ, ngươi không cần khuyên nữa, chuyện này cứ quyết định vậy đi. Hoàng đế lão ca, huynh thấy thế nào?”
“Trẫm…” Hoàng đế rất muốn cự tuyệt, nhưng lại sợ Cố Thanh Phong sau này sẽ không luyện đan cho mình, nhất thời lâm vào bối rối.
Lúc này, quốc sư Tư Đồ Không đột nhiên tiến lên một bước nói: “Bệ hạ, theo ý kiến của vi thần, Cố vương gia tràn đầy nhiệt huyết vì dân vì nước, quả thật là trụ cột quốc gia. Nhưng Lâm chỉ huy sứ nhiều năm cẩn trọng, mà kinh nghiệm đối phó yêu ma lại phong phú, cũng là một tay chuyên nghiệp, chi bằng bệ hạ lại tăng thêm một chức Chỉ huy sứ cho Trấn Ma Ti, để cho Cố vương gia và Lâm chỉ huy sứ cùng nhau đảm nhiệm.
Một vị là đệ tử của Thần, vị còn lại cũng là kinh nghiệm phong phú, hai người hỗ trợ lẫn nhau, nhất định có thể quét sạch toàn bộ yêu ma quỷ quái trong vương triều Đại Viêm.”
Hoàng đế hơi trầm ngâm, nhất thời cảm thấy đây là phương pháp giải quyết tốt nhất rồi. Vừa không phải đắc tội Cố Thanh Phong, mặt khác có Lâm Mộ Bạch cân bằng quyền lực, Cố Thanh Phong rất khó nắm quyền từ trong tay hắn.
Dù sao Lâm Mộ Bạch làm Chỉ huy sứ đã vài chục năm, từ trên xuống dưới đều là người của hắn, chiêu này vẫn rất hay.
“Quốc sư nói rất có lý, vậy thì quyết định như thế đi. Người đâu, trẫm muốn viết chỉ, tăng thêm một chức Chỉ huy sứ cho Trấn Ma Ti.”
Hoàng đế vừa nói liền bắt đầu nhanh chóng viết thánh chỉ, căn bản không có hỏi Cố Thanh Phong có đồng ý hay không, hiển nhiên là muốn nhanh cho bụi trần lắng xuống, đừng để cho Cố Thanh Phong gây thêm thị phi.
Về phần Cố Thanh Phong thì sao?
Hắn hết sức hài lòng cách làm của hoàng đế, dù sao hắn làm Chỉ huy sứ cũng không phải nhắm vào quyền lực.
Hắn là nhắm vào Trấn Ma Ngục!
Trấn Ma Ngục thuộc tổng bộ Trấn Ma Ti, có thể tưởng tượng được bên trong chắc chắn giam giữ đủ chủng loại yêu quái nhiều nhất, mạnh nhất khắp thiên hạ!
Bảo địa thế này, không đến đây du lịch một lần quả thật là việc đáng tiếc nhất trong nhân sinh.
Hiện tại có hai Chỉ huy sứ ngược lại cũng là chuyện tốt, vừa vặn những việc thượng vàng hạ cám kia đều giao cho Lâm Mộ Bạch, lúc mình tới chỉ cần quản Trấn Ma Ngục, quả thực hoàn mỹ!
Nhất là bản thân đã đột phá đến Nội Khí cảnh, có thể tu hành thông qua yêu ma, đi đâu tìm thánh địa tu hành tuyệt vời như Trấn Ma Ngục chứ?
Cho nên Cố Thanh Phong cũng không ngăn cản hoàng đế viết thánh chỉ. Với hắn mà nói, mục đích đã đạt được.
Sau đó, chờ tuyên đọc thánh chỉ xong, lại thông qua một đống quy trình phức tạp, buổi lâm triều hôm nay mới coi như là xong chuyện.
Cố Thanh Phong cũng phủi mông rời khỏi long ỷ, sau đó đi rời.
Chuyến đi này, hắn trực tiếp mang theo một đám cung nữ nô bộc, chạy thẳng tới nhà mới của mình ở Đế Đô.
Nhà mới Hoàng đế đặc biệt tặng cho hắn.
Sau khi Cố Thanh Phong đi, hoàng đế gọi quốc sư Tư Đồ Không, thái giám trẻ Hướng công công cùng với chỉ huy sứ Trấn Ma Ti Lâm Mộ Bạch vào trong Ngự thư phòng, thương lượng nên đối phó với đệ tử của Thần như thế nào.
Bốn người thương lượng nửa ngày, cuối cùng đi đến một kết luận.
Đối phó với Cố Thanh Phong nhất định phải áp dụng chính sách dụ dỗ, lấy trấn an làm chủ, đồng thời từng bước thăm dò sự tồn tại của Thần.
Mặc dù về cơ bản mọi người đều tin tưởng Cố Thanh Phong là đệ tử của Thần, nhưng tận mắt nhìn thấy mới là sự thật, thế nào vẫn phải thăm dò một hai.
Hơn nữa, cho dù không thể cầm tù Cố Thanh Phong, thì cũng cần phải cử người bảo vệ hắn an toàn. Toàn thiên hạ chỉ có một mình hắn biết luyện chế Bất Lão đan, cho nên ai chết thì chết, nhưng Cố Thanh Phong không thể chết.
Ngoại trừ bảo vệ an toàn ra thì còn phải giúp Cố Thanh Phong nêu cao tên tuổi, phải khiến cho thế nhân biết hắn là đệ tử của Thần.
Làm như vậy có hai mục đích.
Một là bảo đảm sự an toàn của Cố Thanh Phong, thế nhân đều biết hắn là đệ tử của thần, vài tên trộm cắp chắc chắn sẽ phải kiêng kị ít nhiều.
Hai là thăm dò.
Cố Thanh Phong ngươi không phải đệ tử của thần sao? Khi thông tin này thiên hạ đều biết, nói không chừng sẽ truyền đến tai của Thần. Một khi là giả mạo, Thần chắc chắn không muốn người khác mượn tên tuổi của mình.
Hành động lần này có thể nói là một mũi tên trúng hai con nhạn.