Chương 278: Yêu Ma Chi Vương (1)
Khi Cố Thanh Phong ra lệnh một tiếng, cửa lớn của không gian dị độ mạnh mẽ mở ra. Chỉ thấy hư không sau lưng nó lập tức vỡ ra một khe nứt không gian dài mấy trượng.
Cảnh tượng kinh dị như thế tất nhiên thu hút sự chú ý của đám người Thái tử, bọn họ nhìn về phía khe nứt không gian, trong nháy mắt da đầu tê dại!
Trong vết nứt không gian đó là một cảnh tượng như thế nào!
Vô số yêu ma chen chúc ở bên trong, tên nào tên nấy mặt xanh nanh vàng, trăm hình vạn trạng, chúng nó hoặc dữ tợn hoặc khát máu giống như ác quỷ, tên cao lớn thân cao mấy trượng, kẻ thấp bé cũng cao nửa người.
Chủng loại cũng nhiều không đếm xuể.
Chồn, Sơn Tiêu, Si Mị, Lão thái thái mặt mèo, Rết tinh ngàn chân, Bạch lân cự mãng, Nhện quỷ mặt người, Quỷ ăn sát, Bọ cạp mặt người hai đuôi, Kền kền xác thối, Ma dơi khát máu, Nhãn ma…
Gần như là tất cả yêu ma trong thiên hạ.
Tất cả mọi người ở đây, mặc dù cơ bản đã gặp qua yêu ma, nhưng chưa từng thấy qua nhiều yêu ma như vậy.
Cảnh tượng địa ngục như vậy, cho dù bọn họ người đông thế mạnh, cũng không thể không sinh lòng kinh hãi.
“Đây chẳng lẽ là…. Cánh cửa yêu giới!” Đám người xôn xao.
Thái tử đã không còn tâm tình răn dạy đám nô bộc kêu gào ầm ĩ, bởi vì hắn lúc này cũng hai mắt trờn trựng giật giật, bộ dáng như thấy quỷ.
Lúc này, đám yêu ma tựa như vô cùng vô tận trong khe nứt đột nhiên tản ra hai bên, nhường lại chính giữa một hành lang trống thật dài.
Hành động của đám yêu ma lại thu hút sự chú ý khiến mọi người, trong lòng mọi người không khỏi giật thót một chút.
Bởi vì cảm giác này cực kỳ giống BOSS xuất hiện, tiểu đệ nhao nhao nhường đường.
Ngay trong ánh mắt khẩn trương của mọi người, một nữ tử đi tới từ cuối hành lang.
Trong nháy mắt nhìn thấy vị nữ tử này, tất cả mọi người đều thất thần.
Đây là một vị nữ tử như thế nào?
Nàng xinh đẹp không gì sánh được, đẹp đến khó có thể hình dung, tựa như tập hợp sủng ái của ông trời vào một người.
Nàng mặc váy ngắn da kiểu dáng cổ quái, đôi chân ngọc thon dài tròn trịa lồ lộ trong không khí, trong tay cầm roi da, chân mang một đôi giày có gót cao mười phân cực kỳ quái lạ, trên khuôn mặt tuyệt mỹ mang theo nét cao ngạo như nữ vương, đôi môi đỏ mọng như ngọn lửa phác họa ra một nụ cười quyến rũ.
Mỗi một món trang phục trên người nữ tử này đều là những thứ bọn họ chưa từng thấy trước đây, vô cùng cổ quái, nhưng tổ hợp cùng một chỗ lại giống như có ma lực nào đó, làm cho lòng người nhộn nhạo.
Chậm rãi, nữ tử đi tới trước một đám yêu ma, giơ chiếc cổ cao ngạo trắng nõn như thiên nga nói: “Chủ nhân có lệnh, toàn bộ xuất chinh! ”
Nàng giống như nữ vương trong đám yêu ma, cao cao tại thượng mà ra lệnh.
Khi nàng ra lệnh một tiếng, yêu ma đông đúc liếc mắt nhìn không thấy điểm cuối đồng thanh gào thét, sát ý kích động, vang vọng bầu trời!
Ầm ầm!
Đó là tiếng bước chân yêu ma đại quân tranh nhau lao ra khe nứt không gian, thanh âm to lớn, tựa như sấm sét.
Trong lúc nhất thời, đám người Thái tử đều bị khí thế của yêu ma đại quân làm khiếp đảm.
Bọn họ cảm giác đám yêu ma này giống như là dã thú bị nhốt trong lồng sắt lâu ngày, chúng bị áp lực, chịu đủ ngược đãi, khát khao máu tươi, trong lòng tích góp vô số cảm xúc tiêu cực, tất cả đều phóng thích ra vào giờ khắc này.
Kỳ thật cảm giác của đám người Thái tử không sai, bất kỳ kẻ nào mỗi ngày đều bị nhốt ở một nơi, bị bắt buộc mỗi ngày đánh một người mặc Phản thương giáp, đánh không đủ cố gắng còn có thể bị đánh, sau đó dưỡng thương còn phải vác gạch xây nhà nuôi cá…
Một thời gian dài, trong lòng khẳng định tích góp được một đống cảm xúc tiêu cực, càng đừng nói đến bản tính yêu ma vốn khát máu bạo ngược.
Dường như đại quân yêu ma vô cùng vô tận không ngừng từ trong khe nứt không gian tuôn ra, giống như đại dương cuộn trào, hội tụ ở phía sau Cố Thanh Phong, nữ tử xinh đẹp không gì sánh được kia cũng từng bước một lắc lư đi tới bên cạnh Cố Thanh Phong, vẻ mặt cung kính, như chú chim nhỏ dựa vào người.
Trong lúc nhất thời, yêu khí che khuất bầu trời, bao trùm cả tòa đế đô.
Biểu tình của đám người Thái tử cũng càng ngày càng kinh hãi.
Bỗng dưng.
Nữ tử kia đột nhiên giơ bàn tay trắng nõn vỗ vỗ.
Một đám yêu ma giống như nhận được tín hiệu, động tác chỉnh tề nửa quỳ xuống đất, về phần yêu ma không có chân, ví dụ như bạch phốt cự mãng thì khom người cong eo.
Đồng thanh hô: “Xin chào chủ nhân. ”
Giọng của mấy vạn yêu ma tập trung cùng một chỗ, thanh âm to lớn, vang vọng thiên địa, ngay cả mây trên trời cũng bị chấn động vỡ tan.
Mà phương hướng chúng quỳ lạy, người được gọi là chủ nhân, rõ ràng chính là Cố Thanh Phong!
Cố Thanh Phong hài lòng nói với Tiểu Thi Mị đứng bên cạnh mình: “Xem ra trong khoảng thời gian này nàng huấn luyện không tệ, vất vả rồi. ”
Tiểu Thi Mị nhất thời vẻ mặt vui mừng, thẹn thùng nói: “Vì chủ nhân phân ưu, là việc của nô gia, không vất vả. ”
Ừm. Cố Thanh Phong gật gật đầu, lập tức nhìn về phía đám người Thái tử bằng nửa con mắt.
“Cháu trai ngoan, hiện tại bổn vương lại muốn nhìn xem, ngươi lấy cái gì để chống cự bổn vương?”
Thái tử không nói gì, bởi vì hắn đã khiếp sợ nói không nên lời, ánh mắt hắn nhìn về phía Cố Thanh Phong bắt đầu mang theo vẻ sợ hãi.
Bộ dáng kia, giống như đang nhìn chủ nhân của đám yêu ma!
Hắn ta sợ rồi.
Toàn bộ vương triều Đại Viêm đều biết yêu ma hung tàn.
Mặc dù thân làm Thái tử cao quý, lần đầu tiên trong đời nhìn thấy nhiều yêu ma tập trung ở đây, vẫn làm cho hắn cảm nhận được sự sợ hãi theo bản năng.