Chương 285: Hợp Thành Thần Với Bổn Tôn (1)
Ngân công tử nhìn Cố Thanh Phong bị Cửu Thiên Cương Phong nuốt chửng, trong mắt gã hiện lên vẻ vui mừng giống như nhìn thấy cảnh tượng Cố Thanh Phong bị xé thành từng mảnh. Nhưng vào lúc này, một tiếng cười nham hiểm truyền ra từ trong cơn lốc xoáy.
“Khà khà khà…Chỉ vậy thôi sao.”
Nghe thấy giọng nói này, sắc mặt Ngân công tử nhanh chóng thay đổi: “Không thể nào!”
Đòn đánh này không giống với Phong Bạo Chi Nhãn. Có thể nói gã đã nghiêm túc ra tay, cho dù đối phương là cường giả Thần Cảnh cũng không thể thoát được!
Một lát sau.
Cơn gió lốc tiêu tan.
Cố Thanh Phong cảm giác tu vi của hắn đã tăng lên đến Cương khí lục trọng, trên mặt hắn nở nụ cười nham hiểm, lắc lư cái đầu rồi vuốt lại mái tóc bị gió làm rối tung.
“Chiêu này có thể làm rối kiểu tóc của bổn tôn, thú vị đấy.”
Ngân công tử không bình tĩnh nổi nữa, gã sợ hãi nói: “Không thể có cường giả cấp thần trong Nhân tộc chịu đòn tấn công của ta mà không bị tổn thương gì được. Rốt cuộc ngươi là ai!”
“Khà khà khà…”Muốn biết bổn tôn là ai? Con kiến hôi như ngươi xứng sao!” Cố Thanh Phong khinh thường nói.
“Ngạo mạn!” Ngân công tử tự ái, lập tức nổi giận: “Bổn công tử là Thánh tộc vĩ đại, một kẻ thấp kém…”
“Ngươi ồn ào quá. Bổn tôn rất tò mò, rốt cuộc ngươi là sói hay chó vậy? Sao ngươi thích sủa bậy thế? Cái gì mà Thánh tộc hả? Rõ ràng chỉ là một con yêu sói, ha ha ha…Bổn tôn phải khen ngươi một câu, ngươi có tài kể chuyện cười đấy.”
“Đồ khốn! Bổn công tử là người hầu của Thánh tộc ở thượng giới, tất nhiên cũng là người Thánh tộc rồi. Ngươi lại dám so ta với yêu ma thấp kém ở hạ giới.”
“Ồ, gần đây mấy kẻ làm chó của người khác đáng tự hào vậy sao?”
“A a a! Ta phải giết ngươi!” Biểu cảm của Ngân công tử nhanh chóng thay đổi, gã lập tức nổi giận.
Ngay lúc sau, thân hình gã biến đổi kỳ lạ, một tia ánh sáng bạc tỏa ra từ người gã.
Thân hình gã dần dần phồng to lên như thổi bóng bay, dường như có thứ gì đó sắp thoát ra khỏi người gã.
Vóc dáng gã cao dần lên, một trượng, hai trượng, ba trượng… trăm trượng!
Khi thân hình gã lớn lên, trên người bắt đầu xuất hiện lông sói màu bạc, tay chân biến thành móng vuốt sắc bén, răng biến thành răng nanh…
Cuối cùng, Ngân công tử biến thành một con sói bạc khổng lồ cao trăm trượng. Đó là bản thể của gã, Khiếu Nguyệt Ngân Lang!
Nhìn từ xa trông giống như một ngọn núi.
Hú!
Một tiếng sói tru vang vọng khắp trời đất phát ra từ miệng gã.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Đó là tiếng Ngân công tử chạy như điên, núi non rung chuyển trong chốc lát. Ai nhìn thấy con thú khổng lồ này cũng đều phải run sợ.
Thế nhưng Cố Thanh Phong lại cực kỳ vui mừng.
“Khà khà khà…Hôm nay…Hợp thành thần với bổn tôn!” Cố Thanh Phong thấp giọng cười điên cuồng.
Giờ khắc này, ngọn núi đè nén trong lòng hắn một tháng cuối cùng đã hoàn toàn biến mất.
Sở dĩ hắn tu luyện khổ sở một tháng nay bởi vì Tuyệt Minh Tử nói rằng “Bọn họ” đã ép cho thế gian không còn thần. Lúc đó tâm hồn non nớt của Cố Thanh Phong đã bị dọa sợ.
Nhưng hiện tại…
Từ lời nói của Ngân công tử, Cố Thanh Phong biết được có lẽ “Bọn họ” đến từ Thánh tộc ở thượng giới, có lẽ cũng là yêu ma! Nếu không tại sao lại thu nhận Ngân công tử làm kẻ hầu?
E rằng những yêu ma ở thượng giới tự gọi mình là Thánh tộc.
Mẹ kiếp! Làm ông đây mất ăn mất ngủ khổ sở tu luyện hơn một tháng, đợi cơ hội tiêu diệt các ngươi!”
Móng vuốt của con sói khổng lồ che khuất bầu trời đánh về phía Cố Thanh Phong.
“Đến đây đi!” Khóe miệng Cố Thanh Phong hiện lên một nụ cười tàn nhẫn: “Vừa hay thử Hắc Long bất diệt luôn!”
Cố Thanh Phong đột nhiên phát huy sức mạnh, trên người hắn lập tức xuất hiện hư ảnh của Giao Long. Chẳng qua là lúc này hư ảnh của Giao Long đã cao tới ngàn trượng, quanh người có sấm sét giống như một Lôi Long thượng cổ.
Cố Thanh Phong tung ra một quyền, Giao Long sau lưng hắn gầm lên.
Bụp!
Nắm đấm và móng vuốt chạm vào nhau!
Cảnh tượng vô cùng chấn động, thân hình của Cố Thanh Phong so với Ngân công tử như một con kiến với con người.
Cảnh tượng này rất giống một con kiến vung nắm đấm vào một người trưởng thành.
Tuy nhiên, một giây sau điều đáng kinh ngạc đã xảy ra.
Bóng dáng hai người giằng co với nhau.
Ngân công tử lộ vẻ sợ hãi. gã cảm giác như mình đã đụng phải một ngọn núi cao sừng sững không bao giờ thay đổi. gã không thể lay chuyển được đối phương, đồng thời gã lờ mờ cảm nhận được một lực phản chấn truyền đến. Lực này bằng khoảng 20% lực của gã.
Đing!
Ký chủ bị Khiếu Nguyệt Ngân Lang tấn công.
Phòng ngự +200000+200000+200000+. . . . . .
Tu vi +200000+200000+200000+. . . . . .
Sơ với Ngân công tử đang sợ hãi, Cố Thanh Phong lại tỏ vẻ ngạo mạn, không ngừng cười nham hiểm.
Cú đánh này giúp tu vi của hắn đạt đến Cương Khí thất trọng!
Vả lại cơ thể bất tử của Hắc Long cũng lớn hơn một nửa, lần thăng cấp tiếp theo không còn xa nữa.
Cố Thanh Phong cũng cảm nhận được sức mạnh tuyệt đỉnh của Hắc Long bất diệt. Tất nhiên bây giờ không bằng Ngân công tử nhưng lại cũng tương đương với Thần Cảnh sơ kỳ.
Xoẹt!
Sau sự kinh ngạc ban đầu, Ngân công tử lại tấn công tiếp. Móng vuốt sắc bén muốn chém nát Cố Thanh Phong.
Cố Thanh Phong không né không tránh mà đối đầu với gã, hai người đánh nhau loạn xì ngầu.
Thực ra hắn có thể đứng yên đợi sức mạnh của mình tăng lên, nhưng dựa theo kinh nghiệm đối phó với hàng vạn con yêu ma của Cố Thanh Phong, khi cần đánh là phải đánh.
Ầm ầm ầm!
Hai người đánh nhau khiến long trời lở đất, núi sụp, đất trũng. Chỉ trong mấy lần giao chiến ngắn ngủi, hai người đã phá hủy mấy chục dặm xung quanh thành đống đổ nát.