Chương 286: Hợp Thành Thần Với Bổn Tôn (2)
Cố Thanh Phong càng đánh càng vui vẻ, thỉnh thoảng hắn còn nói mấy câu chế nhạo Ngân công tử để gã tức giận. “Hôm nay ra ngoài ngươi quên ăn phân hả? Sao yếu thế?”
“Hai ngày nay chủ nhân của ngươi đưa ngươi đi triệt sản hả, nếu không sao chỗ ấy lại trống trơn thế?”
…
Sau một loạt lời hỏi thăm của Cố Thanh Phong, đôi mắt của Ngân công tử chuyển sang màu đỏ. gã đã hoàn toàn đánh mất lý trí, rơi vào trạng thái điên cuồng, sức chiến đấu tăng vọt.
Cứ như vậy, thực lực của Cố Thanh Phong cũng tăng vọt theo.
Chỉ trong chốc lát, tu vi của hắn đã đạt tới Cương khí bát trọng.
Lúc này, tiếng chúc mừng của hệ thống vang lên.
Ting!
Phòng ngự của ký chủ đã đạt mức tối đa, Hắc Long bất diệt tuyệt đỉnh thăng cấp, chúc mừng ký chủ nhận được “bất diệt Ma Long thể” (Sơ cấp).
Cố Thanh Phong lập tức cảm thấy tinh thần sảng khoái.
Lúc này, hắn cảm nhận được cơ thể mình thay đổi rõ rệt, giống như sự biến đổi về chất trong hệ thống phân cấp của sinh mệnh, mỗi tế bào đều đang reo hò nhảy nhót, tràn đầy sức sống.
Sức sống mạnh mẽ đến mức Cố Thanh Phong lờ mờ cảm thấy dù cơ thể của hắn bị thương đến mức chỉ còn lại một tế bào thì vẫn có thể khôi phục lại như ban đầu.
Đây là ý nghĩa của sự bất tử sao?
Quả nhiên rất kinh khủng!
Vả lại, ngoài ý nghĩ bất tử ra, Cố Thanh Phong còn cảm giác sức mạnh to lớn mà Long Thể mang đến cho hắn. Đó là sức mạnh tuyệt đỉnh có thể hủy diệt trời đất.
Nó mạnh đến mức Cố Thanh Phong muốn ngửa mặt lên trời hét lớn.
Giờ phút này, hắn chỉ hận trận không có quai, hận đất không có khuyên.
Nếu trời có quai, Cố Thanh Phong cảm thấy mình có thể kéo bầu trời xuống, nếu đất có khuyên hắn có thể nhấc mặt đất lên.
Đương nhiên, đây chỉ là ảo tưởng bởi vì hắn đột nhiên có được sức mạnh mà thôi. Nếu muốn cầm nắm được trời đất, chỉ dựa vào bất diệt Ma Long thể sơ cấp thì còn lâu mới đủ.
Ngoài ra điều đáng nhắc tới đó là, trong người Cố Thanh Phong không còn dòng máu của Giao Long nữa, nó đã bị bất diệt Ma Long thể nuốt chửng. Từ nay chỉ có Ma Long chứ không còn Giao Long nữa.
Sau một giờ.
Ngân công tử thở phì phò nhìn Cố Thanh Phong không bị thương gì. Ánh mắt gã đã thay đổi từ tức giận khát máu ban đầu sang không thể tưởng tượng, kinh ngạc, thậm chí còn hơi sợ hãi.
Cố Thanh Phong cảm giác tu vi và phòng ngự trong người hắn không còn tăng nhanh nữa.
Hắn lắc đầu thất vọng: “Trình ngươi chỉ thế này thôi sao?”
Lúc này hắn đã đạt tới đỉnh cao của Cương khí cửu trọng, bất diệt Ma Long thể sơ cấp cũng đã gần thăng cấp. Tuy nhiên với trạng thái của Ngân công tử hiện tại, có lẽ hắn không thể dựa vào gã để đột phá được.
“Tại sao! Tại sao lại thế được! Ngươi chỉ là một con kiến hôi ở dưới hạ giới mà lại đỡ được đòn tấn công của ta! Hộc!”
Ngân công tử đột nhiên phun ra một ngụm máu, hiển nhiên vết thương rất nghiêm trọng.
Tất nhiên vết thương của gã không phải do Cố Thanh Phong gây ra. Ngân công tử là của báu, Cố Thanh Phong không nỡ làm gã bị thương, nhỡ đâu ảnh hưởng đến thực lực của gã thì phải làm sao?
Sở dĩ Ngân công tử bị thương là do lực phản phệ. Tuy mỗi lần chỉ bị phản phệ 20% nhưng nếu liên tục bị phản phệ trong một giờ thì ngay cả cơ thể cường tráng như Ngân công tử cũng không thể chịu nổi.
“Cho nên đây là di ngôn của ngươi sao?” Cố Thanh Phong cười nham hiểm nói.
“Nhân tộc! Chẳng qua ngươi có thể phách lớn mạnh mà thôi, linh hồn ngươi chỉ bất tử chứ không thể trở thành thần hồn được. Nếu không thể tổn thương cơ thể của ngươi vậy thì ta sẽ đánh nát linh hồn ngươi!”
Ngân công tử nói xong bèn kéo cơ thể bị thương của mình lao về phía Cố Thanh Phong.
Cố Thanh Phong bật cười, nghĩ thầm con sói này đã hiểu chuyện rồi sao?
Sau khi gia tăng thân xác và tu vi, biết linh hồn của lão tử là điểm yếu nên đặc biệt tới gia tăng sao?
Thế là Cố Thanh Phong không né không tránh mặc cho Ngân công tử đánh tới.
Móng vuốt của Ngân công tử nhanh chóng tấn công vào đầu Cố Thanh Phong. Cố Thanh Phong giơ tay ra dễ dàng chặn được gã.
Lúc này, trong mắt Ngân công tử lộ ra vẻ khát máu. Ngay sau đó trong mắt gã lấp lóe ánh sáng rực rỡ, ánh sáng đó phát ra xông thẳng vào Thức Hải của Cố Thanh Phong, chạm tới linh hồn hắn.
Đing!
Ký chủ bị Khiếu Nguyệt Ngân Lang tấn công.
Sức mạnh linh hồn +200000+200000+200000+...
Sức mạnh linh hồn của ký chủ đã đạt tới cực hạn, chúc mừng linh hồn của ký chủ đã biến đổi thành thần hồn!
Khi âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên, Cố Thanh Phong chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh to lớn xông ra từ sâu trong linh hồn. Sau đó thần ý trong linh hồn hắn bắt đầu khuếch đại vô tận.
Giống như mực nước nhuộm giấy trắng, thần ý càng ngày càng nhiều, linh hồn Cố Thanh Phong nhanh chóng bị nhuộm.
Trong lúc bị nhuộm, linh hồn Cố Thanh Phong lột xác hoàn toàn biến thành thần hồn. Ánh sáng tự nhiên vô tận mang theo một loại cảm giác bất khả xâm phạm.
Lúc này, sắc mặt Ngân công tử đã hoảng loạn.
“Rốt cuộc ngươi là quái vật gì? Sao lại có thể lâm trận đột phá!”
Hiển nhiên Ngân công tử nhìn thấy linh hồn Cố Thanh Phong đột nhiên biến thành thần hồn nên tưởng rằng do hắn chịu áp lực từ thế giới bên ngoài mới lâm trận đột phá.
“Lâm trận đột phá thì sao chứ! Ngươi chỉ mới vào cảnh giới thần hồn, bản công tử có thể tiêu diệt ngươi!” Ngân công tử mạnh miệng nói.
Gã lập tức gia tăng sức mạnh thần hồn muốn nghiền nát thần hồn mới sinh ra của Cố Thanh Phong.
Thế nhưng đây lại là điều Cố Thanh Phong muốn.
Dưới sự nỗ lực không ngừng của Ngân công tử, thần hồn của Cố Thanh Phong phát triển mạnh mẽ. Trong nháy mắt, một em bé sơ sinh đã lớn thành một đứa nhỏ rồi lại trở thành một đứa trẻ, thiếu niên, thanh niên!