Chương 309: Ám Hoàng Khiêu Vũ
Sau khi hội nghị kết thúc, Cố Thanh Phong được sắp xếp đến một chỗ trong động phủ. Động phủ hắn đang thấy giống y như cái trong mộng cảnh, với một người có tính cách thận trọng, hắn vội vàng mở đồng tử Phá Vọngra lần nữa liếc nhìn tứ phía. Sau khi thấy không có bất kỳ phương tiện giám sát nào, lúc này hắn mới yên lòng.
Xem ra Ám giới có lẽ đã hoàn toàn thu nhận mình rồi, dù sao cũng đã trải qua hàng loạt chiêu trò.
Sau đó, Cố Thanh Phong lại kích hoạt trận pháp phòng ngự mang kèm vào động phủ, rồi lại lấy ra đủ loại trận pháp từ trong kim khố tư nhân bố trí thoả đáng, đảm bảo chắc chắn rằng không ai có thể lẻn vào một cách âm thầm.
Làm xong hết công tác chuẩn bị, Cố Thanh Phong quyết định làm một chuyện lớn!
Chuyện này không thể coi thường, hơn nữa tuyệt đối không thể để cho người trong Ám giới phát hiện. Một khi phát hiện thì e rằng sẽ dẫn đến rạn nứt giữa hai bên, thậm chí là bị mọi người công kích, cho nên Cố Thanh Phong vô cùng thận trọng.
Đột nhiên, Cố Thanh Phong mở không gian Dị độ gọi Tiểu Thi Mị ra đây.
Hôm nay Tiểu Thi Mị trang điểm rất trong sáng nhẹ nhàng, miệng cười mím chi, trên thân tràn đầy sức sống của thiếu nữ. Mái tóc đen nhánh, thẳng dài như thác nước, cộng thêm tất cao trên đầu gối, đồng phục nữ sinh Nhật bản, mang giày da, rất giống thiếu nữ thanh xuân xinh đẹp tuyệt vời.
Nhưng Cố Thanh Phong đã hết tâm trạng thưởng thức rồi.
Nói chính xác hơn thì hiện tại tâm tư của hắn không đặt ở phương diện này.
“Chủ nhân, ngài gọi người ta ra làm gì vậy nè~”. Tiểu Thi Mị nũng nịu nói.
“Chủ nhân có một nhiệm vụ quan trọng giao cho nàng đây.”
Cố Thanh Phong nói xong liền dùng Thần hồn lực phác hoạ một hình người, đưa cho Tiểu Thi Mị coi.
“Biến thành người này đi.”
Tiểu Thi Mị gật đầu, ngay lập tức biến thành một nữ tử tuyệt đẹp, thân mặc áo choàng màu vàng đen.
“Hi hi, chủ nhân ơi, là như vậy sao?”
Cố Thanh Phong sững sờ nhìn “Ám Hoàng” đang nũng nịu với mình, mạnh mẽ nuốt một ngụm nước bọt.
“Còn thiếu chút nữa! Thu lại dáng vẻ lẳng lơ của em đi, biểu cảm cao lãnh hơn tý nữa.”
“Ám Hoàng” lập tức thu lại nụ cười, nét mặt tức khắc lạnh lùng hẳn lên. Đôi con ngươi như làn nước mùa thu bình tĩnh nhìn chăm chú vào Cố Thanh Phong.
Giọng nói lạnh lùng thanh cao vang lên: “Như vậy sao?”
“Đúng đúng đúng! Đừng nói là không chút kẽ hở, phải nói là như một khuôn đúc ra mới đúng!” Cố Thanh Phong hưng phấn reo lên: “Có điều quần áo quá dày, mỏng chút.”
Thế là áo choàng màu vàng đen biến thành váy ngắn xẻ tà màu vàng đen.
Trong vẻ khoan thai cao quý còn mang theo một chút xíu dễ thương.
“Perfect! Biểu diễn xoạc chân thẳng lên trời cho chủ nhân xem nào!”
“Chủ nhân, thế nào là xoạc chân thẳng lên trời?”
“Em không biết xoạc chân sao? Chính là giạng chân, hai chân xoạc ra thành chữ ‘Nhất’, mà xoạc chân thẳng lên trời chính là một chân dẫm trên đất, chân còn lại chỉ lên trời, giạng chân thẳng đứng. Mau biển diễn cho chủ nhân xem cái nào.”
Tiểu Thi Mị nghe xong làm theo.
Lược bỏ phần này…
“Tốt tốt tốt, cởi giày ra, giữ ở tư thế này xoay hai vòng, đổi góc khác, biểu cảm, chú ý biểu cảm. Nàng phải thể hiện mình giống chủ nhân của Ám giới, thân phận cách biệt thì đừng có cười duyên nữa, phải lạnh lùng lên!
Là lạnh lùng, không phải mặt liệt! Đúng rồi, là như vậy! Thêm một chút cảm giác xấu hổ và giận dữ, thích nhưng giả vờ từ chối nữa!
Nai xừ!”
Ngắm nhìn một hồi, Cố Thanh Phong không khỏi cảm thấy chột dạ. Nếu như để cho người của Ám giới phát hiện, mình chắc chắn sẽ bị trục xuất khỏi Ám giới.
Hắn không yên tâm lắm, lại mở đồng tử Phá Vọng ra quét xung quanh lần nữa, phát hiện không có gì dị thường, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
“Tiếp đó là lên nhạc và nhảy!”
…
Khiêu vũ cả một đêm dài.
Ngày kế tiếp, Tuyệt Minh Tử đi tới gõ cửa. Cố Thanh Phong mới bịn rịn đưa Tiểu Thi Mị về không gian Dị độ.
“Ơ, Cố đạo hữu, lão phu thấy sắc mặt ngươi đỏ bừng, thần sắc ủ rũ, trong tu luyện xảy ra sự cố gì à?”
Cố Thanh Phong liếc Tuyệt Minh Tử một cái, lòng nói: “Lão già này được lắm, ngay cả lý do cũng soạn sẵn cho ta rồi.”
“Đúng vậy, tu luyện xảy ra chút vấn đề.” Cố Thanh Phong nặng nề trả lời.
Vẻ mặt Tuyệt Minh Tử nghiêm túc hẳn lên: “Cố đạo hữu, thần cảnh ngoại giới truyền thừa đứt đoạn, ngươi chưa có được nó, vẫn nên đừng tuỳ tiện thử nghiệm. Lão phu hôm nay đến chính là thực hiện lời hứa dẫn ngươi đi Tàng Kinh các, đợi ngươi học xong thần cảnh chi pháp, tình huống nhất định sẽ chuyển biến tốt đẹp.”
Cố Thanh Phong gật đầu, trong lòng lại nghĩ: “Không có đâu, tối nay ta vẫn cứ xem. Tuy Ám giới các ngươi rất bình thường, nhưng Ám Hoàng thật sự rất thú vị đấy!
Nhất là Ám Hoàng đã được coi là nữ nhân có thân phận cao nhất, thực lực mạnh nhất ở thế giới này. Ở ngoại giới gọi nàng một tiếng Nữ đế cũng không quá.
Thân phận càng cao quý, lại nhảy điệu mát mẻ, cảm giác tương phản càng lớn, càng kích thích!
Hai người hỏi một đằng trả lời một nẻo, hàn huyên mấy câu, sau đó liền đi đến Tàng Kinh các.
Đến Tàng Kinh các, Tuyệt Minh Tử giới thiệu: “Tàng Kinh các này chính là tâm huyết mấy ngàn năm của Ám giới. Thần Cảnh chi pháp được rất nhiều tiền bối tìm kiếm đều được ghi lại trong đó, thậm chí những lĩnh hội tâm đắc, bí quyết tu luyện, ngay cả công pháp của những hậu bối như chúng ta đều được ghi chép trong đó.
Bởi vì hiện tại nhân tộc suy thoái, mọi người cũng vứt bỏ thiên kiến bè phái, không còn suy nghĩ của mình mình quý nữa.”
Cố Thanh Phong nghe thấy rất động lòng. Về Thần Cảnh, hắn thật sự là mù tịt.
Công pháp Long Thần Công mà hắn tu luyện, chỉ ghi chép công pháp từ Tụ Khí đến Hóa Long, không có Thần Cảnh chi pháp. Một nửa phần sau của Hóa Long tông sư, còn cần hắn tới Đế Đô tìm họ hàng thân thích để đòi nữa.