Chương 319: Vẫn Chưa Xong Đâu (1)
Tiếng hít khí lạnh không ngừng vang lên. Những người cùng dự thi là Tuyệt Minh Tử và Ngụy Cô Vân cũng thay đổi sắc mặt, gương mặt cả hai vô cùng hoảng sợ, nghiêm túc nhìn Phong Hỏa Thần phủ của Cố Thanh Phong như thể đang đối mặt với một kẻ thù lớn.
Cho dù là Ám Hoàng luôn luôn bình tĩnh, lúc này trong mắt cũng không khỏi lộ ra một tia sáng kỳ lạ.
Ngay giữa sự kinh ngạc của mọi người, ảo cảnh Cố Thanh Phong tạo ra lại bắt đầu xảy ra những thay đổi kỳ lạ.
Chỉ thấy ngọn lửa vô tận cùng với những trận gió tràn ngập toàn bộ không gian bắt đầu hợp nhất dưới sự kiểm soát của hai vị thần.
Lửa lợi dụng sức mạnh của gió, gió phát triển trên thế lửa!
Bùm!
Một cơn bão lửa không thể tưởng tượng hình thành ngay lập tức!
Tất cả mọi người bị gió thổi mạnh không thể mở mắt, và áo choàng của họ bị thổi bay phần phật.
Hơi nóng khiến tóc của bọn họ bắt đầu xơ xác và quăn queo, gần như sắp bị thiêu cháy.
Mọi người đều biến sắc, lần lượt sử dụng chân nguyên trong cơ thể tạo thành vòng bảo vệ chắn trước mặt.
Chẳng qua cho dù bọn họ đã chặn nó lại, nhưng đại điện vẫn phải hứng chịu thảm họa.
Bàn ghế, giá nến, rèm cửa đều bị bão lửa thổi tung, từng cái một bay vào trong xoắn ốc giữa trời, xoay tròn nhảy múa giữa không trung, phía dưới lại đang bị thiêu đốt, tự nhiên lần lượt bốc cháy, biến thành từng qua cầu lửa điên cuồng bay lượn.
Ngọn lửa bắt đầu lan tràn như virus, trong nháy mắt quét sạch toàn bộ đại điện, biến nơi này thành một biển lửa, nhìn thấy nó sắp đốt cháy tất cả.
Lúc này, Ám Hoàng không thể không hành động.
Nàng nhẹ nhàng vuốt bàn tay trắng muốt như ngọc, một làn sóng vô hình phát ra từ bàn tay nàng.
Ngọn lửa đốt cháy hội trường, và cơn gió tàn phá dữ dội tan biến ngay lập tức.
Giống như có một đôi bàn tay vô hình xuất hiện từ trong hư không, giữ chặt tất cả năng lượng tràn ngập trong không gian xung quanh Cố Thanh Phong, ngăn không cho nó tràn ra ngoài.
“Cố đạo hữu, đã xong rồi.” Ám Hoàng lạnh lùng nói.
Thật bất ngờ, Cố Thanh Phong đã cười khi nghe câu này.
Trong bối cảnh gió dữ dội và lửa cháy dữ dội, nụ cười của hắn trông bí ẩn lạ lùng.
Chỉ nghe thấy hắn từ từ nhấn mạnh từng chữ nói: “Vẫn chưa xong đâu.”
Lần đầu tiên trong ánh mắt tĩnh lặng như nước mùa thu của Ám Hoàng lộ ra biểu cảm chấn động, nàng không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Cố Thanh Phong.
“Cái gì!”
“Vẫn chưa kết thúc sao!?”
“Thằng nhóc này vẫn còn loại thiên mệnh dị thứ ba nữa sao!”
Tất cả các vị Thần cảnh không chịu được nữa điên cuồng hét lên.
Đây là thiên mệnh dị thể trong truyền thuyết đó ư! Nó có phải bắp cải trắng đâu! Bọn ta một cái cũng không có vậy mà tên này lại vẫn còn nói chưa hết sao!
Trong tiếng kinh hô của mọi người, dị biến lại xảy ra!
Các phù văn trên tấm bia đá trở nên điên cuồng đến mức chưa từng có, bắt đầu chuyển động, không chỉ có vậy, đến cả bản thân tấm bia đá cũng bắt đầu chuyển động rung lắc dữ dội!
Đùng đùng!
Một tia sấm sét chói mắt lóe lên từ tấm bia đá, giống như rồng rắn điên cuồng nhảy múa!
Với sự xuất hiện của ánh sáng sấm sét, hai vị thần gió và lửa vô song ban đầu bắt đầu từ từ thu sức mạnh của mình lại, ngọn lửa cao vút bắt đầu cuộn lại và tiếng gió gào thét cũng bắt đầu hạ xuống, giống như chúng sợ hãi sự tồn tại sắp xuất hiện.
“Là tia chớp! Chẳng lẽ là…”
“Đứa trẻ này còn có cả Lôi Thần Thể hay sao!?”
“Ba vị thần gió, lửa và sấm sét! Hắn vẫn còn là con người sao!”
“Không! Không phải Lôi Thần Thể!” Một cười giả Thần cảnh tinh mắt dường như đã phát hiện ra điều gì đó, hoảng sợ điên cuồng hét lên
“Mọi người nhìn xem Phong Thần và Hỏa Thần rõ ràng đang sợ hãi, nếu như là Lôi Thần Thể cùng cấp độ thì không thể nào khiến họ sợ hãi như vậy được!”
Mọi người nghe xong câu này nhìn kỹ lại phát hiện ra quả nhiên là như vậy, nhất thời kinh ngạc đến tái nhợt.
Dưới sự theo dõi chăm chú của mọi người…
Gào…!
Một tiếng long ngâm vang vọng khắp trời đất tựa như thiên lôi giáng xuống!
Một Ma Long vạn trượng che khuất bầu trời dường như có thể hái sao bắt trăng gầm lên mà xuất hiện!
Lúc này, đại sảnh không thể chịu nổi được nữa, sụp đổ ầm ầm, biến thành một phế tích.
Bầu trời đột nhiên tối sầm lại!
Tất cả các Thần cảnh, và thậm chí tất cả mọi người trong Ám giới, ngay giờ phút này tất cả đều hoảng sợ ngẩng đầu lên, ngưỡng mộ nhìn lên con rồng khổng lồ hung dữ đang tỏa ra ma khí khắp người!
Mọi người đều cảm nhận được một luồng khí hủy diệt chết người trên người con Ma Long này, như thể nó sinh ra là để hủy diệt.
Khí chất của kẻ săn mồi hàng đầu đó khiến mọi người cảm thấy run sợ từ tận đáy lòng.
“Đây là… Ma Long!”
“Làm sao có thể! Loại thể chất như này vượt xa tiêu chuẩn của Thanh giới, đây là vật phẩm mà chỉ tồn tại ở Thượng giới!”
“Đây là thể chất gì! Thiên mệnh dị thể này chưa từng có trong sách ghi chép lại, tại sao lại có ảo cảnh đáng sợ như vậy, chỉ là một ảo cảnh đã khiến cho người ta run rẫy dữ dội, vô cùng khủng bố!”
Lúc này, tất cả các cường giả Thần cảnh đứng trước mặt một con Ma Long vạn trượng đã không còn cảm thấy Thần cảnh có gì ưu việt nữa rồi, chẳng qua họ cũng chỉ nhỏ bé như con sâu cái kiến mà thôi.
Lúc này, cuối cùng họ cũng hiểu tại sao Phong Thần và Hỏa Thần lại có biểu hiện sợ hãi trước đó.
Ánh mắt Ám Hoàng nhìn Cố Thanh Phong vô cùng phức tạp, nàng hỏi: “Đây là loại thể chất gì?”