Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 326: Nữ Đế Ám Hoàng Thương Tâm Nghiên, Đêm Đại Hôn (2)

Chương 326: Nữ Đế Ám Hoàng Thương Tâm Nghiên, Đêm Đại Hôn (2)

Thương Tâm Nghiên tự lẩm bẩm, thanh âm của nàng vẫn trong trẻo lạnh lùng như trước, nhưng trong thoáng chốc Cố Thanh Phong mơ hồ có loại ảo giác, giống như người ngồi trước mặt hắn không phải là Ám Hoàng cao cao tại thượng, mà là một tiểu nha đầu hàng xóm. Giờ khắc này, nội tâm Cố Thanh Phong rất xúc động.
Nghe này!
Thật là một người vợ hiền!
Trực tiếp nói rõ thích người khác cũng không sao, vợ hiền như vậy tìm đâu ra!
“Nghiên nhi, nàng…”
“Cố Thanh Phong, còn có một chuyện nữa. Ối….! ”
Thương Tâm Nghiên còn muốn nói gì nữa, nhưng nàng lúc này đã nói không nên lời, bởi vì miệng bị bịt kín.
Giờ khắc này, trên mặt nàng rốt cuộc không còn giữ được vẻ lạnh lẽo, tựa như băng sơn tan chảy, đôi mắt đẹp mở to, đại não hơi choáng váng, một trái tim sắp nhảy đến cổ họng, lời nói trong miệng cũng biến thành tiếng ú ớ bị Cố Thanh Phong nuốt vào trong bụng.
.......
Một lát sau.
Thương Tâm Nghiên ánh mắt bối rối né tránh, không dám nhìn thẳng Cố Thanh Phong, tốc độ nhanh chóng nói: “Cố Thanh Phong, việc này liên quan đến bí mật Ám giới, thật sự rất quan. Chuyện này…”
“Hiện tại chuyện quan trọng nhất, chính là ta muốn…”
......
Đôi tám gái xinh vóc nõn nà
Lưng eo đeo kiếm chém trai ngu
Tuy không nhìn thấy đầu người rụng
Ngầm hại cho chàng xương tủy khô.

“Cố Thanh Phong, rõ ràng chúng ta chỉ là lần thứ hai gặp mặt, vì sao ta luôn cảm thấy chàng quen thuộc với ta như vậy?”
“Có thể kiếp trước chúng ta chính là phu thê, Nghiên Nhi nàng đừng lộn xộn.”
“Nhưng ta… Ta ngứa….”
......
“Tại sao có nhiều bước vậy… Trong sách nói rõ chỉ cần vài bước là được. ”
Nàng đã đọc sách lịch sử chưa? Hàng ngàn năm lịch sử, nếu viết ngắn gọn, một cuốn sách mỏng có thể tóm tắt được rồi, vậy nên nàng hiểu chưa? ”
“Ta đã xem qua sử sách của Ám giới, lịch sử mấy ngàn năm viết được chừng….”
Nghiên nhi nàng không ngoan nha, sao luôn muốn rời xa đề tài.”
Lúc này Thương Tâm Nghiên cực kỳ giống một con nai con đáng yêu, không còn uy nghiêm và sự lạnh lùng của một Ám Hoàng nữa.
Chỉ là điều làm cho Cố Thanh Phong không nghĩ tới chính là, Thương Tâm Nghiên của tối này đặc biệt thích nói chuyện.
Hắn biết, đây là biểu hiện của căng thẳng, mỗi người khi đối mặt với sự căng thẳng đều có những phản ứng bất đồng, mà Thương Tâm Nghiên hiển nhiên chính là một thái độ khác thường không ngừng nói chuyện, cứ như muốn cố gắng thể hiện ra rằng mình cũng không hề bối rối, không biết sự trái ngược này làm cho người ta cảm thấy nàng càng căng thẳng hơn.
Nhưng đồng thời cũng càng đáng yêu, ai có thể ngờ được, ngày thường Ám Hoàng vẫn luôn lạnh lùng như tiên tử, cũng sẽ có phản ứng đáng yêu như vậy.
Trước đêm nay, Cố Thanh Phong căn bản không tưởng tượng ra, khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng kia thế mà lại còn có thể làm ra vẻ mặt ngốc nghếch, quả nhiên là tương phản đến cực điểm.
Giờ phút này hắn, thật sự may mắn mình tới Ám giới, bằng không, cô bé đáng yêu như vậy không biết sẽ dành cho ai đây.
Là Thương Tâm Nghiên đưa ra quyết định muốn thành hôn, không liên quan đến việc Cố Thanh Phong có tới hay không.
Kỳ thật từ phản ứng của Thương Tâm Nghiên liền có thể thấy được, tuy nàng đang căng thẳng, nhưng chỉ luôn nói chuyện mãi, không hề sử dụng vũ lực.
Bằng không với thực lực của nàng, Cố Thanh Phong căn bản đánh không lại.
Hiển nhiên, nàng đã sớm quyết định, chỉ là chưa bao giờ trải qua, có chút sợ hãi bối rối mà thôi.
Nếu như là chính nhân quân tử bình thường, có lẽ đêm nay sẽ không làm gì hết, muốn bồi dưỡng tình cảm.
Nhưng rất đáng tiếc, Cố Thanh Phong chưa bao giờ là chính nhân quân tử, hắn chỉ biết đây là thê tử mình chính thức cưới hỏi, hơn nữa thê tử tuy rằng căng thẳng, nhưng cũng không cự tuyệt.
Hơn nữa nhìn xem tâm tình một lòng vì nhân tộc của Thương Tâm Nghiên, nàng thật sự rất muốn mau chóng lưu lại hỏa chủng cho nhân tộc.
Còn chưa tới hai năm nữa Thánh tộc sẽ muốn hạ giới, thời gian hơn một năm rất cấp bách.
Cho dù Cố Thanh Phong muốn trở thành quân tử chính nhân thì chẳng khác nào buộc cô bé đáng yêu này tự mình chủ động vứt bỏ mặt mũi mà thôi.
......
Đêm nay, Cố Thanh Phong nhìn thấy phong cảnh đẹp nhất trên đời, leo lên ngọn núi hiểm trở nhất, chạm vào tấm lụa bóng loáng nhất, nghe được thanh âm êm tai nhất, cũng cảm nhận được cực lạc trước nay chưa từng có.
Quả nhiên, sáng nghe đạo, tối chết cũng cam lòng.
Đương nhiên chỗ này có thể cần phải đổi một chút, nên là tối nghe đạo, sáng chết cũng cam lòng.
Sáng sớm.
Một vị mỹ nhân giống như tiên tử, lúc này đang lén lút chuẩn bị chuồn đi.
Nàng mang theo mặt nạ hoàng kim, khôi phục lại sự lạnh lẽo thường ngày, tựa như đêm qua chỉ là một giấc mộng mà thôi.
“Nghiên nhi, mới sáng sớm làm gì?” Cố Thanh Phong mở hai mắt ra nói.
Thương Tâm Nghiên hơi cứng đờ, nhưng dưới mặt nạ hoàng kim nhìn không ra vẻ mặt, thanh âm trong trẻo lạnh lùng truyền đến: “Ta đi luyện chế một ít đan dược, con nối dõi thể chất càng cường đại, càng cần nhiều dinh dưỡng, phải đi chuẩn bị. ”
Nghe nói như vậy, Cố Thanh Phong ngẩn người, kinh ngạc nói: “Nàng sẽ không cho rằng bảy lần là có thể mang thai chứ? ”
Lúc này đổi thành Thương Tâm Nghiên ngây ngẩn cả người.
“Chẳng lẽ bảy lần còn không được sao?” Thương Tâm Nghiên phút chốc sụp đổ, đột nhiên trở nên có chút khẩn trương.
Nàng thừa nhận rằng mặc dù tuyệt vời, nhưng nàng vẫn lo lắng.
“Người bình thường, một đêm liền thành công đều phải xem vận khí, huống chi chúng ta là Thần cảnh là sinh linh mạnh mẽ sẽ càng không dễ dàng có con nối dõi.
Đây là luật lệ của thiên đạo, bởi vì tất cả người tu luyện đều là một đám trộm cắp nguyên khí thiên địa, loại như chúng ta đã có thể gọi là đại đạo.
Nếu như có thể dễ dàng sinh ra một tổ đại đạo tặc như vậy, về lâu về dài, thiên địa này sớm muộn gì cũng có một ngày sẽ bị trộm sạch.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất