Chương 330: Anh Hùng (2)
Cố Thanh Phong nhẹ nhàng ôm bả vai Thương Tâm Nghiên, trên mặt không còn có một tia tà niệm, chỉ còn lại thương tiếc vô cùng. Đúng vậy, nghĩ kỹ một chút, Thánh tộc coi trọng thịt nhạc phụ như vậy, chắc chắn sẽ không tuỳ tiện để hắn chết đi, tất nhiên có đủ loại thủ đoạn khống chế.
Nhạc phụ, sợ cũng chỉ là đang an ủi Thương Tâm Nghiên mà thôi.
Đợi đến khi thông đạo bị chém đứt, tất cả nhân tộc ở Thanh giới đều vui vẻ, nhưng duy chỉ có một người, một vị anh hùng cống hiến lớn nhất, cô độc tại một thế giới xa lạ, bị yêu ma xem như súc vật, vĩnh viễn nhận lấy vô vàn tra tấn, cho đến khi hao tổn hết thọ nguyên.
Nhưng thọ nguyên của Thần cảnh dài dằng dặc, dài đến ngàn năm!
Đúng là tra tấn ngàn năm vô tận mà!
Thậm chí rất có thể, Thánh tộc vì để cho ông ấy còn sống, nói không chừng sẽ cưỡng ép nâng cao tu vi của ông ấy, như vậy thì thọ nguyên sẽ lại lần nữa kéo dài vô hạn!
Cố Thanh Phong tự nhận mình không phải là người tốt đẹp gì, thậm chí còn có thể là người xấu, nhưng thế giới này luôn có một loại người cũng để khiến người tốt lẫn kẻ xấu cùng kính phục, dù đó có là kẻ thù cũng kính phục vô cùng
Loại người đó chính là Anh hùng.
“Cố Thanh Phong, ta hi vọng chàng hứa với ta một chuyện.” Thương Tâm Nghiên đột nhiên quay đầu, nhìn chằm chằm Cố Thanh Phong nói.
Nhìn thấy hai mắt lệ ngấn ướt đẫm nhưng lại kiên định, Cố Thanh Phong đưa bàn tay lên, nhẹ nhàng lau đi nước mắt.
“Nàng nói đi.”
“Chờ sau khi ta sinh con nối dõi, sẽ lãnh đạo Ám giới đến Vạn Yêu quốc chặt đứt thông đạo, nếu như có thể thành công, sau khi chặt đứt thông đạo, ta sẽ đưa mắt trận cho chàng, hi vọng chàng có thể thay ta bảo vệ trận pháp.”
“Ta? Nàng muốn làm cái gì!” Cố Thanh Phong hơi sững sờ, đột nhiên hắn có chút dự cảm không lành.
“Đến Thượng giới giúp phụ thân giải thoát.”
Cố Thanh Phong biến sắc, quả nhiên, nha đầu ngốc này đều không muốn phụ lòng cả hai bên, vừa muốn cứu vớt nhân tộc Thanh giới, lại còn muốn một mình đi cứu phụ thân của mình.
Sở dĩ nói giải thoát, chỉ e là nàng cũng biết không có cách nào để cứu phụ thân mình ra khỏi địa bàn của yêu ma, chỉ có thể cứu ra trước rồi nhanh chóng nghĩ cách giải thoát khác.
Mà cho là nàng ấy có thể làm được, nhưng thông đạo bị chặt đứt rồi, làm sao quay về được?
Hoặc là nàng ấy chưa từng nghĩ tới việc sẽ quay về.
Cả hai bên nàng ấy đều cân nhắc đến rồi, nhưng duy chỉ không cân nhắc đến bản thân mình.
Cho dù có thực lực của vô số Thần cảnh đỉnh phong, nhưng cuối cùng cảnh giới không đủ, không phải là trên Thần cảnh, thì chút thực lực này đến địa bàn của Thanh tộc, cũng giống như là dê vào miệng cọp thôi, hơn nữa thân thể nàng ấy cũng là Thiên mệnh dị thể!
Nha đầu ngốc này nhất định là cũng biết hậu quả, nhưng nàng ấy vẫn muốn đi
Giống như phụ thân của mình vậy, vì đại nghĩa không hề chùn bước.
Mặc dù chỉ mới tiếp xúc bảy lần, nhưng Cố Thanh Phong đã tương đối hiểu tính cách của Thương Tâm Nghiên, một nữ tử có thể vì nhân tộc, vì người nhà làm được tới bước này, một khi nàng ấy đã quyết định thì nhất định sẽ không thay đổi.
Cho nên Cố Thanh Phong sẽ không khuyên nàng đừng đi Thượng giới tìm chết, bởi vì có khuyên cũng như không.
Mà chỉ nhẹ nhàng vỗ lên bả vai của Thương Tâm Nghiên, ôn nhu nói: “Mọi chuyện cứ giao cho ta.”
“Ừm.” Thương Tâm Nghiên lần đầu tiên chủ động dựa lên bả vai của Cố Thanh Phong, lúc này nàng cảm thấy hạnh phúc khi có người hiểu và tôn trọng mong muốn của mình.
Với môt cô gái tự cường lại độc lập mà nói, thứ mà nàng ấy cần không phải là lòng tốt của người khác, không cần quan tâm an ủi, mà là bất luận bản thân đưa ra bất cứ quyết định gì, đều có người ở phía sau âm thầm ủng hộ, cho dù quyết định đó đối với người khác là sai, người bên cạnh mình cũng chọn ủng hộ mình.
Nhưng Thương Tâm Nghiên không biết là, mọi chuyện cứ giao hết cho ta mà Cố Thanh Phong nói, không phải là ý mà nàng ấy hiểu, thay nàng bảo vệ trận pháp, để nàng đến Thượng giới, mà là đúng với nghĩa trên mặt chữ!
Tất cả đều đúng với nghĩa đen!
Cố Thanh Phong không thể trơ mắt nhìn thê tử một mình đến Thượng giới nạp mạng, đương nhiên cũng không thể trơ mắt nhìn anh hùng cả đời phải chịu đau khổ với tra tấn.
Hắn phải bảo vệ nhân tộc, nhạc phụ cũng phải cứu, tất cả hắn đều muốn!
Thế gian nhất định có cách song toàn, phá bỏ trùng trùng mây cuộn cuối cùng sẽ thấy trời sáng!
Mà hôm nay, Cố Thanh Phong hắn liền dựa vào cách song toàn đó (hệ thống), cho tất cả mọi người một kết cục đẹp!
Có lẽ đây chính là ý nghĩa của một người xuyên không như hắn đến thế giới bị yêu ma hoành hành, chịu công kích của yêu ma thì hệ thống trở nên mạnh hơn.
Tất nhiên Cố Thanh Phong làm việc này không phải vì ý nghĩa gì hết, cũng không phải vì có tâm cảm sâu đậm cao thường gì cả, càng không phải là Thánh nhân.
Cả đời này của hắn, muốn chính là vạn sự tùy tâm, tùy theo ý thích!
Cái gì gọi là tùy theo ý thích?
Nhìn thấy yêu ma xem nhân tộc như là súc sinh, trong lòng khó chịu không?
Nhìn thấy yêu ma đối xử với anh hùng như vậy, trong lòng khó chịu không?
Nhìn thấy thê tử cả ngày đau lòng, trong lòng khó chịu không?
Khó chịu!!
Khó chịu còn có thể nói là tùy theo ý thích sao? Khó chịu thì phải làm sao?
Khó chịu thì đập chết mẹ nó!!!