Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 332: Có Phải Huynh Chơi Chán Rồi Hay Không? (2)

Chương 332: Có Phải Huynh Chơi Chán Rồi Hay Không? (2)

“Hả???” Cố Thanh Phong sững sờ: “Chán cái gì?” Thương Tâm Nghiên cắn cắn môi, run giọng nói: “Không phải huynh chơi chán sao! Ta từng nghe huynh nói, sau khi nam nhân có được nữ nhân, không bao lâu sau sẽ chơi chán rồi muốn tìm một người mới.”
“Cố Thanh Phong, ta không phản đối huynh đi tìm người khác. Chán ta cũng không sao, nhưng mà huynh không thể rời đi. Ta hy vọng huynh có thể vì nhân tộc mà ít nhất có thể nhẫn nhịn ta một khoảng thời gian. Sau khi đợi ta mang thai rồi hãy đi.”
Cố Thanh Phong lập tức choáng váng. Chuyện này là cái gì với cái gì đây!
Đệ nhất mỹ nữ Thanh giới, chỉ hai ngày mười bốn lần đã ngán?
Lại còn nhẫn nại nàng một khoảng thời gian? Mẹ nó, nếu cái này cũng gọi là nhẫn nại, vậy thì ta hy vọng có thể nhẫn nại một trăm năm, cảm ơn.
Thương Tâm Nghiên thấy Cố Thanh Phong ngây ngốc không nói lời nào, tự cho là đã nói đúng tiếng lòng của hắn, trong lòng lập tức không hiểu sao thấy đau xót.
“Huynh không tình nguyện thì thôi.”
Thương Tâm Nghiên cố nén cảm giác muốn rơi lệ, xoay người muốn đi nhưng lại bị Cố Thanh Phong kéo lại, ôm vào trong ngực.
“Nghiên Nhi, ta phát hiện ra nàng quá là đáng yêu rồi! Không ngờ bình thường nàng đều lạnh lùng như tiên tử, thật ra lại khờ ngốc khiến cho người ta thích.”
“Con mắt nào của nàng thấy ta chơi chán rồi? Cho dù ai đó có vợ giống như tiên trên trời cũng không thề nào chỉ hai ngày đã chán, đừng nói là hai ngày, có là hai đời cũng không thể nào. Dõi mắt tìm khắp Thanh giới, nào có nữ tử nào tốt hơn nàng chứ?”
“Nghiên Nhi, coi như là nàng không tin nhân phẩm của ta thì chỉ xin nàng tin vào mị lực của mình được không?”
“Thật… thật sao?”
“Đương nhiên là thật.”
Coi như là Cố Thanh Phong đã phát hiện ra, trên phương diện nam nữ Thương Tâm Nghiên thật sự đơn thuần giống như một tờ giấy trắng, đồng thời hiện tại trong lòng nàng cũng đã có khuynh hướng yêu đương như nữ sinh nhỏ, dễ dàng lo được lo mất, được dỗ hai câu lập tức âm u chuyển sáng.
“Vậy sao huynh lại phải đi?”
“Không phải ta nói là muốn chuẩn bị cho nàng một bất ngờ sao? Chúng ta thành hôn, ta còn cần phải tặng nàng lễ vật nữa đó.”
“Bất ngờ gì?”
“Bất ngờ nói ra rồi nào còn gọi là bất ngờnữa?”
“Thế nhưng… không phải huynh muốn gạt ta nên mới nói như vậy sao?”
“Tốt lắm, nàng còn dám hoài nghi ta. Vậy ta nhất định phải dùng hành động thực tế chứng minh, rốt cuộc là dính hay là ngán.”
“Á! Không được, bây giờ vẫn là ban ngày…”

Ngày hôm sau.
Cố Thanh Phong rời khỏi Ám giới, bước trên hành trình tiến về Vạn Yêu quốc.
Hắn gọi một đám mây đến, bay vút giữa trời đất rồi hồi tưởng lại trận đại chiến đêm hôm qua, khóe miệng không khỏi lộ ra ý cười.
Sau đó, hắn móc một bản bí tịch từ trong ngực ra.
Trên đó viết năm chữ to “Hoàng cực kinh thế quyền”.
Quyển quyền phổ này là lễ vật Thương Tâm Nghiên tặng hắn.
Bởi vì Cố Thanh Phong nói muốn đi chuẩn bị cho nàng một món quà bất ngờ, cũng coi như là nhắc nhở chút tình cảm nhỏ này, vậy nên nàng cũng muốn tặng hắn một lễ vật.
Chính là Hoàng cực kinh thế quyền!
Phẩm giai của môn võ này đã là siêu việt Thiên cấp, bởi vì đây là một bản võ kỹ đến từ Thượng giới, là do phụ thân của Thương Tâm Nghiên truyền lại.
Đường đi tương đối nhàm chán, vậy nên Cố Thanh Phong ngồi trên đám mây lật xem.
Sau mấy canh giờ, Cố Thanh Phong đã lĩnh ngộ và nhớ kỹ hết nội dung, khép bí tịch lại, mặt mũi tràn đầy sợ hãi xen lẫn vui mừng.
Chỉ vì võ kỹ này rất thích hợp với mình.
Ưu thế lớn nhất của mình chính là thể phách cường đại, cơ thể Ma Long bất diệt!
Mà Hoàng Cực kinh thế quyền giảng giải chính là một chữ, bạo!
Trong nháy mắt bộc phát ra sức mạnh gấp mấy lần của bản thân, giống như đạn hạt nhân bạo tạc, chấn kinh thế gian. Đây chính là ý nghĩa của kinh thế!
Đương nhiên, loại bộc phát này cũng không phải là vô hạn. Sức mạnh bộc phát càng lớn thì tổn thương bản thân nhận lấy cũng càng nhiều, ví như đạo lý một khi cơ thể người phát lực quá sức thì sẽ dễ kéo đến tổn thương cơ bắp.
Vậy không phải là quá khéo sao?
Danh xưng cơ thể Ma long bất diệt thì chỉ còn lại một tế bào cũng có thể trùng sinh trong nháy mắt, quả thật là tuyệt phối với Hoàng cực kinh thế quyền có uy lực to lớn nhưng lại hại người hại mình!
Hơn nữa nếu dùng Hoàng cực kinh thế quyền đánh yêu ma, vậy thì bị thương cũng có thể tính là yêu ma gây ra đúng không?
Cố Thanh Phong nói suy nghĩ này cho hệ thống, kết quả hệ thống trả lời y nguyên một câu.
“Bản hệ thống tên là Hệ thống bị yêu ma công kích sẽ mạnh lên, xin ký chủ tự mình lĩnh ngộ.”
Hắn đã thăm dò các đường của hệ thống, chỉ cần nó nói câu này ra tức là tỏ ý không được, nếu không thì đã nói thẳng rồi.
Thật ra ngẫm lại cũng vậy. Rõ ràng mình bạo phát ra sức mạnh quá lớn, dẫn đến tổn thương, sao có thể đổ lên đầu yêu ma chứ?
Có điều Hoàng cực kinh thế quyền cũng đủ lớn, Cố Thanh Phong rất thỏa mãn.
Trong hành trình kế tiếp, Cố Thanh Phong vừa tu luyện Hoàng Cực kinh thế quyền vừa đi đường. Đương nhiên, trên đường đi không thể thiếu những yêu ma nhiệt tâm chỉ đường.
Hai ngày sau.
Cuối cùng Cố Thanh Phong cũng đi đến Lưỡng Giới Sơn. Chỉ cần bay qua ngọn núi này chính là quốc thổ của Vạn Yêu quốc.
Sau khi nhìn thấy Lưỡng Giới Sơn, rốt cuộc thì hắn cũng hiểu sao ngọn núi này lại tên là Lưỡng Giới Sơn, bởi vì thật là con mẹ nó cao quá!
Cao vút trong mây, xuyên thẳng đến chân trời, rạch ròi phân chia quốc gia của nhân tộc và quốc gia của yêu ma thành hai thế giới.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất