Chương 335: Thanh Phong Thanh Phong, Thổi Sạch Hết Trơn (2)
Quả nhiên vẫn là Vạn Yêu quốc tốt, tốt hơn so với nhân tộc bên kia nhiều, mỗi tên yêu ở đây đều là nhân tài, nói chuyện êm tai lại còn hiểu chuyện lễ phép, có thể quỳ xuống nói chuyện thì chắc chắn không đứng nghe sai bảo. Sau nửa canh giờ.
“Được rồi, đừng nịnh bợ nữa, trong đời bản tôn ghét nhất là những tên đi nịnh nọt người khác, nhanh chóng dẫn bản cung đến hoàng cung đi.”
“Vâng vâng vâng.” Ngoài miệng thì Bồ yêu đồng ý nhưng trong lòng thì cực kỳ đắng chát, không còn cảm giác ngọt ngào như xưa.
Vận mệnh làm yêu mà!
Thật vất vả mới trở thành cường giả Thần cảnh, kết quả vừa quay đầu lại bị buộc phải phản bội Vạn Yêu quốc, Cố Thanh Phong hắn thân là hóa thân của thiên ma, chắc chắn hắn không có chuyện gì, nhưng mình có thể còn mạng hay sao?
Vì vậy kế hoạch hôm nay chỉ có thể là thỏa hiệp trước thôi, sau đó đợi khi đôi bên đại chiến thì lại tùy lúc trốn đi.
“Chờ một chút.”
Cố Thanh Phong vốn muốn đi thì đột nhiên lại dừng lại.
“Lần đầu tiên bản tôn đến nhà ngươi làm khách, ngươi cứ để bản tôn tay không mà đi vậy sao?”
Bồ yêu: “...”
Sau một nén nhang.
Bồ yêu nhìn về phía phủ đệ hầu như đã bị chuyển đi trống không cùng với nhẫn Càn Khôn trên tay đã biến mất không thấy đâu nữa thì muốn rớt nước mắt.
Đây chính là phủ đệ mà hắn vừa bố trí xong đó, một vài yêu ma vì muốn nịnh bợ hắn, vị yêu quái đã tấn thăng thành cường giả Thần cảnh, thế này thì hay rồi, mất sạch trơn.
Điều này đã khiến cho Bồ yêu không nhịn được mà nhớ đến nhẫn Càn Khôn trước kia của mình, còn có Già Lam châu lúc sau nữa.
Có vẻ như mỗi lần chỉ cần vừa nhìn thấy Cố Thanh Phong thôi thì hắn ta sẽ trở thành hai bàn tay trắng.
Nhưng mà chuyện làm cho Bồ yêu không tưởng tượng nỗi còn ở phía sau.
Chỉ nghe Cố Thanh Phong lại nói: “Tay nghề đấm bóp của hai thị nữ hồ tộc này của ngươi không tệ, bản tôn cũng mang đi luôn nhé.”
Nói rồi cũng chưa đợi cho Bồ yêu kịp phản ứng thì đã thu hai thị nữ hồ tộc vào không gian Dị độ, giao cho Tiểu Thi Mị dạy dỗ.
Khóe môi Bồ yêu giật giật.
Thị nữ ta vừa mua với cái giá cao lắm đó!
Không còn rồi! Mất sạch rồi! Tiền không còn, người cũng không còn! Tất cả mọi thứ của ta đều mất hết rồi.
Bồ yêu vừa dâng lên một loại cảm giác mất đi tất cả, còn nghĩ mình chẳng còn gì để mất nữa, ai ngờ Cố Thanh Phong lại nói thêm một câu.
Sau khi nghe xong, trong phút chốc, Bồ yêu đã cảm thấy tuổi mình còn non lắm.
“Thấy tiểu tử ngươi cũng là một con yêu có tài, bản tôn sẽ cho ngươi một cơ hội, sau này làm nô lệ cho bản tôn đi.” Cố Thanh Phong nói với giọng ban ơn.
Bồ yêu đã hoàn toàn tê dại.
Lấy đi tất cả tài sản còn chưa đủ, con mẹ nó ta còn phải làm nô lệ!
“Được rồi, nhanh thề đi.”
“Ta không…”
“Hửm?” Cố Thanh Phong lập tức trừng mắt.
Bồ yêu nhanh chóng sửa lời lại, nói: “Ta không xứng đâu! Đại nhân!”
“Với tư cách của ngươi thì đúng là hơi kém một chút, chẳng qua ai bảo chúng ta có quen biết làm chi, bản tôn sẽ phá lệ khai ân thu nhận ngươi, nhanh chóng thề tạ ơn đi.”
Bịch!
Bồ yêu lại quỳ rạp trên đất một lần nữa, bắt đầu thề, vừa thề trong lòng vừa rớt nước mắt, con mẹ nó ta thật là khổ mà!
Thì ra… Khổ tận cam lai vẫn là khổ, trước đắng sau ngọt rồi lại đáng.
...
Sau nửa canh giờ.
“Chủ nhân, đây chính là hoàng cung của Vạn Yêu quốc, hoàng đế Vạn Yêu quốc Thanh Ma hoàng ở trong đó.”
Thanh Ma hoàng? Thì ra hắn là hoàng đế.
Trong lòng Cố Thanh Phong hơi suy nghĩ, sinh vật hình người cao hơn ba mét, toàn thân đầy những miếng vảy xanh xấu xí trong Vĩnh Hằng mộng cảnh chính là Thanh Ma hoàng.
Thì ra hắn ở chỗ này đây.
Ngẫm lại cũng đúng, vì …. Ám giới muốn thăm dò nội ứng tất nhiên sẽ không thể nào tùy tiện tạo ra một con yêu ma.
“Khà khà khà… Cuối cùng cũng có thể nhìn thấy Thanh Ma hoàng còn sống nhăn, đúng là tốt quá đi, lần này chắc sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đâu nhỉ?”
Bồ yêu nhìn thấy nụ cười thương hiệu của Cố Thanh Phong thì lập tức khẽ run rẩy, đã từng có lúc nụ cười này xuất hiện rất nhiều lần trong những cơn ác mộng của hắn.
Chẳng qua bây giờ cũng tốt rồi, hắn cũng không lo lắng chuyện sẽ mơ thấy ác mộng tiếp nữa, bởi vì ác mộng đã thành hiện thực, người thật đang ở ngay bên cạnh.
“Chủ nhân, theo như ta biết thì bây giờ chắc Thanh Ma hoàng đang ở trong tẩm cung của Bạch Hồ hoàng hậu. Bạch Hồ hoàng hậu có danh xưng là đệ nhất mỹ nhân hồ tộc, mị công cao thâm, gần đây nàng ta làm Thanh Ma hoàng bị mê hoặc đến thất điên bát đảo, hầu như mỗi đêm đều đến. Nếu ngài muốn hành thích Thanh Ma hoàng vậy tốt nhất là chúng ta vẫn nên lẻn vào từ phía đông, sau đó…”
“Thanh Ma hoàng! Cút ra đây cho bản tôn!”
Một tiếng rống to rung trời lỡ đất cắt ngang lời của Bồ yêu.
Vẻ mặt Bồ yêu tràn ngập sự sợ hãi nhìn về phía Cố Thanh Phong vừa rống to lên trước hoàng cung, lại nhìn về phía đám thị vệ đã bị kinh động, lập tức cảm thấy cả người lạnh toát.
“Chủ… Chủ nhân, ngài thế này…” Bồ yêu nói chuyện giọng run cầm cập.
“Xuỵt!” Cố Thanh Phong vỗ bả vai Bồ yêu: “Bình thường thôi.”
Nói rồi, Cố Thanh Phong cũng chẳng quan tâm đến Bồ yêu nữa mà trực tiếp đi thẳng về phía cổng hoàng cung.
Hắn vừa đi vừa khôi phục dáng vẻ vốn có, cũng không che giấu khí tức nhân tộc trên người, phát ra không kiêng kỵ chút nào.
“Ai đó! Dám to gan tự tiện xông vào hoàng…”
Ầm!
Một vị yêu ma canh cổng Tông Sư cảnh trực tiếp hóa thành bọt máu.
Ngay sau đó, càng lúc càng có nhiều yêu ma mặc giáp trụ dũng mãnh tiến ra từ cửa hoàng cung, như một cơn lũ thép.
Thậm chí, theo thời gian trôi đi, yêu ma Thần cảnh cũng bắt đầu xuất hiện.