Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 339: Ngươi Không Cho Chạm, Bản Tôn Lại Cứ Muốn Chạm

Chương 339: Ngươi Không Cho Chạm, Bản Tôn Lại Cứ Muốn Chạm

Điều này làm cho Cố Thanh Phong rất khó chịu, đã đến sào huyệt của chúng yêu ma, mà hiệu suất còn thấp như vậy. Việc này sao có thể được, phải nâng cao hiệu quả!
Vì thế hắn nhìn về phía người đàn ông kim quang sắp bị mình bóp chết hỏi: “Nếu như không muốn chết, thì ngay lập tức nói cho bản tôn Thanh Ma Hoàng ở đâu?”
Người đàn ông kim quang vốn đã tuyệt vọng bỗng nhiên hồi quang phản chiếu, giãy dụa kịch liệt.
Cố Thanh Phong thoáng thả lỏng một chút lực đạo, để cho hắn ta nói chuyện.
Chỉ thấy người đàn ông kim quang đầu tiên nhìn lướt qua thủ hạ xung quanh, chợt như xem thường cái chết: “Cho dù ngươi giết ta, ta cũng tuyệt đối không nói cho ngươi biết bệ hạ ở trong tòa cung điện thứ ba ở phía đông.”
Cố Thanh Phong nghe vậy có chút kinh ngạc.
Con mẹ nó tên này là một tên yêu ma tài năng!
“Hay, bản tôn kính ngươi là một hán tử, nếu đã như vậy, bản tôn quyết định… sẽ không tha mạng cho ngươi.”
“Đa tạ không giết… !??.” người đàn ông kim quang còn chưa nói hết câu, đột nhiên có phản ứng lại.
Sẽ không tha mạng cho ngươi!?
Người đàn ông kim quang bỗng kinh ngạc, sau đó chỉ nghe một tiếng cạch.
Cổ họng của hắn ta giống như bị người ta dùng tay bóp một cái lon, trong nháy mắt vặn vẹo biến dạng.
Xoạt!
Thi thể người đàn ông kim quang bị Cố Thanh Phong nhét vào được không gian Dị Độ.
Cả người yêu ma Thần cảnh đều là bảo vật, cũng không thể lãng phí.
Sau đó hắn trong nháy mắt ra tay, còn lại mấy con yêu ma Thần cảnh hoàn toàn không hề có phản ứng, dường như đều đồng thời bị chấn nát tâm mạch mà chết.
Sau khi thu lại thi thể, Cố Thanh Phong thi triển Di Hình Hoán Ảnh, trong nháy mắt biến mất ngay tại chỗ.
......
Tẩm cung của Bạch Hồ hoàng hậu.
Cuối cùng Thanh Ma Hoàng cũng bắt được góc áo của Bạch Hồ hoàng hậu.
“Bắt được mỹ nhân nàng rồi!”
Thanh Ma Hoàng dùng sức kéo, kết quả đến tay cũng không phải nhuyễn ngọc ôn hương, mà là một sợi lụa mỏng.
Tuy rằng không bắt được chính chủ, nhưng Thanh Ma Hoàng lại rất phấn khích, bởi vì Bạch Hồ hoàng hậu chỉ khoác trên người một tấm lụa mỏng.
Hắn ta để lụa mỏng ở dưới mũi, tham lam ngửi mùi hương trên đó, hỏa diễm trong lòng càng thêm tràn đầy.
Bên tai thỉnh thoảng truyền đến âm thanh thẹn thùng hờn dỗi của Bạch Hồ hoàng hậu: “Đáng ghét, mau trả lại quần áo cho người ta.”
“Được được được, bổn hoàng đích thân mặc vào cho mỹ nhân.”
“Wow! Thanh Ma Hoàng, rất biết chơi nha, nhiều thú vui ghê.”
Thanh âm xa lạ đột nhiên xuất hiện làm cho Thanh Ma Hoàng giật mình!
Tuy nói toàn bộ tâm trí của hắn ta đều đắm chìm trên người Bạch Hồ hoàng hậu, nhưng với thực lực cửa hắn ta, cho dù là cường giả Thần cảnh đỉnh phong cũng không thể nào không cảm nhận được.
“Người nào!”
Thanh Ma Hoàng hét lớn một tiếng, khăn che mắt trong nháy mắt bị sức mạnh hùng hậu trên người xé nát.
Nhưng mà khi hắn ta nhìn thấy rõ cảnh tượng trước mắt, nhất thời mắt sắp nổ tung!
“Khốn khiếp! Thả hoàng hậu ra! ”
Hoá ra Bạch Hồ hoàng hậu đã bị Cố Thanh Phong bắt làm con tin, hắn dùng một tay bóp cái cổ trắng nõn.
Còn bàn tay khác… Không đề cập đến cũng được.
“Bệ hạ cứu thiếp!” Bạch Hồ hoàng hậu vẻ mặt xinh đẹp tái nhợt hét lên.
Vừa hét còn vừa giãy dụa trong lòng Cố Thanh Phong, cố gắng muốn chạy trốn.
Thanh Ma Hoàng sốt ruột nói: “Nhân tộc, chỉ cần ngươi thả hoàng hậu ra, tất cả đều dễ thương lượng!”
“Khặc khặc khặc…” Cố Thanh Phong cười tà ác: “Bản tôn lúc trước không phải đã nói muốn mượn hoàng hậu của ngươi dùng sao? Nghĩ đến Quân Tố Nhã Đạt, tất sẽ không làm cho ta uổng công đi lại.”
(Quân Tố Nhã Đạt: xuất phát từ tiểu thuyết Huyết Hải Phiêu Hương của Cố Long, có nghĩa là người có danh tiếng phóng khoáng lịch lãnh. Trong tiểu thuyết Sở Lưu Hương mỗi lần đi trộm đồ đều viết thư cho đối tượng để thể hiện vẻ phong lưu bất phàm của một đạo soái.)
Thanh Ma Hoàng ngay lập tức phẫn nổ, nhưng không dám khinh suất.
“Khốn khiếp! Ngươi có biết ngươi đang nói gì không? Nếu ngươi dám chạm vào một ngón tay của Hoàng hậu, bổn hoàng ta…”
“Này! Bản tôn tính tình nóng nảy, ngươi không cho đụng vào, bản tôn lại cành muốn đụng vào, còn đặc biệt dùng hai tay cùng nhau chạm vào, đổi chỗ chạm!”
Ô!
“Ah ah! Dừng lại! Bổn hoàng nhất định sẽ giết ngươi! ”
Một luồng cuồng bạo khí thế từ trên người Thanh Ma Hoàng cuồn cuộn phun trào, dường như muốn phá hủy toàn bộ hoàng cung.
Cố Thanh Phong còn chưa nói gì, Bạch Hồ hoàng hậu đã bối rối lên tiếng: “Bệ hạ đừng mà! Thần thiếp không muốn chết! Ôi, ôi! Ôi, ôi!”
Thanh Ma Hoàng nhìn mỹ nhân, đành phải cố nén sát ý trong lòng.
Lúc này, ngoài cửa truyền đến rất nhiều tiếng yêu ma chạy tới.
“Bệ hạ, đã xảy ra chuyện gì, thần sẽ đến cứu giá!”
“Đừng vào!” Thanh Ma Hoàng vội vàng rống giận.
Bạch Hồ hoàng hậu là độc chiếm riêng của hắn ta, dáng vẻ hiện tại làm sao có thể phô bày ở nơi đông người.
“Kẻ nào tiến vào giết không tha!”
Thị vệ ngoài cửa nghe thấy lời này, hai mặt nhìn nhau, không dám vào trong.
“Rốt cuộc ngươi muốn như thế nào mới có thể thả hoàng hậu?” Thanh Ma Hoàng quay đầu trợn mắt nhìn Cố Thanh Phong.
Cố Thanh Phong vừa hoạt động ngón tay vừa nói: “Yêu cầu của bản tôn rất đơn giản, ngươi đi gọi toàn bộ yêu ma Thần cảnh của Vạn Yêu Quốc tới, nhớ kỹ, là toàn bộ.”
Thanh Ma Hoàng hơi kinh ngạc: “Ngươi muốn làm gì! ”
“Ngươi con mẹ nó sao lại nói nhiều như vậy? Mẹ nó hiện trường phát sóng trực tiếp có được không?”
Phát sóng trực tiếp?
Thân là thổ dân Thanh Ma Hoàng cũng không có nghe hiểu là có ý gì, nếu không hắn ta nhất định sẽ không đồng ý gọi toàn bộ người tới.
“Được, chỉ cần ngươi đừng thương tổn hoàng hậu, bổn hoàng cái gì cũng đáp ứng ngươi.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất