Chương 338: Ngươi Có Tư Cách Xưng Tên (2)
Lúc này, ánh mắt người đàn ông kim quang ngưng lại, khóe môi lập tức lộ ra một nụ cười mang đầy ác ý: “Hơi thú vị đó, ngược lại đáng để cho bản tướng quân ra tay.” “Các ngươi lui ra đi, các ngươi không phải là đối thủ.”
“Vâng, tướng quân.”
Cạch cạch cạch…
Người đàn ông kim quang nhàn nhã đi bộ về phía Cố Thanh Phong.
“Trong nhân tộc có rất ít cường giả như ngươi, ngươi có tư cách xưng tên ra.”
“Ta họ Ba, tên một chữ Bá.”
“Ba Bá?”
Kim quan nam tử nghi hoặc nói một câu, ngông ngờ tên đối phương thế mà lại quái dị như thế.
“Ừ, con ngoan.”
Thân hình người đàn ông kim quang lập tức sững sờ, vốn đang mang vẻ kiêu ngạo lạnh lùng giờ lại trở nên tức giận trong phút chốc.
“Sâu kiến đê tiện, thế mà còn dám đùa bỡn ta! Muốn chết!”
Kim quang nam tử quát lớn một tiếng, lập tức mang theo sự tức giận mà ra tay, bàn tay bỗng vung lên, một sóng ánh sáng óng ánh màu vàng kim hình bán nguyệt mang theo khí thế chặt đứt tất cả chém về phía Cố Thanh Phong.
Cố Thanh Phong không tránh không né, hoàng toàn xem nhẹ công kích của đối phương, ngược lại còn cảm thán một câu: “Này, sớm như vậy không phải được rồi sao, làm hại bản tôn phải giả vờ nữa.”
Ầm!
Kim quang sáng chói tàn nhẫn cắn nuốt Cố Thanh Phong, sau đó vô tình giúp hắn thăng cấp thực lực.
Đinh!
Ký chủ nhận được sự công kích của Phệ Kim Thiền (ve sầu vàng)!
Thuộc tính Kim +300000+300000+300000+...
Đinh!
Thuộc tính Kim đã đạt đến giới hạn cao nhất, xin chúc mừng ký chủ đã đạt được Kim Linh Thể.
Đinh!
Thuộc tính Kim đã đạt tới giới hạn cao nhất, chúc mừng ký chủ, Kim Linh Thể tiến giai thành Kim Thần Thể!
Lại thêm một thần thể? Cố Thanh Phong có chút vui vẻ, nếu tập hợp đủ Ngũ Hành có phải vẫn còn biến hóa khác không?
“Tốt, bản tôn rất hài lòng với lực đạo của ngươi, tiếp tục.”
Kim quang tiêu tán, hiện ra thân ảnh Cố Thanh Phong bình yên vô sự.
Ánh mắt của người đàn ông kim quang hơi ngưng tụ, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ.
Trên tinh thần không nói nhiều, người đàn ông kim quang không nói gì, mà đột nhiên hét lớn một tiếng, khí thế cả người đầy vẻ thịnh nộ, kim quang bắn ra xung quanh.
Xẹt!
Vang lên âm thanh lưỡi dao sắc bén cắt vào không khí.
Chỉ thấy sau lưng mãnh liệt bật ra một đôi cánh to lớn màu vàng mỏng như cánh ve sầu.
Vù!
Đôi cánh Kim Thiền hơi chấn động, thân ảnh người đàn ông kim quang bỗng nhiên biến mất.
Khi hắn ta xuất hiện trở lại, người giống như ma quỷ xuất hiện ở phía sau Cố Thanh Phong.
Cánh Kim Thiền trực tiếp cắt ngang cổ Cố Thanh Phong, dường như muốn chém đầu hắn bằng một đòn.
Xì xì!
Tiếng ma sát kim loại vang lên làm cho người ta ghê răng vang lên chói tai, tia lửa liên tiếp văng khắp nơi.
“Cái gì!”
Người đàn ông kim quang lắp bắp kinh hãi, vừa định lui người về, nhưng ngay vào lúc này, Cố Thanh Phong mạnh mẽ xoay người lại.
Một khuôn mặt trắng nõn tràn đầy ý cười dữ tợn tàn nhẫn xông vào mắt người đàn ông kim quang.
Trong lúc nhất thời hai người bốn mắt nhìn nhau, người đàn ông kim quang lần đầu tiên nhìn thấy hai mắt tràn ngập nhiều cảm xúc tiêu cực như vậy, bỗng cảm thấy kinh hồn bạt vía.
Vù!
Cánh Kim Thiền run lên dữ dội, muốn chạy trốn.
Kết quả chỉ nghe một tiếng “ba”.
Một bàn tay sắt vô tình hung hăng bóp chặt cổ họng người đàn ông kim quang, nhấc hắn ta lên giữa không trung.
“Khặc khặc… Ta tóm được ngươi rồi!”
“Á á a!”
Cổ họng của người đàn ông kim quang bị khóa chặt, phổi cảm giác ngột ngạt, điên cuồng giãy dụa.
Toàn thân kim quang như thanh kiếm ba trăm sáu mươi độ không góc chết bắn về phía Cố Thanh Phong, phát ra tiếng leng keng.
Nhưng nó không có tác dụng gì cả.
Cảm giác trói buộc truyền đến từ cổ họng càng ngày càng chặt, yết hầu gần như vỡ vụn, hai mắt người đàn ông kim quang lồi ra, gân xanh trên mặt nổi lên, điên cuồng giãy dụa.
Nắm đấm, bàn chân và cánh của hắn ta dùng tần suất hơn một ngàn lần mỗi giây điên cuồng đánh vào cả người Cố Thanh Phong như một cơn mưa rơi xuống đất.
Cố Thanh Phong không nhúc nhích, nhưng nụ cười trên mặt lại càng lúc càng rạng rỡ.
“Mau thả Kim tướng quân ra!”
Một đám yêu ma Thần cảnh đỉnh phong kinh sợ phẫn nộ, lao về phía họ nhanh như tia chớp.
Chốc lát vô số móng vuốt, đao rìu, quyền cước dán vào người hắn.
Nhưng dù cho những yêu ma này cố gắng như thế nào, vẫn không có cách nào lay động được Cố Thanh Phong chút nào!
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, nhưng tuyệt vọng trong lòng chúng yêu ma lại tăng vùn vụt qua mỗi giây.
Bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày, có một người lại có thể chịu được tất cả công kích của bọn họ mà không hề nhúc nhích chút nào.
“Quá yếu! Thật quá yếu! Đường đường là Vạn Yêu Quốc lại yếu đuối không chịu nổi như thế, làm cho bản tôn rất thất vọng.”
Cố Thanh Phong cảm nhận được tu vi trong cơ thể chỉ tăng lên tới Tông sư tam trọng, cực kỳ thất vọng.
Lúc này người đàn ông kim quang đang tuyệt vọng bám lấy bàn tay Cố Thanh Phong, chỉ là lực đạo càng ngày càng yếu, đã bắt đầu trợn trắng mắt.
Haizzzz.
Cố Thanh Phong thở dài một tiếng.
Vạn Yêu quốc này cũng giống như hồ lô oa cứu gia gia, từng người một lên, con mẹ nó sao không thể dốc toàn lực xông ra?
Thật ra Cố Thanh Phong cũng lý giải được cách làm của Vạn Yêu Quốc, dù sao bọn họ cũng là thế lực lớn nhất Thanh giới, ở trong mắt bọn họ nhân tộc chỉ là thức ăn, hoàn toàn không thèm để mắt tới.
Bây giờ thức ăn xông vào cửa, có thể coi trọng bao nhiêu? Nhất định là tùy tiện phái một yêu ma tới giải quyết.
Loại ngạo mạn và kinh thường đối với nhân tộc này đã khắc ở trong xương tủy của chúng yêu ma.