Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 349: Bản Tôn Hiện Tại Rất Tức Giận

Chương 349: Bản Tôn Hiện Tại Rất Tức Giận

Thanh Ma Hoàng cuối cùng đã thoát khỏi sự trói buộc. Bây giờ hắn ta cực giống dũng sĩ trong Tiểu vũ trụ bùng nổ, không biết sợ chết phát động công kích về phía Đại Ma Vương.
Trong hư không dường như vang lên tiếng nhạc nền.
Bùng cháy lên!
Bốp!
Một cái tát hạ xuống.
Nhạc nền đã dừng.
Cơ thể của Thanh Ma Hoàng giống như đang múa tung tăng, nhanh chóng xoay tròn mấy cái rồi ngã xuống.
Sau đó đổ ầm trên mặt đất.
Hộc!
Miệng hắn ta phun ra từng ngụm máu tươi, còn lẫn lộn với thịt vụn và một vài chiếc răng.
Nhưng niềm tin bảo vệ người nhà đang vực dậy hắn ta, chính loại sức mạnh bảo vệ này đã làm cho ý thức đang chực chờ hôn mê của Thanh Ma Hoàng một lần nữa thanh tỉnh.
Hắn ta giãy dụa duỗi bàn tay đầy máu ra cào lên mặt đất, bò về phía Cố Thanh Phong.
Mặt đất bị hắn ta cào ra từng đường máu dài ngoằng.
Thanh Ma Hoàng lúc này đã nất đi nỗi sợ, chỉ một lòng muốn tấn công Cố Thanh Phong, cho dù thân thể trọng thương, cho dù chỉ có thể bò qua đó, cho dù là cắn cũng phải cắn rớt một miếng thịt từ trên người hắn.
Cuối cùng, hắn ta đã bò đến nơi!
Song trong lúc nó sắp sửa chạm được gấu áo của Cố Thanh Phong.
Bịch!
Một bàn chân dẫm lên!
Bàn tay đầy máu bị dẫm đến gãy.
Giọng nói lạnh nhạt vang lên bên tai Thanh Ma Hoàng: “Tý nữa là áo của Bản tôn bị ngươi làm bẩn rồi.”
Nỗi tuyệt vọng và bất lực đang nuốt chửng Thanh Ma Hoàng.
Nhưng hắn ta vẫn không chịu khuất phục, hắn ta cười như mếu, trên hàm răng trắng hếu dính máu chưa tan hết: “Ngươi rất mạnh, nhưng Thánh tộc mạnh hơn! Sau khi chủ nhân hạ giới sẽ thay ta báo thù!”
Nói xong câu này, sức lực cả người nó lập tức tiêu tán, cơ thể cũng mềm oặt ngã xuống.
Lúc hắn ta sắp chìm vào hôn mê, đột nhiên cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, lại bị Cố Thanh Phong túm đầu lôi lên.
“Cho nên Bản tôn vẫn luôn nhấn mạnh, ngươi đừng có tự biên tự diễn. Sao ngươi nghe mãi mà không hiểu nhỉ? Bản tôn từng nói muốn giết ngươi khi nào?”
Cố Thanh Phong nói xong còn nhét vào trong mồm Thanh Ma Hoàng một viên đan dược trị liệu, sợ hắn ta chết mất.
Sau khi làm xong hết thảy, hắn lại ném Thanh Ma Hoàng ra xa.
“Được rồi, mau biến đi! Sau đó mang lòng đầy thù hận trở lại tìm Bản tôn phục thù. Bất luận ngươi đi tìm Thánh tộc hay là lợi dụng Vạn Yêu Phiên đều được. Bất kể mưa gió, Bản tôn đều đợi ngươi.
Đương nhiên ngươi cũng có thể sợ hãi, có thể chọn không đến, chọn làm một con chó nhà có tang, trốn tránh tứ xứ. Có điều đến một lúc nào đó, phi tần của ngươi, hoàng vị của ngươi và cả con gái ngươi, tất cả đều sẽ thuộc về Bản tôn.
Yên tâm, ta sẽ chăm sóc cho thê tử và con gái của ngươi.”
Nói xong, Cố Thanh Phong cũng không để ý đến Thanh Ma Hoàng nữa, mà ôm lấy Bạch Hồ hoàng hậu trở về cung điện.
“Chủ nhân, sao ngài lại tha cho hắn ta? Hắn ta nhất định sẽ cầm Vạn Yêu Phiên quay lại báo thù!” Bạch Hồ hoàng hậu sốt ruột hỏi.
Cố Thanh Phong kinh ngạc liếc nhìn nàng ta: “Cô dù sao cũng từng là phi tử của hắn ta, không ngờ hiện tại cô lại muốn hắn ta chết đến như vậy?”
Bạch Hồ hoàng hậu nghe thế cũng có hơi bối rối, nhưng nàng ta cũng chẳng đếm xỉa gì đến liêm sỉ nữa: “Đó là trước kia, hiện tại người ta đã theo chủ nhân ngài rồi, đương nhiên phải đoạn tuyệt với quá khứ.”
“Ha ha, cô là sợ hắn ta trở lại báo thù và giết luôn cô chứ gì?”
Bạch Hồ hoàng hậu càng thêm lúng túng, nhưng vẫn mặt dày nói: “Chủ nhân, người ta chỉ là lo lắng cho ngài thôi. Dù sao sức mạnh của Vạn Yêu Phiên đó toàn dựa vào cắn nuốt được bao nhiêu yêu ma. Một khi Thanh Ma Hoàng cắn nuốt được một lượng yêu ma khổng lồ, chuyện này vẫn luôn là một hiểm hoạ ngầm, chi bằng ngài vẫn nên giết hắn đi.”
Bốp!
Một cái bạt tai khiến cho nàng ta ngã sõng soài xuống đất.
“Chú ý thân phận của cô. Chỉ là nô lệ thấp hèn mà cũng dám chỉ huy Bản tôn làm việc? Chán sống rồi à? Nếu không phải thấy cô có chút nhan sắc thì cô cho rằng mình có thể sống đến tận giờ?”
Thân thể yêu kiều của Bạch Hồ hoàng hậu lập tức run lên, vội vàng quỳ xuống bò đến bên chân Cố Thanh Phong, ôm lấy đùi hắn, sợ hãi van xin: “Chủ nhân thiếp sai rồi! Thiếp không dám nữa đâu!”
“Cút sang một bên, Bản tôn hiện giờ rất bực mình.” Cố Thanh Phong đá nàng ta ra.
Ai ngờ Bạch Hồ hoàng hậu lại dán sát tới.
“Chủ nhân, để thiếp hạ hoả cho ngài.”
“Cút, đi gọi Công chúa Thanh Lân tới đây cho Bản tôn.”
Bạch Hồ hoàng hậu nghe thấy Cố Thanh Phong bảo mình đi gọi Công chúa Thanh Lân, nhất thời trong lòng chửi như tát nước.
Mắng hắn lăng nhăng, mắng hắn không phải người.
Nhưng trên mặt lại không dám thể hiện chút vẻ chống đối nào, chỉ đành gật đầu nói vâng.
Khoảnh khắc này, nàng ta đột nhiên có hơi hoài niệm Thanh Ma Hoàng trước đây từng ngoan ngoãn phụ tùng mình thế nào.
“Chủ nhân, nha đầu Thanh Lân đó cũng là cường giả Thần cảnh, một mình nô tỳ đi e rằng…”
“Phế vật!” Cố Thanh Phong hừ lạnh một tiếng, chân nguyên trong cơ thể lập tức trào ra ngoài, biến hóa thành một bàn tay khổng lồ bay ra khỏi cung điện.
Chỉ chốc lát sau, hơn ngàn yêu ma Thần cảnh bị trấn áp bên ngoài đều bị hắn túm vào.
Nhìn thấy đám yêu ma Thần cảnh bị vứt đầy đất giống như rác rưởi, Cố Thanh Phong lạnh nhạt nói: “Cho các ngươi một lựa chọn, thần phục, hoặc là chết!”
Những yêu ma Thần cảnh đó lộ vẻ căm hận và sợ hãi, đưa mắt nhìn nhau.
Lúc này, một con yêu ma đầu sắt đột nhiên xúc động phẫn nộ nói: “Nhân tộc! Ngươi đừng hòng! Muốn bảo chúng ta thần…”
Sầm!
Chân nguyên cuồng bạo hóa thành một luồng năng lượng giống như nước lũ nổ bể đầu con yêu ma đó, máu tươi và dịch não chảy đầy đất.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất