Chương 366: Thánh Sứ Thượng Giới (2)
Dường như cột sáng gặp phải sự kích thích gì đó, bắt đầu dần dần tan biến. sau khi nó hoàn toàn tan biến hết, mặt người của gương đá hình như động đậy như gợn sóng. Kịch!
Sau khi một tiếng nhỏ vang lên, hình ảnh liền xuất hiện trên gương đá.
Cuối cùng cũng đã đến!
Cố Thanh Phong cố nén sự kích động trong lòng vội vàng nhìn sang, đập vào mắt là một tên yêu ma mặt voi thân người, trên người đang mặc áo giáp màu đen.
Chính là đây à?
Thì ra Thánh tộc chính là yêu ma!
Mẹ nó có khác gì so với yêu ma dưới hạ giới không?
Cố Thanh Phong có hơi thất vọng, hắn vẫn cho rằng Thánh tộc sẽ uy vũ bất phàm, là giống loài dữ tợn đáng sợ trong truyền thuyết.
Ví dụ như Thao Thiết, Cùng Kỳ, Côn Bằng, Ma Long các loại, kết quả mẹ nó là cái thứ yêu ma có con cẹc mọc ngay trên mặt?
Quả nhiên là mong đợi bao nhiêu thì thất vọng bấy nhiêu.
Chẳng qua yêu ma không thể nhìn vẻ bề ngoài, mặc dù dáng vẻ người ta xí trai nhưng không chừng sức mạnh vô biên thì sao?
Dù sao cũng là yêu ma Thượng giới mà.
“Bái kiến Thánh sứ đại nhân!” Thanh Ma hoàng thấy Voi yêu xuất hiện xong thì vẻ mặt kích động hẳn lên, giống như đã báo được thù vậy.
Voi yêu trong hình vô cùng cao lớn uy nghiêm.
Ừ.”
Hắn ừ nhẹ một tiếng, đưa mắt liếc sang gương mặt xa lạ là Cố Thanh Phong nhưng cũng chẳng để ý, chỉ coi hắn như thuộc hạ của Thanh Ma hoàng.
Hắn lập tức nhướng mày nói: “Thanh Ma hoàng, không phải bản thánh đã nói không có chuyện gì gấp thì đừng nên tùy tiện dùng đến gương đá hay sao, nói rõ ý đồ của ngươi, nếu như là việc nhỏ, tự gánh lấy hậu quả.”
Giờ phút này, Thanh Ma hoàng giống hệt như tên nhóc con bị người ta ức hiếp nhìn thấy người lớn trong nhà, nói với vẻ kích động: “Thánh sứ đại nhân! Vạn Yêu quốc không còn rồi, đám Chó chăn cừu của ngài đã chết hết!”
“Cái gì? Vẻ mặt Voi yêu lập tức sa sầm: “Ai làm! Các ngươi được bản thánh ban cho pháp lực Thượng giới, cả Thanh giới ai đối đầu nổi? Sao lại bị diệt?”
Vẻ mặt Thanh Ma hoàng trở nên điên cuồng dữ tợn, hắn bỗng đưa tay chỉ về hướng của Cố Thanh Phong: “Thánh sứ đại nhân! Chính là tên nhân tộc này, là hắn làm cả!”
Voi yêu nhìn về phía Cố Thanh Phong đang mang đầy nét cười trên mặt, lập tức sửng sốt, hiển nhiên là có hơi không phản ứng kịp.
Chuyện gì thế này?
Người diệt Vạn Yêu quốc đang đứng bên cạnh ngươi?
Hai người các ngươi sao có thể hài hoà đến vậy?
Voi yêu nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Phong qua cái gương đá, ánh mắt dường như muốn vượt qua ranh giới nhìn xuyên qua hắn.
Lúc này dường như Thanh Ma hoàng còn muốn nói gì thêm, nhưng chỉ vừa mới há miệng thì chỉ nghe phịch một tiếng!
Đầu của Thanh Ma hoàng nổ mạnh như dưa hấu vậy.
Điều này tất nhiên là Cố Thanh Phong làm, bởi vì đã gặp được chính chủ, hắn đã vô dụng rồi.
“Nhân tộc! Ngươi thật to gan, lại dám hành hung làm càn trước mặt bản Thánh sứ!”
Voi yêu giận tím mặt, cảm giác tôn nghiêm của mình đang bị khiêu khích trầm trọng.
Hắn không thèm quan tâm đến sống chết của Thanh Ma hoàng, nhưng những hành động của Cố Thanh Phong chính là không đặt hắn vào mắt.
Hơn nữa Vạn Yêu quốc bị diệt, vậy ai đi bắt con người cho Thánh tộc?
“Ngươi chính là Thánh sứ?” Cố Thanh Phong nhìn Voi yêu với vẻ mặt ngạo nghễ, nói vậy.
Voi yêu không trả lời, chỉ nói với vẻ mặt đầy âm trầm: “Nhân tộc, ngươi biết hậu quả chuyện ngươi làm lớn thế nào không?”
“Sao hả, ngươi chỉ là cái thứ có con cẹc mọc trên mặt mà cũng dám dõng dạc trước mặt bản tôn? Có ngon thì xuống đây xem!”
Voi yêu sững sờ, hiển nhiên hắn chưa từng bị ai quát mắng như vậy, nhất là khi đối phương lại còn là nhân tộc hạ giới bị hắn coi như súc vật.
Đợi đến khi hắn kịp phản ứng lại thì bỗng nhiên có cảm giác vô cùng nhục nhã, một ngọn lửa không tên xông thẳng lên đầu.
“Nhân tộc! Ngươi muốn chết! Thế mà ngươi lại dám can đảm nhục mạ bản Thánh sứ, bản Thánh sứ nhất định sẽ chém ngươi thành trăm mảnh!” Voi yêu nổi trận lôi đình giận dữ hét lên.
Tiếng vang như sấm, xuyên qua cái gương đá làm cho cả căn phòng đá bắt đầu rung động.
Cố Thanh Phong móc móc lỗ tai: “Lượng từ ngữ cửa thượng giới thiếu thốn đến vậy sao? Bản tôn đã chỉ vào mũi ngươi mắng rồi, kết quả ngươi chỉ nói một câu chém thành trăm mảnh?”
“Khốn kiếp! Đồ nhân tộc đê tiện nhà ngươi, chờ một năm sau bản Thánh sứ xuống hạ giới, nhất định phải để ngươi muốn…”
“Sống không được muốn chết không xong?” Cố Thanh Phong nói thẳng ra câu gốc.
“Có thể nói vài câu mới mẻ hay không?”
“A! Đúng là tức chết ta mà! Bản Thánh sứ nhất định sẽ giết ngươi!” Trong lúc nhất thời, Voi yêu nổi trận lôi đình.
Thân là Thánh sứ thượng giới, có bao giờ hắn từng bị con sâu con kiến hạ giới trêu chọc như vậy, đúng là sắp bị giận đến nổ tung.
“Ai da được rồi, tên Thánh tộc đê tiện ngươi, ngoài trừ tức giận vô dụng thì còn làm được gì nào? Nếu không phải thấy con cẹc của ngươi mọc trên mặt, người không biết còn tưởng rằng ngươi là cẩu yêu đó, gào thét vậy chi á, có gan ngươi xuống đây nào!”
Trong giờ phút này, tượng yêu thật sự rất muốn đi xuống hạ giới chém chết Cố Thanh Phong, nhưng vấn đề là công tác chuẩn bị cho mỗi lần vượt giới rất là phức tạp đồng thời cũng cần tiêu tốn một khoảng năng lượng lớn, không phải cứ muốn hạ là hạ được.
Nếu không Thánh tộc cần gì phải cần Chó chăn cừu đi bắt con người, trực tiếp tự mình làm chẳng phải được rồi sao?