Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 367: Ngươi Xuống Đây Đi

Chương 367: Ngươi Xuống Đây Đi

“Ngươi nhất định phải chết! Nhân tộc ngươi nhất định phải chết! Ngươi cho rằng đánh bại Vạn Yêu quốc là có thể khiêu chiến với Thánh tộc hay sao? Sức mạnh của Thánh tộc vốn không phải là thứ mà sâu kiến dưới hạ giới như ngươi có thể tưởng tượng, thân là sâu kiến mà dám khiêu khích Thánh tộc vĩ đại…” “Ai da bà mẹ nó! Nói chuyện với ngươi chán bỏ mẹ.” Cố Thanh Phong thật sự không thể kiên nhẫn được nữa, trực tiếp ngắt lời: “Mẹ nó ngươi ngoại trừ chết nè, hoặc mấy kiểu từ như sâu kiến ra thì còn chữ nào khác hay không?”
“Ngươi có biết sau khi bản tôn nghe ngươi nói chuyện xong thì tự nhiên liền cảm thấy có một sự yêu việt đến từ trí thông minh hay không.”
“Cả cái con cẹc trên mặt ngươi cũng không che giấu nỗi trí khôn có hạn của ngươi.”
Nếu như là một người đàn ông thì đừng có tức tức tối tối nữa, đến đây đánh ta nè, hiểu không?”
“A a a a! Nhân tộc! Nếu không phải thông đạo vẫn chưa mở ra thì bản Thánh sứ chắc chắn sẽ giết ngươi!” Giờ khắc này, Voi yêu thật sự sắp tổ tung rồi, hắn cảm thấy vô cùng bực bội, chính là cái loại bị mắng mà còn mắng không lại người ta đúng là muốn bùng nổ!
Ở thượng giới bọn hắn vốn cũng chẳng có cơ hội nào để mắng, cơ bản là nói một câu không lọt tai thì sẽ ra tay luôn, vì thế cũng làm cho vốn từ ngữ của Voi yêu trở nên cực kỳ thiếu thốn, lần đầu đụng phải đại sư ngôn ngữ như Cố Thanh Phong thì đã rơi vào luống cuống.
“Chậc chậc, đúng là chó muốn vén màn cửa toàn nhờ vào cái mồm, nói muốn giết ta lâu như vậy, sao ngươi chưa đến ha?”
“Không phải là đang sợ đó chứ? Cho nên chỉ có thể ở đó giận hờn vô ích?”
“Sợ à?” Voi yêu giận đến mắc cười nói: “Ngươi là cái thá gì, bản Thánh sứ chỉ dùng một ngón tay là đủ đến nghiền nát con sâu con kiến nhà ngươi, đúng là thứ nực cười!”
“Vậy ngươi xuống đây!”
Voi yêu hơi chậm lại: “Ngươi đợi đi, một năm sau đường hầm…”
“Ồ, ngươi sợ à, cho nên bây giờ mới không dám xuống.”
“Ta sợ con khỉ! Bản Thánh sứ mà sợ à…”
“Vậy ngươi xuống đây đi!”
“Nếu như bây giờ bản Thánh sứ có thể hạ giới, sẽ giết…”
“À ngươi đang sợ, cho nên mới vờ như bây giờ mình không hạ giới được.”
“Con mẹ nó ngươi ăn nói xàm xí! Ta mà sợ con kiến cỏ nhà ngươi à?”
“Vậy ngươi xuống đây đi!”
“Ta xuống…!”
“Ồ, sợ thì nói thẳng đi, thứ yêu quái như ngươi bản tôn gặp nhiều rồi, tự nhận là xuất thân từ Thượng giới nên mang theo sự kỳ thị với hạ giới, nhưng thực tế thì sao? Thấy cái tính như nước tiểu của ngươi, chỉ sợ ở Thượng giới cũng là loại đi đâu cũng bị xa lánh, giận mà không dám nói ra vì sợ đó, có phải là ở Thượng giới sống quá uất ức cho nên mới muốn xuống hạ giới tìm cảm giác tồn tại hay không?”
“Chậc chậc, thật sự là đáng buồn, bây giờ bị người hạ giới mà ngươi vẫn luôn xem thường chửi rủa, kết quả còn không dám xuống?”
“Nếu bản tôn là ngươi, nhất định sẽ trực tiếp nhét về bụng mẹ trở lại, chọn thà không sinh ra.”
Bốp!
Cảnh tượng trong gương đá bị ngắt đi.
Cố Thanh Phong vốn đang mắng đến vô cùng sướng mồm sững sờ, đột nhiên giận tím mặt: “Mẹ nó dám cúp máy bản tôn à?”
Chỉ thấy hắn duỗi ngón tay ra, bắt đầu ấn nhẹ trên gương đá.
...
Thương Minh giới.
Voi yêu vừa mới call video với Cố Thanh Phong lúc này đang nổi trận lôi đình tại trụ sở bên này, hắn điên cuồng vung vòi voi, mang theo khí thế vạn quân, quất đến chỗ nào nổ tung chỗ đó.
“A a a a! Bản Thánh sứ nhất định phải giết ngươi! Ngươi chờ đó cho ta!”
Nói thật thì vừa rồi có một câu nói của Cố Thanh Phong đã khiến cho hắn trực tiếp phá cả cái phòng.
Bởi vì câu đó đã chọt trúng nỗi đau của hắn.
Ở hạ giới, hắn là Thánh sứ cao quý, nhưng ở Thượng giới này thật ra chỉ là một nhân vật nhỏ.
Dù sao mạnh nhất Thanh giới chính là Thần cảnh, cho nên yêu ma mà Thánh tộc phái xuống Thanh giới cũng không quá mạnh, chỉ cao hơn Thần cảnh vẻn vẹn một cấp là được.
Không cần phải phái cường giả ra bởi vì như vậy chính là lãng phí tài nguyên, cường giả đều bận bịu tu luyện, ai đồng ý đi quản lý lò giết mổ đâu.
Cho nên Cố Thanh Phong đã trực tiếp mắng trúng tim đen của hắn.
Tức đến nổi hắn không thể chấp nhận được nữa nhưng lại mắng không lại, cuối cùng đành phải ngắt video, đề phòng bị tức chết.
Giờ khắc này hắn rất muốn nhanh chóng chạy xuống hạ giới giết chết Cố Thanh Phong nhưng lại không thể.
Bởi vì mỗi lần mở đường hầm ra đều có quy định thời gian, khi đó phía trên lại phát một lượng nguyên thạch đủ để mở đường hầm xem như lượng nguyên.
Nếu như hắn muốn tự mình hạ giới, cũng có nghĩa là hắn phải tự móc tiền túi, tự cầm nguyên thạch đi mở đường hầm, hắn vốn không nỡ.
Cho nên hắn quyết định lại nhịn thêm một năm.
Nhưng đúng lúc này, gương đá trong trụ sở hắn lại đột nhiên phát ra ánh sáng.
Đầu tiên Voi yêu thấy sững sờ, sau đó lập tức tức sùi bọt mép.
“Hay lắm! Thế mà còn dám tới!”
Voi yêu do dự một lúc, quyết định kết nối.
Vì sao lại như vậy?
Bởi vì hắn cảm thấy vừa rồi mình còn chưa phát huy tốt, sau khi hồi tưởng lại một phen, cảm thấy có thể mắng lại.
Loại cảm giác này thật ra rất nhiều người đã từng có, chuyện đột nhiên bị người ta xỏ xiên, kết quả không kịp phản ứng lại đến mức sau khi trở về còn ấm ức, sau đó không ngừng hồi tưởng lại trong đầu, nghĩ lại thấy vừa rồi mình còn chưa kịp phát huy, nếu như làm lại một lần nữa, có thể phản kích lại đối phương thế nào thế nào đó.
Bây giờ Voi yêu đang có loại ảo giác này đấy.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất