Chương 368: Nếu Ngươi Đã Cao Quý Thì Tuyệt Đối Đừng Cãi Lại (1)
Hừ! Voi yêu nhìn cái gương đá đang không ngừng chớp trước mắt mình, hít sâu một hơi ổn định lại chút tâm trạng.
Trong đầu điên cuồng lướt qua những chi tiết tiếp theo sẽ phải mắng lại như thế nào.
Đầu tiên là tuyệt đối không thể tức giận, bị đối phương chế giễu.
Mình chính là Thánh sứ Thượng giới, còn đối phương chỉ là sâu mọt một khu, muốn lợi dụng chỗ hơn về thân phận để miệt thị hắn, khinh thường hắn!
Cho dù hắn có mắng mình hung hăng cỡ nào thì sao nào?
Vĩnh viễn cũng không thể thay đổi được thân phận con người hạ giới ti tiện của hắn, còn mình thì vĩnh viễn vẫn là Thánh sứ cao cao tại thượng.
Nghĩ như vậy, trong lòng Voi yêu đã có cách đối phó.
Hắn duỗi ngón tay cường tráng ra, ấn mấy cái trên gương đá, nhận video call.
Tít!
Ánh sáng lóe lên một cái rồi biến mất.
Trên màn hình hiện lên khuôn mặt đẹp trai của Cố Thanh Phong.
Voi yêu nhìn gương mặt kia xong, cố nén sự phẫn nộ muốn chém người đó thành trăm mảnh trong lòng, bày ra dáng vẻ cao cao tại thượng, thái độ miệt thị lạnh lùng nhìn chằm chằm Cố Thanh Phong trong gương đá.
Còn Cố Thanh Phong bên này, sau khi hắn nhìn thấy video call được chấp nhận thì lập tức vui mừng.
Khi hắn nhìn về phía Voi yêu trong video, phát hiện dường như tên này đã đổi thành một người khác, không phải đang tức giận đến sắp hư não mà ngược lại, trong mắt hắn còn mang theo sự miệt thị và vẻ châm chọc, giống như đang nhìn một thằng hề.
Cố Thanh Phong vui vẻ, thế này là đã tiến hành xây dựng tâm lý một phen rồi à, xem ra còn rất thành công nữa.
Cuối cùng cũng có chút thú vị, hắn chưa bao giờ thích chuyện mắng đấu chửi mắng chỉ nghiêng về một bên,
“Ôi, Thánh tộc đê tiện, vừa rồi có phải bị bản tôn mắng sợ chạy hay không? Không phải là sau khi tắt video xong thì âm thầm ngồi khóc đó chứ?”
Kiếm khí phun ra từ miệng Cố Thanh Phong xém chút nữa làm cho Voi yêu trực tiếp phá phòng, chẳng qua cũng may hắn nhịn được.
Hắn vẫn duy trì vẽ miệt thị cộng thêm sự cao ngạo lãnh đạm, dùng tư thái cao cao tại thượng, tư thái lạnh lùng nói: “Bản Thánh sứ mà chạy à? Bản thánh chỉ lười lãng phí thời gian với con sâu cái kiến đê tiện hạ giới như ngươi thôi.
“Nói nhiều với ngươi thêm một câu đúng là cũng kéo thân phận của bản Thánh sứ xuống.”
“Chậc chậc chậc… Ôi chao, không tệ nha, có chút tiến bộ đó, xem ra vừa rồi không phí công bị mắng, chẳng qua ngược lại bản tôn có một vấn đề, nếu đã lãng phí thời gian thì sao ngươi lại còn kết nối gương làm gì?”
“Thế không phải là ngươi đang tự mình mâu thuẫn hay sao?”
“Có phải sau khi trở về càng nghĩ càng tức, cảm thấy trong lòng cực kỳ ấm ức, cho nên nhất định phải mắng lại đúng không?
“Nghe bản tôn khuyên một lời ha, rõ ràng là trong lòng thấy tức muốn chết nhưng trên mặt lại cố làm bộ làm ra dáng vẻ không thèm để ý chút nào, ngươi có biết dáng vẻ quật cường của ngươi bây giờ đúng là ngu ngốc một cách đáng yêu hay không.”
Con mẹ nó!
...
Rắc rắc!
Voi yêu siết chặt nắm đấm, khớp tay kêu lên rắc rắc.
Mồm miệng Cố Thanh Phong quá ác độc, mỗi câu mỗi chữ nói ra tất cả đều nói trúng tim đen Voi yêu, mò ra sạch những suy nghĩ của hắn.
Không tức giận, không tức giận, bản Thánh sứ không tức giận, giận là thua đó.
Phải cười, cười khinh miệt!
Voi yêu liều mạng tự an ủi bản thân, cuối cùng cũng kiềm nén được lửa giận của mình, sau đó cười lạnh nói: “Ha ha, tức giận? Bản Thánh sứ mà thèm tức giận? đúng là chuyện cười lớn mà, ngươi cho rằng ngươi là ai?”
“Ngươi chỉ không phải là súc vật mà Thánh tộc nuôi nhốt mà thôi, coi như mồm mép ngươi có bén nhọn hơn nữa thì sao nào? Mắng có to hơn nữa thì sao nào??
“Bất luận ngươi có mắng thế nào, bộ mắng có thể thay đổi được thân phận người hạ giới đê tiện của ngươi hay sao?”
“Có thể thay đổi chuyện thân phận Thánh tộc thượng giới cao quý của bản Thánh sứ sao?”
“Ngươi không thể!”
“Nhớ cho kỹ, tôn quý và đê tiện là điều không ai thay đổi được, mặt trời vốn luôn treo cao hơn mái vòm mà!”
“Cho nên ngươi cứ mắng đi, ngươi mắng cho thoải mái đi, bản Thánh sứ vốn không quan tâm.”
“Tất cả đều chỉ là một tên vô năng đang sủa loạn mà thôi, mắng cả nửa ngày rồi, ngươi có được gì đâu?”
Voi yêu nói xong lời này, trong lòng còn âm thầm đắc ý, lần này hắn cảm thấy mình phát huy tốt.
Đã mắng hơn được đối phương rồi, thế nên giờ hắn sẽ dứt khoát đứng ở trên cao, nhìn đối phương với góc nhìn cao cao tại thượng, như nhìn đám tôm tép nhãi nhép, không chửi rủa qua lại với đối phương nữa.
Đang trong lúc Voi yêu đắc ý thì đột nhiên!
“Khà khà khà…” Một tràn tiếng cười phát ra từ trong miệng Cố Thanh Phong.
Hắn nhìn về phía Voi yêu trong gương đá, không nhịn được mà cười to muốn bể bụng, cười đến nổi nước mắt sắp chảy ra.
“Thật sự là buồn cười chết bản tôn, lần đầu tiên bản tôn mới nghe được vấn đề này đó, không bị tắc máu não mười năm thì không thể hỏi được đâu.”
“Thế mà ngươi lại hỏi bản tôn mắng ngươi nửa ngày để được cái gì?”
Là sao?
“Ngươi muốn dựa vào mắng chửi người để thăng quan phát tài hay cưới vợ hả?”
“Mắng chửi chính là vì để thỏai mái đó có hiểu hay không?”
“Thấy ngươi ngốc quá thì mắng ngươi thôi, mắng sướng rồi thì dẹp đi, đơn giản vậy thôi.”
“Bản tôn cứ thích mắng ngươi đến nổi máu chó đầy đầu, tức đến đấm ngực dậm chân, ấp úng không nói nên lời, chỉ có thể nghe thôi.”
“Ta quan tâm ngươi có thân phận gì làm chi, quan tâm ngươi cao quý hay đê tiện làm gì, ngươi cao quý thế nào còn không phải vẫn đang ngoan ngoãn nghe bản tôn mắng à?”
“Ngươi thích vui thì ngươi vui, thích giận thì cứ tức giận, có liên quan gì đến bản tôn? Dù sao bản tôn tự mắng thoải mái là được, quan tâm ngươi nhiều như vậy làm gì?”
“Ngươi bảo bản tôn mắng thoải mái đi đúng không? Thế thì quá tốt rồi, nếu ngươi đã cao quý vậy thì tuyệt đối đừng cãi lại, cũng đừng cúp video nhá, trước hết cứ để cho bản tôn vui sướng một hồi.”