Chương 376: Phân Chia Sức Mạnh Thượng Giới
“Nhân Nguyên cảnh.” Tượng Yêu trả lời: “Trên Cơ Sở cảnh chính là Thần Đan cảnh, Cơ Sở cảnh tu luyện tinh khí thần, mà Thần Đan cảnh thì dung hợp tinh khí thần, ngưng kết thành một viên thần đan tính mạng song tu! Thần Đan cảnh tu luyện chính là thần đan trong cơ thể, chia làmba cấp độ là nhân nguyên thần đan, địa nguyên thần đan, cùng với thiên nguyên thần đan. ” Cố Thanh Phong trong lòng khẽ động: “Một hạt thần đan nuốt vào bụng, mạng ta do ta quyết? ”
Voi yêu mỉa mai cười: “Chủ nhân ngài nói đùa, chắc là mệnh của ta do ngài quyết rồi. ”
“Nhìn không ra tiểu tử ngươi cũng rất biết nịnh.”
“Tạ chủ nhân khen ngợi.” Vẻ mặt nịnh nọt nói của voi yêu.
“Được, ngươi đã nịnh như vậy, vậy lấy thần đan ra cho bản tôn xem một chút, vừa lúc bản tôn còn chưa từng thấy qua thần đan.”
Sắc mặt voi yêu trong nháy mắt cuồng biến: “Chủ nhân, ngài… Ngài đừng nói giỡn, thần đan nếu lấy ra, vậy tiểu yêu sẽ mất mạng a! ”
Bốp!
“Ngươi con mẹ nó không phải nói mạng của ngươi do ta quyết hay sao? Hiện tại bản tôn muốn mạng của ngươi, ngươi có ý kiến hả? ”
“Đừng mà chủ nhân!” Voi yêu hoảng sợ gào khóc nói: “Chủ nhân, xin ngài giữ lại thân thể hữu dụng của tiểu yêu, để cho tiểu yêu vì ngươi dốc sức mà! ”
Cố Thanh Phong khinh thường cười: “Ngươi cũng không nhìn đức hạnh hiện tại của mình, mẹ kiếp đã thành voi nướng, còn có thân thể hữu dụng? Tác dụng duy nhất của ngươi bây giờ chính là để cho bản tôn nếm thử hương vị thịt voi thế nào?
Được rồi, đừng nói nhảm nữa, bản tôn ra lệnh cho ngươi, lập tức lấy thần đan ra. ”
Nghe được hai chữ mệnh lệnh này, Voi yêu không cách nào phản kháng nữa, bởi vì một khi nó phản kháng, vậy có nghĩa là vi phạm lời thề, sẽ sống không bằng chết.
Vì thế, Voi yêu run rẩy, khóc lóc, cắn răng nhắm mắt lại, trực tiếp từ bụng lấy ra một viên thần đan máu chảy đầm đìa tản ra quang mang màu vàng nhạt, run rẩy đưa nó đến tay Cố Thanh Phong.
Lập tức đầu nghiêng một cái, chết luôn.
Cố Thanh Phong nhìn thần đan màu cam vàng trong tay, tâm niệm vừa động, hơi nước trong không khí tự động ngưng kết thành một dòng nước chảy, nhanh chóng tẩy sạch thần đan.
Nắm trong tay, có thể cảm giác được rõ ràng một cỗ lực lượng cuồn cuộn mà ngưng thành thực chất!
Nói thật, thứ này hắn dùng không được, dù sao Voi yêu cũng bị hắn ép khô, thần đan này càng không cách nào cung cấp trợ giúp gì.
Suy nghĩ một chút, Cố Thanh Phong liền ném nó vào không gian Dị độ, cho Tiểu Thi Mị.
Sau đó lấy ra một thanh kiếm, bắt đầu cắt thịt của voi yêu, vừa rồi lúc lôi hỏa lưỡng trọng thiên, Cố Thanh Phong liền ngửi thấy mùi thơm, đã sớm muốn nếm một miếng.
Nếu Thánh tộc có thể ăn thịt người, vậy vì sao người không thể ăn thịt Thánh tộc?
Cắt một miếng thịt trên, không cần nướng, cũng đã chín rồi.
Cho vào miệng, nhai nhai.
“Oẹ ọe ọe! Mẹ kiếp, thiu rồi!”
Tuy thiu rồi, nhưng Cố Thanh Phong là một đứa trẻ cần kiệm, đồ mà mình không ăn thì có thể cho chó… Yêu ma ăn.
Vì thế Cố Thanh Phong liền thu thi thể đen thùi của Voi yêu vào không gian dị độ.
Làm xong mọi chuyện, hắn ngẩng đầu nhìn cánh cửa khổng lồ trên bầu trời, không do dự, trực tiếp bay vào.
Dù sao đã biết được tình hình sau lưng cánh cửa, chỉ có hai con Thánh tộc mà thôi, vậy còn có cái gì phải sợ.
Xuyên qua cánh cửa trên bầu trời, Cố Thanh Phong liền cảm thấy một luồng lực lượng xuyên biên giới truyền đến, loại cảm giác này rất là kỳ diệu, giống như vốn dĩ ở dưới nước, sau đó mạnh mẽ nổi lên mặt nước!
Wohhho!
Cố Thanh Phong nổi lên mặt nước.
Cảnh tượng trước mắt thay đổi.
Khi hắn từ trong cánh cẳ đi ra, nhất thời bị một màn trước mắt làm cho sợ ngây người.
“Mẹ nó đây chính là Thượng giới!?”
Trước mắt hắn một mảnh xám xịt, đập vào mắt đều là u ám, giống như đang ở trong vũ trụ, giống như có một tấm màn màu đen thật lớn che lấp trời đất nơi này.
Mà trên tấm màn màu đen điểm xuyết rất nhiều ánh sáng sáng bóng giống như sao.
Hơn nữa trọng lực nơi này cũng vô cùng kỳ quái, trọng lực phân bố không đồng đều, có chỗ nặng, có chỗ nhẹ.
Có rất nhiều mảnh vỡ của các kiến trúc khác nhau, giống như vô số cung điện từ khắp nơi trên thế giới, hành lang, bị phá vỡ hoặc bị cắt tạo thành.
Những mảnh vỡ của các kiến trúc này nổi trên bầu trời và trôi nổi như những đám mây.
Có những thứ như tảng đá nằm sấp trên mặt đất, đứng yên bất động.
Mặt đất cũng không phải là đất đai, mà là màn sáng màu tím nhạt, giống như gương.
Cố Thanh Phong cẩn thận đánh giá một màn trước mắt, hắn chợt nghĩ đến những lời Voi yêu đã nói lúc nảy, Thánh tộc vì không bị yêu ma khác phát hiện việc làm ăn của nhân khẩu Thanh Giới, cho nên lựa chọn một nơi xa xôi, cũng mở ra một khe nứt không gian, coi như là không gian tiếp giáp với Thanh Giới.
Cho nên nói, nơi này chắc là tiểu không gian hình thành từ khe nứt của một đạo không gian.
Nếu không đoán sai, rất có thể những mảnh vỡ của các kiến trúc này sẽ là sản vật bị cuốn vào do dòng chảy không gian lộn xộn.
Không gian loạn lưu, thứ này chỗ nào cũng có thể sinh ra, giống như động đất, khi không gian không ổn định sẽ sinh ra loạn lưu.
Loạn lưu sẽ cuốn đi toàn bộ những thứ trong không gian phụ cận, cuối cùng chảy vào vết nứt không gian.
Thậm chí dư âm của một số đại năng giao thủ cũng có thể sinh ra không gian loạn lưu.
Sau khi hiểu rõ nơi mà mình đang đứng, Cố Thanh Phong cũng không tùy ý xông loạn, mà là bắt đầu từ từ cảm thụ sự khác nhau của Thượng giới.
Cảm giác này, quả nhiên phát hiện ra điểm không giống rất lớn.
Điểm không giống lớn nhất chính là thiên địa nguyên khí!