Chương 390: Tiên Thiên Thần Thánh
Những năng lực cơ bản của thần tiên trong truyền thuyết có thì hắn đều có cả. Đương nhiên đều là những năng lực với phiên bản lỗi.
Ví dụ như khởi tử hồi sinh cũng không phải là không có hạn chế mà cần có thi thể hoàn chỉnh và linh hồn chưa tiêu tán, thời gian tử vong cũng không thể quá dài, nếu không thì không thể nào phục sinh được.
Xem ra thế này thì dường như Tiên Thiên thần thánh thể cũng chỉ có hai tác dụng như vậy, ngoại trừ trở nên đẹp trai và có nhiều thủ đoạn thêm một chút thì chẳng còn gì nữa.
Nhưng thật ra cũng không phải, chỗ biến thái thật sự của Tiên Thiên thần thánh thể nằm ở trong cơ thể, gót chân!
Có được thể chất như thế, trời sinh đã gần gũi với đại đạo, đối với người khác mà nói thì chuyện ngộ đạo khó hơn lên trời nhưng đối với tiên thiên thần thánh mà nói thì chỉ đơn giản như ăn cơm uống nước mà thôi.
Tất cả đạo và lý trong mắt hắn gần như trở nên trần trụi, có thể tùy ý thưởng thức và lĩnh ngộ.
Hơn nữa tư chất tu luyện cũng là đỉnh cấp, nói một câu là tư chất thiên đế cũng không khoa trương chút nào, chỉ cần không chết yểu thì sẽ có hi vọng thành đế!
Có thể nói, Tiên Thiên thần thánh thể chính là chiếc xe chạy thẳng trên con đường trở thành thiên đế, muốn đạt đến thành tựu thiên đế thì không chỉ mình tư chất mà còn cần có cơ duyên, thực lực, nghị lực vân vân.
Nhưng bất kể nói thế nào thì Cố Thanh Phong cũng đã đi trước chín mươi chín phẩy chín chín chín phần trăm người rồi.
Nói tóm lại, Tiên Thiên thần thánh thể có thể có hơi giống với tiên thiên ma thần trong hỗn độn, đồng thời cùng sinh ra trong trời đất, mặc dù về mặt thực lực thì kém vô cùng nhưng dù sao Thanh giới cũng không phải hỗn độn, chỉ là một tiểu thiên thế giới, thần thánh sinh ra cũng không thể quá mạnh được.
Mặt đáng nhắc tới khác chính là Trấn Ngục Long Tượng thể cũng chưa bị dung hợp, còn có Khế Ước chi thệ thu hoạch được trên người Thiên ma với đồng tử Phá Vọng cũng không dung hợp.
Cố Thanh Phong phỏng đoán có thể là bởi vì vị cách của mấy loại năng lực này tương đối cao hoặc là bị xung đột gì đó với Tiên Thiên thần thánh thể cho nên mới không dung hợp.
Lúc này, vụ nổ vẫn còn đang tiếp tục, ánh sáng vô cùng vô tận tràn ngập đến mỗi một ngốc ngách nhỏ, Cố Thanh Phong vốn không thể nào cảm nhận được tình hình quanh mình, hắn không biết bản thân đang ở nơi nào, cũng không cảm nhận được thời gian đang trôi đi, giống như tất cả đều đã bị vụ nổ lớn này nuốt chửng.
Điều duy nhất mà hắn có thể làm được đó chính là bị động chịu trận trong vụ nổ và mạnh lên.
Bởi vì âm thanh nhắc nhở của hệ thống vẫn còn đang tiếp tục vang lên.
Đing!
Ký chủ chịu sự công kích của yêu quái thiên đạo.
Thiên đạo bản nguyên +100+100+100+100+......
âm thanh hệ thống vang lên không ngớt bên tai làm cho Cố Thanh Phong nghe xong thấy phát phiền.
“Chuyện này… mẹ nó thiên đạo Thanh giới nổ gì mà mạnh quá vậy, sao nổ mãi vẫn chưa xong? Đã nâng bản tôn lên thành tiên thiên thần thánh rồi vẫn chưa đủ à?”
Đúng lúc này, âm thanh nhắc nhở của hệ thống cuối cùng cũng có thay đổi.
Đing!
Bản nguyên thiên đạo đã đạt đến giới hạn cao nhất!
Chúc mừng ký chủ đã trở thành Chưởng Khống giả thiên đạo Thanh giới, kiểm tra cho thấy Thanh giới có thể dung hợp với không gian Dị Độ, xin hỏi có dung hợp không?
Mẹ nó!
Chức vị Chưởng Khống thiên đạo này của bản tôn ư? Sao đột ngột quá vậy!
Hệ thống này tàn ác quá đi! Thế này là muốn hút khô thiên đạo luôn sao! Không đúng, đây sao gọi là hút khô được, đây đúng là thẳng tay ăn luôn người ta mới đúng!
Thật sự phải đa tạ thiên tượng lão tổ rồi!
Người tốt… Không, yêu quái tốt!
Nếu không phải hắn cực cực khổ khổ bế quan hơn ngàn năm luyện hóa thiên đạo Thanh giới thành yêu quái thì sao mình có thể có được lợi ích to lớn như vậy?
“Dung hợp! Nhanh chóng dung hợp cho bản tôn!”
Đing!
Bắt đầu dung hợp…
Đing!
Dung hợp thành công!
Chúc mừng ký chủ đã thu hoạch được Chưởng Trung chi giới!
Giờ khắc này, Cố Thanh Phong rõ ràng cảm nhận được không gian Dị Độ của mình đang thay đổi, trở nên lớn hơn không biết bao nhiêu tỉ lần! Toàn bộ Thanh giới cũng đều được đặt vào đó.
Đến bây nó đã không còn không gian Dị Độ nữa, chỉ có… Chưởng Trung chi giới!
Từ đây về sau, hắn đã là Chưởng Khống giả của Thanh giới!
Sau khi âm thanh nhắc nhở của hệ thống dừng lại, vụ nổ lớn này cũng tan biến theo.
Không thấy những ánh sáng vô cùng vô tận đâu nhưng Cố Thanh Phong vẫn không biết mình đang ở chỗ nào bởi vì đập vào mắt hắn chính là một thế giới hư vô.
Không sai, chính là hư vô, không có gì hết, không có vật chất, không có màu sắc và cũng không có phương hướng…
Thậm chí Cố Thanh Phong còn không phân biệt rõ lúc này mình đang đứng hay đang nằm, bởi vì mảnh đất hư vô này không có trên dưới trái phải, cũng không có trọng lực.
“Đây là chỗ nào vậy? Mẹ nó! Chỉ một vụ nổ đã nổ hết tất cả không còn gì à, không gian cũng biến mất?”
Cố Thanh Phong hơi luýnh quýnh bởi vì nơi này rất giống vô tận hư không trong truyền thuyết.
Truyền thuyết kể lại, sau khi không gian vỡ vụn thì sẽ xuất hiện một mảnh không gian hư không, là vùng đất hư vô thật sự.
Sinh vật vốn không thể nào tồn tại ở đây.
Nhưng quái lạ hơn chính là Cố Thanh Phong cảm giác mình hình như có thể sống ở nơi này.
Chẳng lẽ nguyên nhân là vì Tiên Thiên thần thánh thể?
Cố Thanh Phong còn chưa kịp suy nghĩ thì đột nhiên, một cỗ loạn lưu trong không gian hư vô mờ mịt đánh đến từ bốn phương tám hướng.
Nhanh đến nỗi hắn chưa kịp phản ứng thì đã bị quét vào trong không gian loạn lưu.
Trong phút chốc, cả người cũng biến mất không thấy đâu.