Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 400: Đạo Nô (2)

Chương 400: Đạo Nô (2)

Nghĩ đến đoạn này, Cố Thanh Phong không nhịn được lại quay về cấm địa Thái Sơ. Quả nhiên, giống y như những gì hắn dự liệu, nữ tử kia không có chút phản ứng nào với sự xuất hiện của Cố Thanh Phong, giống như hồn anh đào đã thu hút hết toàn bộ sự chú ý của nàng ta rồi vậy.
Vừa nãy nếu không phải hắn muốn động đến hồn anh đào, có lẽ nữ tử này cũng sẽ không ra tay.
Cố Thanh Phong thở phào một hơi, nguy hiểm đã được giải quyết, xem ra có thể đi được rồi.
Nhưng vừa mới đi được hai bước, hắn lại cảm thấy không cam lòng.
Mả cha hồn anh đào sắp đến tay coi như đi tong rồi, còn không không ăn nguyên một kiếm, như vậy con mẹ nó cũng nhịn được sao?
Sao thế được, ngươi trông xinh đẹp liền muốn làm gì làm hả?
Không được, bổn tôn cả đời này làm việc, đến đâu phải để lại dấu vết ở chốn đó, tuyệt đối không thể tay không bước đi được.
Hay là…sờ một cái rồi đi?
Cố Thanh Phong chậm rãi lại gần đối phương, đã đến gần trong phạm vi mười mét, nữ tử đạo nô vẫn không có phản ứng gì, điều này khiến hắn không kiềm được cảm thấy tò mò.
Theo lý mà nói đạo nô đáng lẽ phải tấn công tất cả các sinh linh đặt chân vào cấm địa Thái Sơ mới đúng, nhưng tại sao lại không tấn công hắn nhỉ?
Lẽ nào là bởi vì nguyên nhân liên quan đến Thiên đạo?
Cho nên đối phương mới coi hắn như đồng loại?
Cũng không phải không thẻ, dù sao trên người đối phương còn mang theo khí tức của ma chú thiên đạo, mà bản thân hắn lại mang theo khí tức của thiên đạo, hai người có cùng nguồn gốc.
Nếu đều là người của mình cả, vậy…sờ một chút không có gì quá đáng đâu ha?
Nghĩ đến đây, Cố Thanh Phong thi triển Đại tiểu như ý cộng thêm ẩn thân thuật, mặc dù có thể không có tác dụng gì quá lớn, nhưng có thể thấy an lòng hơn chút.
Từ từ, chầm chậm…
Cố Thanh Phong đến gần phía trước ngực của đối phương, đến khi bước vào phạm vi ba mét…
Xoèn xoẹt!
Bàn tay đặt trên thanh hắc kiếm nằm trên eo của nữ nhân kia, dứt khoát đánh ra một kiếm.
Cố Thanh Phong vội vàng lui về phía sau.
Xoẹt!
Hắc kiếm trở về vỏ.
Bỗng dưng, Cố Thanh Phong nảy ra ý tưởng, chỉ thấy hắn lặng lẽ chỉ về phía mặt đất.
Quang hoa thần thánh trên người chợt lóe, lập tức ẩn hiện dưới đất, một luồng quang hoa thần thánh theo mặt đất liền len lỏi đến rễ của hồn anh đào vạn năm.
Trong nháy mắt liền bị hồn anh đào vạn năm hấp thu.
Đột nhiên, hồn anh đào vạn năm chợt nở rộ, cánh hoa càng lúc càng mở ra tươi sáng, rực rỡ mướt mát, trên người hiện ra một tia chói lòa.
Đồng thời, một mùi hương kỳ dị bắt đầu khuếch tán.
Khi hương khí khuếch tán lên người nữ tử, khuôn mặt không chút thay đổi của nữ tử rốt cục xuất hiện một tia dao động, nàng nhìn chằm chằm hồn anh đào cứ như đang ham muốn cái gì đó.
Nhìn thấy cảnh này, Cố Thanh Phong thầm nghĩ qu nhiên.
Hồn anh đào có thể tăng trưởng thần hồn lực, đối với việc không có linh hồn, nhưng có sức hấp dẫn trí mạng đối với đạo nô vô hồn sinh ra một chút linh trí.
Cố Thanh Phong thừa dịp nữ tử bị hấp dẫn, lặng lẽ vượt qua đường dây cảnh giới ba mét, đối phương không hề phát hiện, dường như trong mắt chỉ có hồn anh đào.
Hai mét, một mét…
Rốt cục, Cố Thanh Phong đi tới trước ngực nữ tử, lập tức mạnh mẽ vươn ra ma trảo!
Chụp về phía thanh kiếm nơi eo của nó.
Trong khoảnh khắc tiếp xúc với hắc kiếm, hắn chợt lóe lên suy nghĩ, đưa tay chụp lấy kiếm bỏ chạy.
Làm xong tất cả, Cố Thanh Phong cũng không quay đầu lại mà bộc phát toàn lực bắt đầu chạy như điên!
Ngay khi hắn vừa chạy ra ngoài không xa.
Ầm ầm!
Một cỗ khí thế kinh thiên khó có thể tưởng tượng bộc phát ra từ trên người nữ tử, trong lúc nhất thời thiên địa sắc biến!
Lập tức, chỉ thấy nữ tử gót sen nhẹ bước, từng bước đi về phía Cố Thanh Phong.
Bước chân của nàng tao nhã, nhưng tốc độ cực nhanh, rõ ràng nhìn như chỉ đi một bước, nhưng sau khi một bước này hạ xuống thân hình lại xuất hiện cách đó vài dặm, mắt thấy sắp tới gần.
Cố Thanh Phong nhìn thấy cảnh này nhất thời đồng tử co rụt lại.
Co đất thành một tấc!
Thiên Quân quả nhiên bất phàm!
Xoạt!
Ngay khi nữ tử sắp bắt được Cố Thanh Phong, Cố Thanh Phong thi triển lại trò cũ, trực tiếp trở lại thế giới trong lòng bàn tay, tránh thoát một kiếp.
Mà nữ tử kia mặt không chút thay đổi đứng tại chỗ bồi hồi thật lâu, sau đó lại trở về chỗ hồn anh đào.
Thế giới trong lòng bàn tay.
Cố Thanh Phong tay cầm hắc kiếm, thầm hô thật má nó kích thích quá!
Từ cướp lấy bội kiếm trong tay cường giả Thiên Quân cảnh, còn hung hiểm hơn giành con mồi trong miệng hổ.
Tuy rằng hắn không có cụ thể đo lường qua thực lực trước mắt của mình, nhưng có thể khẳng định chính là, thực lực bản thân tuyệt đối ở trong phạm trù Thần Đan cảnh.
Dù sao lúc trước mấy lần khi Thiên Tượng lão tổ cùng Thiên Ma Trường Sinh giao chiến, hắn cũng không dính cái nào.
Chính là không biết ở ở Thần Đan cảnh tầng thứ nào, là Nhân Nguyên, Địa Nguyên hay là Thiên Nguyên.
Dù sao đối đầu với Voi yêu nguyên cảnh nhị trọng, hắn hiện tại dùng một tay cũng có thể tiêu diệt. Khiêm tốn phỏng chừng Nhân Nguyên cửu trọng hẳn là có thể, nếu lớn mật một chút, Địa Nguyên hẳn là cũng có thể thử một lần.
Chủ yếu là chưa từng giao thủ với Địa Nguyên cảnh, không biết mạnh đến mức nào, cho nên không dễ phán đoán.
Có điều so sánh như thế nào, thân là tu sĩ đệ nhị cảnh, cũng so ra kém Thiên Nhân cảnh, chứ đừng nói đến Thiên Quân.
[Phân chia cảnh giới:
Cảnh cơ bản: Khí Hải, Hóa Long, Thần Hồn.
Thần Đan Cảnh: Nhân nguyên, Địa Nguyên, Thiên Nguyên.
Thiên Cảnh: Thiên Nhân, Thiên Quân, Thiên Tôn, Thiên Chí Tôn, Thiên Đế. 】
Cũng may nữ tử này không có linh hồn, cũng không có linh trí,không cách nào thi triển các loại thủ đoạn huyền diệu, hơn nữa thiên đạo khí tức hộ thể, bằng không mặc dù có thế giới trong lòng bàn tay, chỉ sợ cũng rất khó đào thoát được từ trong tay Thiên Quân.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất