Chương 407: Vạn Luyện Thiên Công (2)
Một lát sau. Cố Thanh Phong được đưa vào trong một đại điện, lối vào đại điện có mấy vị cường giả Nhân Nguyên cảnh trông coi, thậm chí dẫn đầu còn là một vị cường giả Địa Nguyên cảnh.
Trên đại điện bao phủ tầng tầng trận pháp phòng ngự, có thể nói là thủ vệ nghiêm ngặt.
Người tham gia đấu giá, cơ bản tất cả đều mặc một bộ trang phục hắc bào, căn bản nhìn không ra thân phận đối phương.
Đương nhiên cũng có những người không mặc, không mặc cơ bản đều là hạng người thực lực cao thâm, hoặc là một số người có bối cảnh thâm hậu xuất thân từ thế gia danh môn, bọn họ khinh thường việc che dấu, tự nhận mình không ai dám chọc.
Thân là SVIP Cố Thanh Phong, tất nhiên không cần đi chen chúc đại sảnh, mà là đi lầu hai, có phòng riêng.
Tiến vào gian phòng, còn có hai thiếu nữ tư sắc xinh đẹp, dáng người yểu điệu làm bạn, một vị xông hương thơm, một vị pha trà.
Cố Thanh Phong ngồi ở trên chiếc ghế rộng lớn được bọc bằng da yêu thú không biết tên, nhận lấy chén trà thiếu nữ đưa tới, không cẩn thận sờ bàn tay bé trắng nõn của đối phương.
Cười nói: “Được rồi, đều dừng việc hết đi, vất vả một ngày cũng mệt mỏi rồi, đến đây, ngồi trên đùi bổn công tử nghỉ ngơi một lát. ”
Hai vị thiếu nữ cười duyên, ra vẻ rụt rè trong chốc lát, lập tức ngồi xuống.
Cứ như vậy, ba người tán gẫu, chờ hội đấu giá bắt đầu.
Trong lúc chờ đợi, một thiếu nữ trong đó có chút vụng về, bưng chén trà dâng lên, kết quả lại không cẩn thận làm đổ nước trà, làm ướt y bào của cố Thanh Phong.
Vì thế hai thiếu nữ kinh hãi thất sắc, vội vàng cúi người lau chùi.
Cố Thanh Phong nhìn quần áo bị ướt, lửa giận lập tức dâng lên.
Cũng may hai thiếu nữ này lau chùi cũng coi như nghiêm túc, lúc này mới khiến hắn hạ hỏa.
Bất tri bất giác, hội đấu giá bắt đầu rồi hắn cũng không có để ý.
Nửa canh giờ sau, hai vị thiếu nữ mệt đến đầu đầy mồ hôi rốt cục lau sạch sẽ, Cố Thanh Phong rất là hài lòng, không khỏi thưởng cho hai người các nàng một ít nguyên thạch để khen thưởng.
“Vật phẩm đấu giá bên dưới, chính là lấy từ Tông môn luyện khí thời Thượng cổ, Thần Cơ Môn chi thủ.”
Triệu Sĩ Long đứng trên đài chậm rãi nói.
Đám người dưới đài nghe thấy ba chữ Thần Cơ Môn lập tức vang lên một trận bàn tán ầm ĩ, hiển nhiên là ba chữ Thần Cơ Môn này có ma lực cỡ nào.
Nghe thấy âm thanh lộn xộn của đám người, Cố Thanh Phong cũng chuyển lực chú ý đến hội đấu giá.
Lúc này tiến trình của hội đấu giá đã đến nửa đoạn sau, những bảo vật bình thường gần như đã đấu giá xong, hiện tại bên trên toàn là tinh phẩm.
“Mọi người đều biết, vạn năm trước Thần Cơ Môn chính là một trong những Tông môn luyện khí hàng đầu ở Thanh Mộc Vực. Bọn họ luyện chế binh khí bảo vật thường dùng vạn cân Nguyên thạch khó cầu, sau đó Thần Cơ Môn gặp phải tai vạ bất ngờ, bảo vật luyện chế binh khí càng biến thành tuyệt phẩm. Bây giờ, cơ duyên tình cờ, Vạn Bảo Thương Hội của chúng ta thu được một bảo vật được luyện chế bởi Thần Cơ Môn bên trong một khu di tích cổ…”
“Triệu lão, đừng vòng vo tam quốc nữa, ngài cứ việc nói thẳng bảo vật này là được rồi.”
Dưới đài có người bất mãn gào lên.
Triệu Sĩ Long cũng không tức giận, mỉm cười: “Người đã già, lớn tuổi nên nhiều lời, nếu mọi người không muốn nghe lão hủ lải nhải, vậy thì lão hủ sẽ nói thẳng, bảo vật này chính là Thiên Lôi Tử!”
Ba chữ Thiên Lôi Tử vừa nói ra, khung cảnh lập tức sôi trào khắp chốn.
“Cái gì? Lại là Thiên Lôi Tử! Trên đời còn có vật này?”
“Ta nghe nói năm đó Thần Cơ Môn gặp phải một trận họa diệt môn, cơ bản là Thiên Lôi Tử đã tiêu hao hết gần như không còn, không ngờ được là vẫn còn sót lại.”
“Truyền thuyết nói vật này ẩn chứa Thiên Lôi, không phải cường giả Thiên Cảnh thì không thể ngăn cản, cũng không biết là thật hay giả.”
Tiếng bàn tán của đám người truyền vào tai Cố Thanh Phong khiến lòng hắn khẽ động, không khỏi tò mò xem Thiên Lôi Tử kia đến cùng là cái gì.
Rất nhanh thôi, Triệu Sĩ Long bưng Thiên Lôi Tử ra.
Lão bưng khay, mà bất ngờ thay trên khay chỉ bày một hạt châu. Hạt châu này hết sức kỳ lạ, toàn bộ đều trong suốt, bên trong hình như ẩn chứa lôi đình vô tận, không ngừng lấp lóe bên trong, vô cùng mỹ lệ lóa mắt.
“Chư vị, chắc hẳn rất nhiều người biết rõ Thiên Lôi Tử là cái gì, nhưng lão hủ vẫn phải giới thiệu một lượt. Thiên Lôi Tử là do Thần Cơ Môn lợi dụng bí pháp trong tông môn, thu thập Thiên Lôi để luyện chế. Bảo vật này là bảo vật sử dụng duy nhất một lần. Lúc đối địch chỉ cần kích hoạt bảo vật này rồi ném ra thì sẽ lập tức nổ tung, tiếp theo đó sẽ phóng thích Thiên Lôi diệt địch. Thiên Lôi Tử ẩn chứa không nhiều sức mạnh Thiên Lôi, nhưng dù sao cũng là Thiên Lôi, uy lực của nó dưới Thiên Cảnh là không cản nổi!”
Nghe được câu này, đoạn phía sau đã không lọt vào tai Cố Thanh Phong nữa.
Dưới Thiên Cảnh là không ai cản nổi!?
Vậy chẳng phải mang ý nghĩa là dưới Thiên Nhân thì ai cũng có thể bị giết?
Thứ đồ chơi này là Đại sát khí nha!
Nhất định phải có được nó!
Mà mấu chốt nhất chính là đối với người khác thì Thiên Lôi Tử là bảo vật dùng một lần duy nhất nhưng đối với Cố Thanh Phong mà nói, có đồng tử Phá vọng cộng thêm Thất Khiếu Linh Lung Thể, muốn tìm thấy phương pháp luyện chế, từ đó chế tạo ra số lượng lớn thì không phải việc gì khó!
“Được rồi, lão hủ cũng không nhiều lời, giá khởi điểm của Thiên Lôi Tử là năm trăm vạn lượng Nguyên thạch! Mỗi lần tăng giá không được ít hơn mười vạn lượng.”
Triệu Sĩ Long vừa dứt lời, dưới đài lập tức có người hét giá.
“Năm trăm năm mươi vạn lượng!”
“Sáu trăm vạn!”
“Ta ra bảy trăm vạn!”