Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 502: Mang Thai Không Cần Chịu Trách Nhiệm

Chương 502: Mang Thai Không Cần Chịu Trách Nhiệm

Nghe thấy vậy, Cố Thanh Phong vẫn chưa kịp phản ứng gì, Mạnh Diễn bên cạnh đã trở nên lo lắng. Tổ tông của ta ơi! Ngươi có thể tém tém lại chút không?
Tý nữa là ngươi đã viết lên trên mặt mấy chứ lớn rằng ta muốn chiếm đoạt Đế Ma Kiếm làm của riêng rồi đấy!
Đó là vật quý nhất của Kiếm môn, không được nôn nóng!
Mạnh Diễn sợ rằng Cố Thanh Phong đánh rắn động cỏ sẽ phá hư kế hoạch kế tiếp của mình.
Cố Thanh Phong thì không chút giấu diếm: “Đó là đế binh mà! Là thần binh mạnh nhất thế gian, ai mà không muốn chứ? Đương nhiên ta cũng muốn rồi.
Đến lúc Đế Ma Kiếm tới tay, mệnh lệnh thiên hạ ai dám không theo! Nếu như ai dám tính kế lên ta thì giết sạch không tha!”
Mệnh lệnh thiên hạ, ai dám không theo?
Khóemiệng mấy thủ tọa giần giật, lòng nói: Ngươi đúng là gan thật, lời này mà cũng dám nói ra ngoài.
Những người khác còn biết kín đáo đôi chút, nói đôi câu là vì cống hiến cho Kiếm môn các kiểu. Ngươi thì hay rồi, không thèm diễn luôn.
Nhưng mọi người cũng không thấy kỳ lạ, dù sao thuở ban đầu Cố Thanh Phong gia nhập Kiếm môn, lúc cầm đá Vấn Tâm nói lời trong lòng còn trắng trợn hơn giờ nhiều.
Độc Cô Nguy nghe thế, lòng phòng bị rõ ràng đã giảm xuống, ánh mắt trở nên ôn hoà hơn nhiều.
Mạnh Diễn thấy vậy cũng thở phào một hơn, trong lòng thầm cảm thấy thần kỳ: kiểu người nào khiến cho người ta an tâm nhất?
Chính là kiểu người không bao giờ giấu diếm dục vọng của mình.
Ta khát vọng Đế Ma Kiếm, ta thể hiện rõ trên mặt, mục đích là để nói ngươi: so với loại người giấu giấu diếm diếm không rõ thực hư thì người như vậy khiến người ta an tâm hơn nhiều.
“Cố sư đệ, chuyện về Đế Ma Kiếm vẫn nên bàn bạc kỹ hơn đi. Hiện giờ ngươi cứ an tâm tu luyện là được.” Độc Cô Nguy nói xong rồi lấy ra một nắm đất vàng trong nhẫn Càn Khôn giao cho Cố Thanh Phong.
“Đây là?” Cố Thanh Phong nghi hoặc, hắn có thể cảm nhận được tinh tuý của đất cực kỳ nồng đậm trên nắm đất vàng này.
“Đây là Hậu Thổ chi tinh, là bảo vật được ngưng tụ từ địa thế cao cấp nhất. Dựa vào tư chất của ngươi không bao lâu sẽ tăng cấp lên Địa Nguyên thần đan cảnh, đến lúc đó dùng Hậu Thổ chi tinh để ngưng tụ địa thế nhé.”
“Vậy thì đa tạ chưởng môn sư huynh. “ Cố Thanh Phong là người đã sử dụng vô số báu vật, dĩ nhiên biết hàng tốt hay xấu. Hắn biết hậu thổ chi tinh này cực kỳ trân quý, dùng thứ này tiến lên cấp Địa Nguyên thần cảnh đan, thần đan được tạo ra tất nhiên là hàng loại một.
“Ngươi là hy vọng phục hưng của Kiếm môn, tài nguyên của Kiếm môn ngươi cứ sử dụng thoải mái, không cần đa lễ. Được rồi Cố sư đệ, ngươi trở về tu luyện đi.”
Cố Thanh Phong gật đầu, không nói thêm gì nữa lập tức rời đi.
Khi hắn rời khỏi đó, sắc mặt của Độc Cô Nguy trở nên nghiêm trọng thảo luận với các thủ tọa.
Kiếm môn suy thoái, nhưng đột nhiên xuất hiện một thiên tài như thế này giống như đứa trẻ cầm một thỏi vàng đi chơi ở phố xá sầm uất vậy. Quá là nguy hiểm! Cần phải tính toán lo liệu trước.
Nếu như Kiếm môn vượt qua được cửa ải này, đợi Cố Thanh Phong trưởng thành thì chính là lúc Kiếm môn khôi phục lại quãng thời gian vinh quang trước kia!

Cố Thanh Phong trở về động phủ của mình, nhưng vừa bước qua cửa, đột nhiên có một làn gió thơm ập tới, ngay sau đó liền rơi vào lòng của ôn hương nhuyễn ngọc.
Chính là Lăng Phỉ Nhi.
Lúc này sắc mặt của Lăng Phỉ Nhi hồng hào, đôi mắt mơ màng ngập nước, dáng vẻ như một fan cuồng.
“Cố sư thúc ơi~ Sư thúc thật là lợi hại! Vậy mà có thể miểu sát thiếu niên Kiếm Thiên đế, Phỉ Nhi yêu chàng muốn chết rồi!” Lăng Phỉ Nhi nũng nịu.
“Vị nữ thí chủ này, xin tự trọng.” Cố Thanh Phong nghiêm túc nói.
Mặt Lăng Phi Nhi càng đỏ hơn: “Vậy chàng có thể bỏ tay ra được không? Chúng ta vào phòng cái đã.”
Thế là Cố Thanh Phong liền kéo Lăng Phỉ Nhi vào trong động phủ.
Cực kỳ giống Đường Tăng bị kéo vào động Bàn Tơ.
Nữ yêu tinh bên trong hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn.
Sau một hồi mây mưa.
“Này Cố sư thúc, Phỉ Nhi rất thích chàng, chàng có thích ta không?”
“Kẻ trí không rơi vào bể ái tình, mang thai…”
“Mang thai không cần chịu trách nhiệm.”
Cố Thanh Phong khẽ sững người, nhìn vào đôi mắt mê hồn của Lăng Phỉ Nhi, thầm nghĩ: “Cô nương này không phải đã yêu bản tôn thật rồi chứ?”
Cũng phải, nam nhân như bản tôn có người phụ nữ nào mà không yêu chứ?
Lăng Phỉ Nhi thấy Cố Thanh Phong không nói gì, tiếp tục nói: “Ta mặc kệ chàng có yêu ta hay không, dù sao ta đã ăn nằm với chàng rồi. Đợi sau này chàng thành thiên đế, ta phải thành đế hậu!”
“Mơ cũng đẹp đấy, ngươi cùng lắm là nô tì làm ấm giường thôi.”
“Mặc kệ làm gì, dù sao ta cũng đã ngủ với chàng rồi, chàng không được bỏ ta. Cố sư thúc, nếu như có một ngày, ta nói là nếu như… chàng phát hiện ra ta đã lừa chàng, hoặc là ta thay đổi thành một thân phận khác, chàng có tức giận không?”
Cố Thanh Phong nghe đến đây, trong lòng giật thots một chút. Hỏng rồi, tình tiết trong phim truyền hình xuất hiện rồi, chẳng lẽ cô gái này vì tình yêu mà bỏ tà theo chính, phản bội bên Nhân Ma chứ?
Không phải vậy chứ!
Bản tôn thích Nhân Ma lắm!
Còn thay đổi thành một thân phận khác, không phải là biến thành Nhân Ma chứ?
“Khụ khụ… Ta thấy nếu như ngươi biến thành một dáng vẻ khác, nói không chừng ta sẽ càng vừa lòng hơn ấy chứ!”
Lăng Phỉ Nhi nghe vậy liền sững sờ, sau đó trong đôi mắt xinh đẹp loé qua vẻ gì đó rất khác thường. Nàng mỉm cười vui vẻ, đôi mắt cong cong như vầng trăng non.
“Ta nghỉ ngơi xong rồi, tiếp tục nào.” Lăng Phỉ Nhi quyến rũ nói.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất