Chương 501: Không Giả Vờ Nữa, Phách Lối Lên!
Độc Cô Nguy lắc đầu: “Tư chất của ngươi đã vượt qua tư chất của thiên đế. Tứ thánh thể e rằng cũng chẳng thua kém tiên thể chân chính. Từ đó có thể thấy rằng trong tương lai ngươi chắc chắn sẽ luyện thành tiên thể chân chính, vươn lên Đế vị. Hiện giờ ngươi là người có hy vọng trở thành Thiên đế nhất.
Nhưng đồng thời cũng có nghĩa là trên thế giới này sẽ có rất nhiều người muốn giết ngươi.
Mỗi một thế lực lớn, kể cả đế đình tiên môn cũng có ý đồ bồi dưỡng đệ tử của mình trở thành Thiên đế. Mà sức uy hiếp đến từ ngươi quá lớn, ngươi sẽ bị mọi người coi như cái gai trong mắt, là đối tượng ưu tiên thủ tiêu hàng đầu.
“Đám người này cũng ghen ghét người tài quá đi.” Cố Thanh Phong có hơi hoảng.
“Đúng rồi sư huynh, đừng nói đến mấy chuyện này nữa, hay là huynh nói với ta trong Thương Minh giới nơi nào là địa bàn của yêu ma trước đi.”
Sau khi Cố Thanh Phong cảm nhận được ác ý của thế giới đối với hắn, bây giờ hắn chỉ muốn trở về vòng tay của người nhà thôi.
“Ngươi đừng có nói leo, ta đang nói cho ngươi tính nghiêm trọng của sự việc. Nhưng ngươi cứ yên tâm, nếu ngươi đã là người của Kiếm môn thì Kiếm môn nhất định sẽ bảo vệ ngươi.”
Cố Thanh Phong đã không còn sức để khịa nữa. Ngươi bảo vệ cái quần ấy! Kiếm môn cũng đã để yêu ma thâm nhập rồi, ngươi còn nói bảo vệ ta?
Sợ rằng đến cuối còn cần bản tôn bảo kê nữa.
“Các sư đệ, ta quyết định niêm phong Tiên môn. Trước mắt chuyện của Cố sư đệ ắt hẳn cả Kiếm môn đều biết rồi, muốn phong tỏa tin tức chỉ còn cách niêm phong Kiếm môn.
Cái xa hơn không nói, nhưng chỉ riêng những môn phái của Thanh Mộc vực chắc chắn sẽ không chịu để yên.”
Các thủ tọa còn lại cũng nghiêm túc gật đầu.
“Cố sư đệ, trước đây ngươi đã đắc tội toàn bộ thế lực của Thanh mộc vực, có điều bọn chúng nể mặt Kiếm môn, chỉ có chút va chạm nhỏ nên cũng không truy cứu. Ngoại trừ Địa Ngục môn có món nợ máu thì đều không quá đáng ngại.
Nhưng giờ không giống trước, một khi tư chất của ngươi bị những người khác biết được, bọn chúng nhất định sẽ hành động, nói không chừng sẽ cùng nhau tấn công.
Năm đó Kiếm môn vẫn cường thịnh, cả Thanh Mộc vực chính là vườn sau của Kiếm môn, là Thái thượng hoàng của mọi môn phái.
Nhưng hiện nay Kiếm môn đã suy yếu, mà ngươi chính là hy vọng để Kiếm môn vùng lên. Những thế lực đó tất nhiên không mong trên đầu mình có thêm một Thái thượng hoàng, cho nên trước khi thành Thiên nhân, ngươi cứ yên tâm ở trong sơn môn tu luyện đi.
Chuyện của ngoại giới, sư huynh của ngươi sẽ xử lý ổn thỏa.”
Cố Thanh Phong gật đầu: “Sư huynh là nhất, nhất sư huynh rồi!”
Độc Cô Nguy không để ý đến lời nói kỳ lạ của Cố Thanh Phong mà chỉ thấy lo ngay ngáy, thở dài: “Ài, Kiếm môn xuất hiện một thiên tài như thế, đáng tiếc Kiếm môn lại không còn là Kiếm môn năm đó nữa. Nếu như là trước kia chắc chắn sẽ chiêu cáo thiên hạ, thể hiện sự hưng vượng của Kiếm môn, tạo uy thế cho ngươi.
Bây giờ lại chỉ có thể niêm phong sơn môn, không dám để lọt tin tức ra ngoài.
Nếu như Đế Ma Kiếm không mất khống chế thì tốt biết bao, có Đế Ma Kiếm trong tay thì cho dù là cả Thanh Mộc vực tấn công cũng đừng hòng công phá sơn môn.”
Cố Thanh Phong nghe thấy ba chữ “Đế Ma Kiếm”, mắt sáng lên.
“Đúng rồi chưởng môn sư huynh, hiện giờ dựa vào tư chất của ta thì có thể mở đế tử thí luyện không?”
Sắc mặt mọi người bỗng nhiên kỳ lạ nhìn về phía Độc Cô Nguy.
Độc Cô Nguy nói: “Cố sư đệ à, vi huynh đã quyết định không cho ngươi tham gia đế tử thí luyện nữa.”
Cố Thanh Phong cực kỳ hoảng sợ: “Chưởng môn sư huynh, ta vừa nói huynh là người tốt nhất, kết quả hunh lại không cho ta tham gia đế tử thí luyện?”
“Vi huynh không phải có ý này, ý của vi huynh là ngươi không cần phải tham gia thí luyện, bởi vì ngươi đã được nội bộ quyết định là Đế tử rồi.”
“Còn có chuyện tốt này ư?”
“Dựa vào thiên tư của sư đệ, ngay cả thiếu niên Thiên đế cũng có thể miểu sát, đế tử thí luyện nhỏ nhoi cũng chỉ tổ lãng phí thời gian mà thôi.”
“Vậy lúc nào ta mới có thể tiếp xúc với Đế Ma Kiếm?” Cố Thanh Phong tràn đầy vui mừng hỏi.
“Nhanh thôi.”
“Nhanh là bao lâu?”
“Đợi sau khi ngươi trở thành Thiên nhân.”
“Cái gì!?” Cố Thanh Phong kinh ngạc hét lên: “Trở thành thiên nhân? Không phải đế tử là được điều khiển Đế Ma Kiếm rồi sao? Nếu ta đã là đế tử, vậy tại sao còn phải đợi?”
“Có lẽ Cố sư đệ không biết, Đế Ma Kiếm từ lâu đã hóa thành ma. Vũng nước này quá sâu, cho dù thiên tư của ngươi hơn người, nhưng cũng không thể nắm bắt được. Một khi ngươi bị Đế Ma Kiếm phản phệ, nhẹ thì tổn hại căn cơ, nặng thì mất mạng. Đối với Kiếm môn mà nói sẽ là đả kích nặng nề.
Cho nên vẫn nên đợi sau khi ngươi có tu vi thiên nhân rồi lại thử tiếp xúc với nó vậy.”
Cố Thanh Phong nghe vậy liền ngừng lại, nếu như ngay cả bản tôn cũng không nắm bắt được?
Vậy thì trên thế giới không có ai nắm bắt được hết!
Bởi vì Đế Ma Kiếm nhập ma nên bản tôn mới nắm chắc đó. Nếu như nó không thành ma thì mới không còn ai.
Nhưng hắn không nó nói huỵch toẹt ra, nói cũng chẳng ai tin, trái lại sẽ thể hiện mình quá vội vàng dẫn đến Độc Cô Nguy hoài nghi.
“Cố sư đệ, ngươi có thể nói cho vi huynh biết vì sao ngươi muốn tiếp xúc với Đế Ma Kiếm như vậy không?” Độc Cô Nguy giống như là vô tình hỏi.