Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 505: Tâm Ma Kiếp

Chương 505: Tâm Ma Kiếp

Không lâu sau, Cố Thanh Phong đã tìm được điểm yếu của trận pháp, sau đó dùng năng lực của bản thân lặng lẽ phá ra một cánh cửa nhỏ, trong nháy mắt thân thể thu nhỏ lại chui vào bên trong lỗ nhỏ. Hắn không có ý định phá hủy trận pháp tránh để ma khí rò rỉ quá nhiều.
Hắn đã vào trong động rồi, đi được một đoạn thì nhìn thấy một mỹ nữ quần áo xốc xếch, đầu tóc rối bù, mồ hôi nhễ nhại đang ngồi thiền.
Nàng ta đang bị ma khí quấn lấy, sắc mặt dần trở nên hung dữ.
Đó là Lâm thủ tọa.
Nhìn thấy cảnh này, đôi mắt của Cố Thanh Phong lập tức phát ánh sáng xanh lá, nhìn qua hắn trông giống như một kẻ biến thái đang chuẩn bị thực hiện âm mưu xấu xa.
Nhưng chỉ có Cố Thanh Phong biết, hắn hoàn toàn không nhìn làn da trắng nõn đang lộ ra ngoài của đối phương mà là ma khí nồng nặc trên người nàng ta.
Rõ ràng là Lâm sư tỷ đang đấu tranh với ma tâm bên trong mình, nhưng xét theo biểu hiện của tỷ ấy thì chắc hẳn đang vật lộn rất kịch liệt.
“Lâm sư tỷ, tỷ không sao chứ?” Cố Thanh Phong giả vờ quan tâm, nhưng trên thực tế, hắn hi vọng đối phương đánh không lại tâm ma sau đó mình mới ra tay.
Lâm sư tỷ đột nhiên mở mắt ra, con ngươi tràn đầy yêu khí, không còn vẻ bình thản khi xưa nữa mà ngược lại tràn ngập yêu tính và sát ý khát máu vô biên.
Chính là ánh mắt này! Bản tôn rất vui mừng khi nhìn thấy nó!
Nhưng khi Lâm sư tỷ thấy đó là Cố Thanh Phong, ánh mắt lại hồi phục một chút trấn tỉnh, vội vàng nói: “Đi mau! Cút ra ngoài nhanh lên!”
Cố Thanh Phong biết đối phương sợ sau khi mình nhập ma sẽ đại khai sát giới, cho nên muốn hắn nhanh chóng rời đi.
Nhưng làm sao hắn có thể đi được.
Lúc này, Cố Thanh Phong biểu hiện y hệt như đang đóng vai nữ chính trong những bộ phim truyền hình não tàn.
Khi nhìn thấy nhân vật nam chính trúng xuân dược, toàn thân nóng bừng, đang cố gắng hết sức để kiềm chế, gào thét đuổi nữ chính ra ngoài, nhưng sau đó nữ chính giống như một kẻ não tàn, sống chết không chịu rời đi, vẻ mặt quan tâm ân cần hỏi han đối phương “Ngươi bị sao vậy? Có phải bị thương rồi không?”
Sau đó dán chặt lên cơ thể của người ta.
Rõ ràng nam chính có thể tự mình giải quyết vấn đề, nhưng cô ấy lại nhúng tay vào, đương nhiên có thể là cố ý.
Giống như Cố Thanh Phong bây giờ vậy, là cố ý.
Cố Thanh Phong biết rõ nhưng vẫn hỏi: “Lâm sư tỷ, tỷ bị sao vậy? Có bị thương không?”
Vừa nói, hắn vừa tới gần, hơn nữa còn lặng lẽ phóng thích khí tức Tiên Thiên Thần Thánh Thể, sau đó vươn tay đỡ lấy Lâm sư tỷ.
Khi Cố Thanh Phong tới gần, Lâm sư tỷ cảm giác được trên người đối phương tỏa ra khí tức thần thánh khiến ma quỷ ghê tởm, ma tính trong mắt lập tức lấn át lý trí.
“Chết!”
Vẻ mặt Lâm sư tỷ dữ tợn, nàng ta đánh ra một chưởng, ma khí trong lòng bàn tay dâng trào, một cỗ năng lượng mạnh mẽ như dời non lấp bể làm trời đất chấn động.
Bùm!
Chưởng này đánh thẳng vào lồng ngực của Cố Thanh Phong.
Đing!
Ký chủ bị tấn công bởi Lâm Diệu Khả (trạng thái tâm ma).
Chúc mừng ký chủ đột phá đến Nhân Nguyên Thần Đan lục trọng thiên!
Lập trức trên mặt của Cố Thanh Phong lộ ra vẻ mừng rỡ, hắn thừa nhận mình đã cược một canh bạc, nhưng sự thật chứng minh hắn đã thành công rồi!
Lâm Diệu Khả trong trạng thái tâm ma quả nhiên bị phán định thành ma!
Đây cũng là nguồn cảm hứng hắn tìm thấy trên người Nhân Ma.
Cố Thanh Phong có được thần thông Đạo Tâm Chủng Ma, lại biết rằng thứ gọi là ma chủng thật ra giống như tâm ma, cho nên ma chủng biến con người thành Nhân Ma, còn tâm ma thì khiến cho người ta nhập ma, theo lý thuyết thì có lẽ chúng giống nhau.
Vì vậy hắn đặc biệt dùng khí tức Tiên Thiên Thần Thánh để kích thích Lâm Diệu Khả khiến cho đối phương trong trạng thái nhập ma ra tay đánh hắn, quả nhiên có thể gia tăng tu vi!
Đương nhiên, Cố Thanh Phong chỉ là định để Lâm Diệu Khả tạm thời nhập ma, cho mình thêm chút thuộc tính, chứ không phải thật sự muốn giết đối phương, lát nữa nhổ lông xong sẽ ra tay giải quyết tâm ma.
Hơn nữa nhìn vào trạng thái của Lâm Diệu Khả, việc nàng ta nhập ma chẳng qua chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, vì nàng ta đang độ tâm ma kiếp.
Lâm Diệu Khả thấy một chưởng của mình không làm gì được đối thủ, ma tính trong mắt lại càng nồng đậm, lập tức biến bàn tay trắng muốt như ngọc thành một thanh kiếm đâm về phía trái tim của Cố Thanh Phong.
Cố Thanh Phong nhận ra chiêu này, Vô Tướng Kiếm Chỉ, là một thần thông của Kiếm Môn, cực kỳ mạnh mẽ có thể nói là đánh đâu thắng đó!
Thật là quá tốt!
Tuy nhiên, khi Cố Thanh Phong đang vui mừng trong lòng, khuôn mặt của Lâm Diệu Khả chợt lóe lên vẻ chật vật.
Nàng ta đột nhiên duỗi tay trái ra nắm chặt lấy tay phải, miễn cưỡng ngăn cản Vô Tướng Kiếm Chỉ.
“Cố sư đệ, đi mau! Ta không thể nhịn được nữa!”
“Ta không đi! Lâm sư tỷ, tỷ làm sao vậy? Ta sẽ không bỏ mặc tỷ.” Cố Thanh Phong vô cùng lo lắng ân cần nói
Lâm Diệu Khả nhanh chóng phát điên.
Chuyện rõ ràng trước mắt như vậy rồi còn hỏi ta làm sao vậy? Đi mau đi!
Sự tức giận này đã khiến tâm ma lại chớp được điểm yếu, Lâm Diệu Khả cảm thấy rằng nàng ta sắp không kiềm chế nổi nữa rồi.
“Mau gọi chưởng môn qua đây, nhanh lên!”
Khi Cố Thanh Phong nghe thấy kêu hắn đi gọi Độc Cô Nguy? Nói đùa gì vậy, làm sao có thể để lão tiểu tử kia qua đây phá rối được.
“Không, ta không đi, tỷ bị làm sao vậy? Sư tỷ đối xử với ta rất tốt, ta sẽ không bao giờ bỏ rơi ngươi.”
“Ngươi! Ta giết ngươi!”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất