Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 510: Thiên Tống Trận (2)

Chương 510: Thiên Tống Trận (2)

Có trận pháp này trong tay, hai giới hắc bạch hắn không cần phải sợ ai cả! Cũng chính vì vậy, Cố Thanh Phong đã quên ăn bỏ sắc, dốc sức tìm hiểu, chỉ cần học được Thiên Tống Trận, trên đời này sẽ không có ai có thể giết hắn, dù sao, nếu hắn không đánh lại chỉ cần bỏ chạy đến cấm địa Thái Sơ là được.
Trừ phi, kẻ địch không sợ cấm địa Thái Sơ.
May mắn thay, ông trời không phụ người có lòng, sau khi Cố Thanh Phong chăm chỉ học tập trong một tháng, cuối cùng hắn đã nắm vững được Thiên Tống Trận, hơn nữa cũng đã hiểu thấu đáo Phong Thiên Cấm.
Nhưng hắn vẫn không có dự định xuất quan, bởi vì hắn sắp đột phá đến Địa Nguyên cảnh rồi!
Lúc trước Lâm Diệu Khả đã giúp hắn đánh thông đến Nhân Nguyên đỉnh phong rồi, chỉ cách đột phá một chiêu nữa, hơn nữa Độc Cô Nguy đã đưa hắn tinh thể Hậu Thổ, mọi thứ đều đã sẵn sàng chỉ cần tu luyện thêm chút thôi.
Cảm giác bị kẹt ở đây rất khó chịu, thần lực đã tích trữ đầy đủ trong cơ thể, thậm chí bắt đầu tràn ra ngoài, căng tràn, cần mau chóng khai thông.
Vì vậy Cố Thanh Phong tiếp tục bế quan bắt đầu tu luyện.
Trong đại sảnh Kiếm Môn.
“Cố sư đệ vẫn chưa xuất quan sao?” Độc Cô Nguy nhíu mày hỏi.
“Báo cáo chưởng môn, vẫn chưa ạ.” Một đệ tử cung kính nói.
Đôi lông mày của Độc Cô Nguy càng nhíu chặt hơn.
Lúc này, thủ lĩnh của Vạn Nhân Phong đột nhiên nói: “Chưởng môn sư huynh, bây giờ tình thế cấp bách, toàn bộ tình hình của Thanh Mộc Vực đại cục đều liên quan đến Cố sư đệ, sao chúng ta không buộc hắn xuất quan.”
Độc Cô Nguy chưa kịp nói, Lâm Diệu Khả đột nhiên đứng dậy: “Không được! Lần trước Cố sư đệ cố gắng giúp ta vượt qua Tâm Ma kiếp đã không ngần ngại cưỡng ép thôn phệ tâm ma, tuy rằng đệ ấy đủ mạnh để chịu đựng làm như không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng ta biết rằng tất cả chỉ là giả vờ, đệ ấy chỉ không muốn ta lo lắng mà thôi.
Đó là Tâm Ma kiếp, tu vi của hắn còn thấp, dù cho Tứ Thánh Thể thần kỳ đến thế nào đi nữa cũng không thể không bị ảnh hưởng chút nào, lần này bế quan chắc chắn là để chữa thương.
Vào thời gian này không được phép quấy rầy, nếu như căn cơ của Cố sư đệ bị tổn hại thì giống như Kiếm Môn chúng ta đã mất đi một vị Thiên Đế tương lai!”
“Lâm sư muội nói đúng.” Độc Cô Uy trầm giọng nói: “Khi tu sĩ bế quan tu luyện điều tối kỵ nhất chính là bị quấy rầy, nhẹ thì căn cơ bị tổn hại, nặng thì tẩu hỏa nhập ma, Cố sư đệ có tư thái của Thiên Đế, tuyệt đối không thể để xảy ra chuyện gì bất trắc.
Hơn nữa, các đại môn phái ở Thanh Mộc Vực đều đang muốn tạo đà ở bên ngoài, muốn hãm hại Cố sư đệ, trước nguy cơ như vậy, tu vi của hắn còn thấp, cho dù biết cũng vô dụng.”
“Chết tiệt!” Thủ lĩnh Nghịch Lân Phong, Mạnh Diễn đột nhiên nổi giận.
“Rốt cuộc là kẻ nào đã tiết lộ tin tức! Nếu không phải do tên phản đồ chết tiệt đó sao Kiếm Môn lại gặp đại hỏa này chứ? Nếu như để bản tọa tra ra được ai là kẻ phản bội, ta nhất định sẽ rút hồn luyện phách, băm thành trăm mảnh!”
Khi hắn ta nổi giận, một cỗ uy áp đáng sợ bộc phát, không gian không ngừng chấn động, đại điện cũng bắt đầu lung lay sắp sụp.
“Mạnh sư đệ, ngươi đừng nóng giận, ta biết ngươi và Cố sư đệ đều thuộc Nghịch Lân Phong, bình thường giao tình rất tốt, nhưng bây giờ chúng ta đang phải đối diện với khó khăn trước mắt, đừng hành xử theo cảm tính.” Độc Cô Nguy trấn an.
Mắt Mạnh Diễn đỏ ngầu, nghiến răng, nắm chặt tay, vẻ mặt hung dữ không đội trời chung với kẻ phản bội.
Một lúc sau, hắn ta thở dài thườn thượt, cả người như quả bóng xì hơi, khí thế tiêu tán, trong nháy mắt dường như đã già đi mười tuổi.
“Trời đố kỵ người tài!” Mạnh Diễn ngửa mặt lên trời thở dài.
“Mọi người, tình thế còn chưa tới mức không thể quay đầu lại, mọi người đừng bi quan, tích cực tìm ra biện pháp giải quyết mới là cách của bậc đế vương.”
“Giải quyết? Khó đấy!” Thủ lĩnh Phong Tà Phong thở dài nói.
“Bọn tiểu nhân hèn hạ không muốn nhìn thấy Kiếm Môn chúng ta đứng dậy, đã vu khống Cổ sư đệ ra bên ngoài, nói rằng ở Huyền Thiên Bí Cảnh hắn làm đủ mọi việc ác, tùy tiện giết hại nam tăng, tùy ý sỉ nhục nữ tăng, tin đồn ngày càng nhiều, bây giờ toàn bộ Thanh Mộc Vực đều đang lan truyền cảm xúc đối nghịch.
Vô số khổ chủ xuất hiện lên tiếng, công khai khóc lóc kể lể, thậm chí có vài môn phái không thèm để ý đến mặt mũi nữa còn dám phái Thánh Nữ của nhà mình đích thân kể lại chi tiết việc bị Cố sư đệ làm nhục. Địa Ngục Môn kia nhân cơ hội này liên kết với tất cả các thế lực lớn lên tiếng đòi Kiếm Môn phải giao Cố sư đệ ra, không được bao che cho một đồ đệ tàn ác như vậy, nếu không thì sẽ tiêu diệt Kiếm Môn.
Họ dùng chiêu thức ác độc, đang lợi dụng sức mạnh của tình thế để đàn áp Kiếm Môn và buộc chúng ta phải phục tùng, nếu thực lực Kiếm Môn vẫn còn như xưa, thì tất nhiên chúng ta sẽ không sợ, nhưng bây giờ…
Ài, ban đầu Cố sư đệ đắc tội quá nhiều người bên ngoài.”
Lâm Diệu Khả nghe không nổi nữa: “Ý của ngươi là gì? Làm sao có thể trách Cố sư đệ? Tuy rằng tính cách Cố sư đệ có hơi bướng bỉnh, nhưng tuyệt đối không phải người xấu, những chuyện kia rõ ràng đều do Địa Ngục Môn bị đặt hết.”
“Lâm sư muội nói đúng.” Độc Cô Nguy nói: “Chuyện này thật sự không thể trách Cố sư đệ. Cho dù hắn thật sự có làm những chuyện kia, cũng không phải là ngòi nổ của chuyện này. Các thế lực lớn mượn danh nghĩa đòi lại công bằng, lấy lại chính nghĩa nhưng thật ra là vì sợ thiên phú của Cố sư đệ, sự Kiếm Môn có thể đứng dậy mà thôi.
Cho dù Cố sư đệ là một quân tử chính trực, nhưng miệng mọc trên người của người khác, muốn hắt nước bẩn quá dễ dàng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất