Chương 511: Khi Nào Cố Sư Đệ Xuất Quan?
Lâm Diệu Khả cau mày: Chưởng Môn Sư huynh, ngươi nói như vậy là có ý gì? Dù cho Cố sư đệ có là chính nhân quân tử? Đệ ấy vốn là quân tử!
Đệ ấy đã liều mạng cứu ta trong Tâm Ma kiếp, tính cách như thế chẳng lẽ còn không được xem là chính nhân quân tử sao?”
Khóe miệng của các vị thủ lĩnh co giật, phụ nữ đúng là sinh vật sống cảm tính, chỉ mới một thời gian ngắn mà đã quên sạch những hoài nghi trong lòng về Cố Thanh Phong lúc trước rồi.
Còn là một chính nhân quân tử? Có quân tử nào muốn cưỡi người phụ nữ đẹp nhất mỗi ngày không?
Độc Cô Nguy có chút choáng váng, vội vàng giải thích: “Lâm sư muội, ý của ta không phải như vậy, trước hết chúng ta nên thảo luận phải ứng phó với mối nguy lần này như thế nào đi.
Trước hết là về yêu cầu của các thế lực lớn do Địa Ngục Môn dẫn đầu, nếu giao Cố sư đệ ra có thể chuyển thù thành bạn.
Đương nhiên, chắc chắn không thể giao Cố sư đệ ra, không chỉ bởi vì Cố sư đệ là đệ tử Kiếm Môn, cho dù hắn chỉ là một đệ tử bình thường, chỉ cần đã gia nhập Kiếm Môn thì sẽ được Kiếm Môn bảo vệ.
Ngay cả đệ tử của mình Kiếm Môn cũng không bảo vệ được, thiên hạ sẽ nghĩ như thế nào về Kiếm Môn? Làm sao Kiếm Môn có thể có chỗ đứng đây?”
“Chưởng môn sư huynh, nơi này không có người ngoài, không cần nói những điều lừa gạt đệ tử, cứ nói thẳng vào vấn đề chính đi.” Một vị thủ lĩnh không kiên nhẫn nói.
Khuôn mặt của Độc Cô Nguy cứng đờ.
Đây là di chứng của việc làm chưởng môn, quen nói những lời sáo rỗng
Kỳ thật trong lòng mọi người đều biết, nếu là đệ tử bình thường, Kiếm Môn đã giao nộp từ lâu rồi, nhưng Cố Thanh Phong không phải đệ tử bình thường, mà là Thiên Đế tương lai!
“Khụ khụ…” Độc Cô Nguy giảo hoạt ho khan một tiếng, sau đó nghiêm túc nói: “Cuộc khủng hoảng lần này không thể tránh khỏi sẽ là một cuộc chiến ác liệt, các đại môn phái tuy rằng có thế lực lớn nhưng cũng chính vì thế nên bọn họ cũng cần phải có đủ thời gian để tập hợp quân rồi mới tiến đến Kiếm Môn, thời gian này ít nhất cũng phải ba tháng.
Vì vậy, Kiếm Môn nhất định phải toàn lực chuẩn bị chiến đấu trong ba tháng này!
Đầu tiên và quan trọng nhất, có ba điều cần phải được thực hiện.
Đầu tiên, sau khi Cố sư đệ xuất quan, lập tức triệu tập tất cả các Thánh Tử, Thánh Nữ tu luyện Thất Kiếm Tru Tiên Trận, trong tất cả các Thánh Tử Thánh Nữ trừ tu vi của Cố sư đệ vẫn chưa đến Thiên Nhân cảnh thì còn lại đều là cường giả Thiên Nhân cảnh, thậm chí có một vài người đã vượt qua kiếp thứ nhất.
Thất Kiếm Hợp Bích của bọn họ có thể sánh bằng một bị Thiên Nhân Ngũ Kiếp.
Thứ hai, sau khi Cố sư đệ xuất quan, tất cả Thiên Nhân Tứ Kiếp ở Kiếm Môn không cần phải áp chế tu vi nữa, toàn lực độ kiếp, có sự giúp đỡ của Cố sư đệ, vượt qua Tâm ma kiếp chắc cũng không phải là vấn đề gì lớn, tuy rằng hành động lần này có thể khiến Cố sư đệ phải trả một cái giá không nhỏ, nhưng vấn đề sống còn phải bất chấp nhiều, sau đó ta sẽ lấy một ít thiên tài địa bảo giúp hắn củng cố bồi dưỡng lại.
Thứ ba, đợi sau khi Cố sư đệ xuất quan, ta sẽ thử để hắn chạm vào Đế Ma Kiếm, mặc dù hi vọng rất mong manh, nhưng chỉ cần hắn có thể điều khiển Đế Ma Kiếm vậy thì sẽ phá giải được hiểm nguy.
Mọi người muốn bổ sung thêm gì không? Cứ thoải mái lên tiếng.”
Tất cả thủ lĩnh nhìn nhau, ba việc này không có việc nào không liên quan đến Cố Thanh Phong, đều phải chờ Cố Thanh Phong xuất quan mới được.
Lúc này, một thủ lĩnh đột nhiên nói: “Ta không muốn bổ sung gì cả, ta chỉ là muốn hỏi, khi nào thì Cố Thanh Phong xuất quan?”
Sắc mặt Độc Cô Uy trầm xuống, hắn ta chỉ đang nghĩ đến việc làm sao để phá vỡ được cục diện này, kết quả quên mất chính chủ còn đang bế quan.
Xem ra nếu Cố sư đệ không xuất quan thì có vẻ như sẽ không làm được chuyện gì cả.
Vậy khi nào Cố sư đệ sẽ xuất quan?
Thời gian thấm thoát trôi qua, thoáng chốc đã qua ba ngày.
Ba ngày này, toàn bộ cao tầng Kiếm môn đều gấp gáp chờ đợi Cố Thanh Phong xuất quan. Cố Thanh Phong là nhân vật mang tính then chốt của tất cả các kế hoạch, không có hắn, Kiếm môn không làm được gì cả.
Thất kiếm không thể kết hợp lại, tứ kiếp Thiên Nhân cũng không thể nào vượt qua Tâm Ma kiếp, đến ma kiếm cũng không ai có thể nắm giữ.
Chính vào hôm ấy, một vị đệ tử đột nhiên hoảng hồn vội vã chạy vào đại điên Kiếm môn.
“Xuất quan! Xuất quan!”
Vẻ mặt đám người đọc cô nguy vốn đang bàn bạc về cách giải quyết trong phút chốc đều trở nên vui mừng.
Độc Cô Nguy nói với tên đệ tử kia: “Cố sư đệ xuất quan?”
Đệ tử thở hổn hển, lắc đầu nói: “Không phải Cố sư thúc, là Kiếm Si sư huynh! Hắn đột phá lên Thiên Nhân cảnh, đã có thể chấp chưởng Phong Tà kiếm!”
Sự vui mừng trên mặt đám người Độc Cô Nguy tản đi trong phút chốc, nếu là ngày bình thường, môn phái có thêm một vị Thiên Nhân, vậy sẽ không thể không ăn mừng một phen nhưng mà bây giờ, tất cả mọi người đều không có tâm tư đó.
Duy chỉ có thủ tọa Phong Tà phong lộ ra vẻ vui mừng: “Tốt! Quả nhiên Kiếm Si không làm bản tọa thất vọng, hắn trẻ tuổi nhất trong đám thiên kiêu các mạch, tu vi lại thấp nhất, bản tọa cứ mãi chần chừ không lập Thánh tử chính là vì đợi sau khi hắn trở thành Thiên Nhân rồi lại chính thức sắc phong, để hắn chấp chưởng Phong Tà, bây giờ mọi chuyện đều đã sẵn sàng, người chọn cho thất kiếm cũng đã đủ, chỉ chờ mỗi Cố sư đệ xuất quan thôi.”
Những thủ tọa còn lại thấy thế cũng lần lượt chúc mừng, chẳng qua thái độ có hơi qua loa, hiển nhiên không đặt tâm tư lên chuyện này, dù sao nguy cơ đang trước mắt, tất cả mọi người đều chẳng có tâm trạng gì cả.