Chương 518: Bị Tình Yêu Làm Cho Mờ Mắt
Ngay sau đó, thần quang trên thần kiếm giống như bị thứ gì đó rút mất, như nước chảy tràn vào cơ thể Cố Thanh Phong. Sau một nén nhang…
Thần kiếm trong tay Cố Thanh Phong hóa thành tro bụi.
Trong mắt hắn hiện lên chút vui mừng: “Quả nhiên là có thể tăng lên! Chiếu theo tiến độ như này, chỉ sợ là không cần dựa vào Đế Ma kiếm thì bất diệt kiếm thể này của bản tôn cũng có thể lên tới đại thành.”
Chẳng qua vui vẻ xong, vẻ mặt hắn lại ụ một đống: “Haiz, rõ ràng là không cần phải tốn kém như vậy, dựa vào Đế Ma kiếm là có thể nằm thắng rồi, đáng tiếc bản tôn không nắm bắt được!”
Cảm khái một lát, Cố Thanh Phong rút ra bài học xương máu, đắm chìm trong tu luyện, lòng hắn chảy máu, nhịn đau thôn phệ số thần kiếm mà mình góp nhặt được.
...
Bên trong Kiếm môn, ở một nơi thần bí.
“Cơ hội đến! Cố Thanh Phong bị ma khí Đế Ma kiếm lây nhiễm, có dấu hiệu nhập ma.” Mạnh diễn nói với vẻ hưng phấn.
Trước mắt chuyện Cố Thanh Phong nhập ma chỉ có thủ tọa Kiếm môn biết, không truyền ra ngoài, dù sao Đế tử cũng là cái gốc của Kiếm môn.
Lăng Phỉ Nhi nghe Mạnh Diễn nói xong cũng không hưng phấn như ông ta, ngược lại trong mắt lại nổi lên sự lo lắng.
Lúc này, Mạnh Diễn lấy một Ma chủng tím sậm đưa cho Lăng Phỉ Nhi:
“Đây là ma chủng mà Kiếm Ma đại nhân cố tình đặc chế cho Cố Thanh Phong, bây giờ hắn đang an dưỡng trong Tĩnh Tâm điện, ngươi nhân cơ hội này đi tìm Cố Thanh Phong sau đó nghĩ cách đánh ma chủng vào cơ thể hắn.”
“Có cơ sở do Đế Ma kiếm để lại, lần này nhất định có thể thành công.” Mạnh Diễn không để ý đế sự khác lạ của Lăng Phỉ Nhi, nói với vẻ hưng phấn.
Lăng phỉ như vội vàng nói: “Không phải còn muốn đánh thức chân thiện mỹ của Cố Thanh Phong sao? Không tỉnh lại thì ma chủng vốn chẳng thể nào có tác dụng, đừng nên lãng phí.”
“Chân thiện mỹ?” Mạnh Diễn lập tức hừ lạnh một tiếng: “Nói đến cái này bản tọa lại tức giận. mấy ngày qua ngày nào bản tọa cũng mời hắn uống rượu, ngày nào cũng tặng lễ cho hắn, nhưng hắn lại chẳng thèm mời lại đến một lần!”
“Còn chân thiện mỹ gì chứ? Cố Thanh Phong hắn chính là một tên lòng lang dạ sói, lòng hắn đúng là còn lạnh hơn cả hàn thiết vạn năm, vốn chẳng thể thay đổi được!”
“Về phần lãng phí, ngươi không cần lo lắng, không nhắc đến chuyện Đế Ma kiếm làm nền, chỉ nói về ma chủng này thôi, nó là do Kiếm Ma đại nhân cất công đặc chế đấy, khác với những ma chủng lúc trước.”
Nếu như nói những ma chủng trước đó được xưng là mưa to gió lớn, vậy nó cũng chỉ xứng là mưa xuân lặng yên cho cảnh vật thêm đẹp thôi.”
Nó giống như là cổ trùng, theo thời thế chuyển dời mà xâm nhập từng chút một vào nơi sâu trong linh hồn Cố Thanh Phong, không làm cho hắn kháng cự đâu, ngoài mặt thì nhìn không ra chút kỳ lạ nào nhưng chỉ cần thời gian một tháng, nó sẽ có thể hoàn toàn cắm rễ.
Đến lúc đó, chỉ cần dùng bí pháp thôi động, nó sẽ có thể trực tiếp đánh nát tâm linh của hắn, khiến Cố Thanh Phong hoàn toàn nhập ma. Lúc không phát động, thiên tôn có đến cũng không nhìn ra bất thường gì.”
Nghe thấy ma chủng này lợi hại đến vậy, Lăng Phỉ Nhi lại càng tỏ ra hoảng hốt, nàng nắm chặt nó trong tay, ngơ ngác rơi vào trầm mặc.
Cuối cùng Mạnh Diễn cũng đã nhận ra sự khác lạ, nghiêm nghị nói: “Lăng Phỉ Nhi, ngươi đang do dự cái gì!”
“Chẳng lẽ ngươi yêu Cố Thanh Phong rồi?”
Trong phút chốc Lăng Phỉ Nhi trở nên bối rối, thề thốt phủ nhận nói: “Ta không có, sao ta có thể yêu hắn được, ta hận hắn muốn chết.”
Mạnh Diễn híp đôi mắt lại, trong mắt phát ra ánh sáng lạnh lùng: “Không có là tốt, đừng quên, mạng của những nhân ma như chúng ta đều nằm trong tay Kiếm Ma đại nhân, thủ đoạn của Kiếm Ma đại nhân chắc không phải là ngươi không biết chứ?”
“Nếu như ngươi dám can đảm không làm theo, ngài sẽ khiến cho ngươi muốn sống không được muốn chết không xong!”
“Ta biết.” Lăng Phỉ Nhi im lặng khẽ gật đầu.
“Biết là tốt, đây là lệnh bài của Tĩnh Tâm điện, cầm nó đi vào sẽ không làm kinh động đến Độc Cô Nguy.”
...
Ban đêm.
Cố Thanh Phong đã thôn phệ hết mấy chục thanh kiếm, tim đau như bị dao cắt, cảm giác như tổn thất một trăm triệu vậy.
Nhưng mà tiếp theo đây chắc hắn còn phải tổn thất vài tỷ nữa, bởi vì Lăng Phỉ Nhi tới rồi.
Xoẹt!
Một bóng người xinh đẹp chui vào Tĩnh Tâm điện.
Cố sư thúc, Phỉ nhi tới thăm ngài nè, nghe nói ngài nhập ma, phỉ nhi rất lo lắng… Ôi…”
Miệng của Lăng Phỉ Nhi bị chặn lại.
Một hồi lâu sau mới nói: “Đáng ghét, ngài làm gì đó!”
“Đừng nói chuyện, giờ lửa trong người bản tôn rất lớn!
...
Khi hai người tu luyện, trên tay Lăng Phỉ Nhi đột nhiên xuất hiện một viên ma chủng màu tím sẫm.
Nhưng nàng lại chậm chạp không hành động, trong đôi mắt đẹp hiện lên sự giãy dụa.
Lúc này, lòng Cố Thanh Phong lập tức có cảm giác. Từ khi thu hoạch được Bất Diệt Ma Hồn trong tâm ma, hắn có được năng lực điều khiển thất tình lục dục, tất nhiên cảm giác cũng nhạy bén hơn mười phần, phát hiện ngay có ma khí.
Cho nên rõ ràng bây giờ hắn cảm nhận được trên cánh tay sau lưng mình, Lăng Phỉ Nhi đang cầm một viên ma chủng.
Điều này khiến cho lòng hắn vui lên, Lăng Phỉ Nhi đúng là cô nương tốt, không phải chơi xong phủi mông.
Chỉ là sao nàng lại chậm chạp không ra tay vậy?
Cảm nhận được sự giãy dụa của đối phương, Cố Thanh Phong hơi hoảng hốt. Hỏng rồi, lâu ngày sinh tình.
Hắn có thể cảm nhận được từng cảm xúc trên người Lăng Phỉ Nhi, trong đó tràn ngập sự ái mộ, sợ hãi, mê man, bất an, giãy dụa…”
Đừng quậy mà!
Mối quan hệ giữa hai người chúng ta rất thuần khiết, đừng trộn lẫn thứ tạp chất như tình yêu có được không!
Lại qua thôm một hồi, dường như Lăng Phỉ Nhi cuối cùng cũng đã hạ quyết tâm, trực tiếp thu ma chủng lại, tất nhiên là đã bị tình yêu làm cho đầu óc mụ mị.