Chương 522: Gọi Một Tiếng Sư Thúc Nghe Thử Xem Nào
Mấy ngày kế tiếp, người đến thăm hỏi Cố Thanh Phong nối liền không dứt, cơ bản đều là trưởng lão Kiếm môn tới tìm hắn độ kiếp. Kiếm môn có rất nhiều trưởng lão Thiên Nhân cảnh, phần lớn là thăng cấp vô vọng, cho nên không còn say mê tu luyện nữa, ngược lại bắt đầu nhậm chức trưởng lão, nắm giữ chút quyền lực, xử lý chút việc cho Kiếm môn.
Tuổi tác nói chung là rất lớn, nói trắng ra là không có tiềm năng phá cảnh.
Những trưởng lão này, đại bộ phận đều là Thiên Nhân bình thường, hoặc là cảnh giới nhất kiếp nhị kiếp, tiềm lực của bọn họ chỉ đủ chống đỡ đến mức này.
Tự biết độ không qua Thiên Nhân kiếp tiếp theo, cho nên ngưng tu luyện, dừng bước không tiến, tranh thủ kéo dài thời gian kiếp nạn.
Thiên Nhân tứ kiếp rất ít, tổng cộng chỉ có bảy người, đều là lão già nến tàn trước gió, người mà có thể tu luyện tới Thiên Tứ cũng khác nhau, rất nhiều đều là khi còn trẻ bị thương, thương tổn đến căn cơ, hoặc là lúc còn trẻ nốc thuốc quá nhiều, căn cơ bất ổn, đến Thiên Tứ rồi thì không dám độ kiếp nữa.
Tôn trọng truyền thống tôn lão ưu ái Cố Thanh Phong giúp bọn họ độ Tâm ma kiếp cũng không thu nhiều tiền, để lại cho bọn họ thể diện cuối cùng.
Ngoại trừ bảo y trên người không lột ra, còn lại có thể lột đều lột.
Trừ trưởng lão ra, trong thủ tọa cũng có hai vị Thiên Tứ, Cố Thanh Phong có thể giúp cũng đã tận lực trợ giúp.
Đến lúc này, thực lực tổng thể của Kiếm Môn lần thứ hai tăng vọt, thoáng cái có thêm chín vị Ngũ Kiếp Thiên Nhân.
Đương nhiên, trong chín người này, cũng chỉ có hai vị thủ tọa kia có tiềm lực thăng cấp thiên quân, các trưởng lão tuổi quá lớn, cũng không biết sẽ đột phá trước hay lìa đời trước.
Đây chính là điều người ta gọi là người tốt có báo tốt, Cố Thanh Phong vui vẻ giúp đỡ người khác cũng nhận được báo tốt.
Bất Diệt Ma Hồn của hắn dưới tình huống cắn chín con Tâm Ma, đã tăng cường đến mức khó có thể tưởng tượng được.
Biểu hiện trực quan nhất chính là, hiện tại hắn có thể tạo ra tâm ma kiếp do con người tạo ra.
Chỉ cần phân ra một đạo phân hồn, phân hồn kia sẽ giống như tâm ma, chui vào trong cơ thể tu sĩ, bắt đầu quấy rối, giống như tâm ma kiếp vậy.
Chiêu này có thể nói là đại sát khí, Thiên nhân ngũ kiếp, kiếp sau mạnh kiếp trước, trong đó Tâm ma kiếp mạnh nhất, có thể tưởng tượng, ngày sau khi đối địch, trực tiếp thưởng cho đối phương một đạo tâm ma kiếp, đạo tâm yếu chắc chắn sẽ bị tâm ma trực tiếp cắn nuốt khống chế, trở thành nô lệ.
Cho dù đạo tâm mạnh, vậy cũng khẳng định bị ảnh hưởng, sức chiến đấu suy nhược cực lớn.
Có điều một chiêu này đối với cường giả Thiên Ngũ trở lên sẽ giảm đi rất nhiều, bởi vì những người này đều đã thành công vượt qua Tâm ma kiếp, muốn dựa vào tâm ma kiếp để giết thì quả là phí sức, nhưng quấy nhiễu bọn họ chắc chắn là không thành vấn đề.
Cố Thanh Phong đặt tên cho sát chiêu này là: Tâm ma kiếp.
Sau khi giải quyết xong vấn đề độ kiếp của tứ kiếp thiên nhân ngoại môn, Cố Thanh Phong liền bị Độc Cô Nguy gọi đi đến đại điện.
Sau khi hắn đến Kiếm Môn đại điện, phát hiện bên trong đã có không ít người đang đứng.
Ngoại trừ thất mạch thủ tọa cùng với Độc Cô Nguy ra, còn có năm nam một nữ.
Mấy người này, mỗi người khí vũ hiên ngang, khí thế phi phàm, trong mắt thần quang sáng láng, thuộc loại chỉ kém dán bốn chữ trên mặt, thiên chi kiêu tử.
Bên trong còn có hai người là người quen của Cố Thanh Phong, Nam Cung Tuyết cùng với Kiếm Si.
Cố Thanh Phong vào sân, sáu người này nhất thời nhìn về phía Cố Thanh Phong, ánh mắt mỗi người đều khác nhau, có tò mò, có khiếp sợ, cũng có địch ý.
Cố Thanh Phong đối với cảm xúc cảm giác vô cùng nhạy bén, lúc này nhìn lướt qua nguồn gốc địch ý, phát hiện là một vị tử y bay bay, tĩnh như trăng sáng, khí chất siêu trần thoát tục, tựa như có hào quang vô tận bao phủ.
Sau khi phát hiện đối phương chỉ có cảnh giới Thiên Nguyên tam kiếp, Cố Thanh Phong liền không có hứng thú, cặn bã.
“Cố sư đệ, ngươi tới rồi.” Độc Cô Nguy chào hỏi.
“Ừm, tới rồi nè lão Nguy.” Cố Thanh Phong gật gật đầu nói.
Mọi người trong đại điện nghe được xưng hô này, nhất thời sắc mặt cổ quái.
Độc Cô Nguy thoáng xấu hổ ho nhẹ một tiếng: “Mấy người này là Thánh Tử Thánh Nữ của Thất Mạch, đều là Thất Kiếm Kiếm Chủ, lần này gọi các ngươi tới đây, chính là vì diễn luyện Thất Kiếm Tru Tiên Trận.
Tình trạng bây giờ của Kiếm môn chắc là có nghe qua, vừa vặn Cố sư đệ tìm về kiếm Nghịch Lân đã mất nhiều năm, khiến cho vinh quang Thất Kiếm Tru Tiên Trận một lần nữa trở về kiếm môn!
Bây giờ đã đến ngày các ngươi vì Kiếm Môn xuất lực. ”
“Vâng, chưởng môn, chúng ta vạn chết không từ!”
“Ừm.” Độc Cô Nguy hài lòng gật gật đầu, nhìn một đám thanh niên tài tuấn, cảm giác kiếm môn sẽ có người kế thừa.
“Cố sư đệ, nào, ta giới thiệu cho ngươi một chút, trong Thất Kiếm Kiếm Chủ, có vài người ngươi còn chưa biết.”
Độc Cô Nguy giới thiệu đầu tiên chính là nam tử áo tím mang địch ý kia.
“Đây là Vạn Nhận Phong Thánh Tử, Sở Kính Trần, mấy ngày trước vẫn luôn bế quan, hiện giờ xuất quan đã là Tam Kiếp Thiên Nhân.”
Nghe được cái tên Sở Kính Trần này, cố Thanh Phong trong lòng khẽ động, hắn nghe qua cái tên này, là một đêm trước không lâu, sau khi hắn cùng Lăng Phỉ Nhi tu luyện xong, Lăng Phỉ Nhi có nhắc tới.
Lăng Phỉ Nhi nói Sở Kính Trần xuất quan, phải cẩn thận, có thể sẽ bị nhắm vào.
Sở Kính Trần là thiên tài đầu tiên trước khi mình tới, cũng là đệ tử duy nhất của Kiếm môn có được thánh thể, đồng thời còn là một trong những người theo đuổi Lăng Phỉ Nhi.