Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 535: Đánh Lén (2)

Chương 535: Đánh Lén (2)

Hắn tức giận nhìn địch nhân liều mạng tấn công bên ngoài, càng nhìn càng khó chịu, trong lòng có lửa muốn phun trào. Nhưng kẻ địch quá nhiều, gần như dốc hết toàn bộ lực lượng, có đánh cũng đánh cũng không lại, nên làm sao bây giờ?
Chẳng lẽ chỉ có thể nén giận?
Yo! Chờ đã!
Cố Thanh Phong chợt lóe linh quang, dốc hết toàn bộ lực lượng!?
Điều đó chẳng phải có nghĩa là môn phái của bọn họ lúc này là thời điểm suy yếu nhất sao?
Vậy thì kho báu trong trong môn phái…
Ha ha ha…
Cố Thanh Phong càng nghĩ càng hưng phấn, hắn đột nhiên nghĩ ra nên làm như thế nào rồi.
Đó là đánh lén!
Hang ổ của kẻ địch trống huơ trống hoắc, hơn nữa ra ngoài đánh giặc không thể nào lại mang theo tất cả bảo bối trong bảo khố ra ngoài chứ?
“Lão Nguy, bản tôn có một kế sách có thể đánh lui kẻ địch!” Cố Thanh Phong vội vàng nói.
“Ồ? Sư đệ nói ra nghe xem nào. “Độc Cô Nguy hai mắt chằm chằm quan sát kẻ địch, thuận miệng nói.
Hiển nhiên không coi trọng lời nói của Cố Thanh Phong.
“Các đại môn phái dốc toàn bộ lực lượng, điều đó cũng có nghĩa là nơi đóng quân của môn phái bọn họ rơi vào trong tình trạng suy yếu chưa từng có, chúng ta hoàn toàn có thể trực tiếp đánh vào hang ổ của đối phương, đến lúc đó, hậu viện đối phương bốc cháy, sẽ lâm vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan!”
Độc Cô Nguy nhíu mày: “Cố sư đệ, kế sách ngươi nói không sai, nhưng vấn đề là môn phái của kẻ địch trải rộng Thanh Mộc Vực, hơn nữa cách Kiếm Môn rất xa, hiện giờ chúng ta bị chặn ở trong sơn môn, làm sao tập kích sào huyệt của đối phương? ”
“Lão Nguy, chẳng lẽ ngươi đã quên Thiên tống trận của bản tôn? Bản tôn hoàn toàn có thể lợi dụng Thiên Tống trận, truyền tống đến sào huyệt của kẻ địch, trực tiếp nhổ cỏ từ gốc! ”
(Nhân tiện chỉa chút xíu lộc lá.)
Độc Cô Nguy trong nháy mắt sửng sốt, trong mắt bừng lên một trận tinh quang: “Vi huynh suýt chút nữa đã quên Thiên tống trận của sư đệ! ”
Nhưng ngay sau đó, ánh mắt của hắn lại ảm đạm xuống: “Không được, sư đệ một mình ngươi làm sao có thể một mình mạo hiểm, cho dù phòng thủ của kẻ địch có hớ hênh hơn nữa thì mấy gã cường giả Thiên Nhân cảnh vẫn ở đó, ngươi đi không phải là chịu chết sao? ”
Cố Thanh Phong nôn nóng muốn chết rồi, đây là muốn chặt đứt con đường phát tài của bản tôn.
Hắn vừa định để lộ thực lực bản thân cho Độc Cô Nguy xem một chút, ai ngờ Độc Cô Nguy vừa chuyển đề tài nói: “Cố sư đệ, Thiên Tống trận của ngươi nhiều nhất có thể truyền tống mấy người? ”
“Chưa từng thử qua, chắc là trong vòng mười người hẳn không thành vấn đề, lão Nguy chẳng lẽ muốn…”
“Trong vòng mười người là đủ rồi, ý của vi huynh là không bằng Kiếm Chủ Thất Kiếm các ngươi đi chung với nhau, với thực lực của các ngươi, dưới Thất kiếm hợp diệp, Thiên Nhân Cảnh khó gặp địch thủ.
Ai, kỳ thật vi huynh cũng có thể đi theo các ngươi, hoặc là gọi mấy vị thủ tọa đi cùng, như thế cũng coi như bảo đảm.
Nhưng một khi chúng ta biến mất, kẻ địch nhất định sẽ phát hiện, hơn nữa chúng ta còn phải chủ trì Hộ sơn đại trận, thật sự không thể thoát thân.
Có điều nguy cơ trước mắt, những người trẻ tuổi các ngươi cũng đã đến lúc một mình đảm đương, bằng không đại trận một khi bị phá, các ngươi sớm muộn gì cũng phải đối mặt, chi bằng xâm nhập sào huyệt kẻ địch, tính nguy hiểm sẽ ít hơn một chút. ”
Độc Cô Nguy càng nói ánh mắt càng sáng, hiển nhiên đã đồng ý với kế sách của Cố Thanh Phong.
Nhưng lại Cố Thanh Phong lại không nguyện ý lắm, đi chôm chỉa bản tôn một mình là đủ rồi, còn phải mang theo sáu người là như thế nào!
Thất Kiếm Hợp lại Thiên Nhân Cảnh vô địch, vấn đề là bản tôn một mình cũng vô địch rồi!
Nhưng Cố Thanh Phong cũng không cự tuyệt, dựa theo hiểu biết của hắn đối với Độc Cô Nguy, cho dù hiện tại mình để lộ thực lực, đối phương khẳng định vẫn muốn cho các Thánh tử còn lại đi theo.
Dù sao Thiên Tống trận có thể mang theo nhiều người như vậy, thêm một người sẽ có thêm một phần bảo đảm mà.
Không sao cả, dù sao đám Thánh tử kia đều là tép riu, không ai có năng lực cướp đi bảo vật từ trong tay bản tôn, mang theo thì mang theo vậy.
“Được thôi lão Nguy, cứ làm như vậy đi.”
Độc Cô Nguy gật gật đầu, lập tức gọi đến tất cả Kiếm chủ của Thất kiếm, sau đó kể về kế hoạch của Cố Thanh Phong cho bọn họ nghe.
Mấy người nghe xong, có chút ngạc nhiên nhìn Cố Thanh Phong.
Bọn họ tuyệt đối không ngờ lá gan Đế tử lại lớn như vậy, dưới tình thế như vậy, mà lại còn muốn phá hủy hang ổ của đối phương, dương đông kích tây, khiến đối phương lui binh, to gan cẩn thận bực này, quả thực làm cho người ta bội phục.
Cũng chính là Cố Thanh Phong không biết trong lòng bọn họ nghĩ gì, bằng không nhất định sẽ ngại đỏ cả mặt, dù sao hắn cũng không nghĩ nhiều như vậy, chủ yếu là nhắm vào bảo khố môn phái của đối phương.
“Các ngươi lần này nhất định phải cẩn thận hơn, không được lỗ mãng làm việc, sào huyệt kẻ địch tuy rằng không có cường giả Thiên Quân cảnh, nhưng Thiên Nhân vô số, một khi rơi vào thế yếu thì tình huống sẽ trở nên nguy cấp, nhớ kỹ, nếu như không địch lại, trực tiếp chạy trốn, ngàn vạn lần không được dây dưa.” Độc Cô Nguy dặn dò.
“Ôi đi được rồi, bình tĩnh lý trí từ trước đến nay là ưu điểm lớn nhất của bản tôn, có ta dẫn dắt bọn họ, ngươi cứ yên tâm nhé, đi nào.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất