Chương 52 - Đạo Tổ sắp không nhịn được nữa!
“Tiên thiên đạo thai tuy thiên phú dị bẩm, nhưng vốn không phải là hiếm có.” Hồng Quân không khỏi nói một câu.
Ngụ ý bên ngoài là đang nói thiên phú của Lý Nguyên thật ra không tính là rất ghê gớm.
Lý Nguyên cười nhạt, nhổ xương gà trong miệng ra ngoài.
“Đừng chỉ nói chuyện, uống rượu đi.”
Hồng Quân nghĩ đến tâm sự, đâu còn tâm trạng uống rượu?
Hắn thấy Lý Nguyên bình tĩnh như thế, cố ý hỏi: “Tiểu hữu lại dám phỉ báng Đạo Tổ, lẽ nào không sợ Đạo Tổ trách tội sao?”
Thông Thiên giáo chủ nghe vậy, trên mặt lập tức lộ ra vẻ lo lắng, không ổn rồi, lão sư đây là muốn hỏi tội sao? Nếu thật sự là như thế thì ta phải cầu xin giúp Lý Nguyên.
Nhưng Lý Nguyên không quan tâm nói: “Thật ra Đạo Tổ cũng không có gì ghê gớm…”
Cạch!
Thông Thiên giáo chủ giật mình đến mức cằm rớt xuống đất.
Vậy mà lại xem thường Đạo Tổ? Toang rồi, cho dù lần này ta cầu tình, chỉ sợ lão sư cũng sẽ không bỏ qua cho Lý Nguyên!
Hây, đúng là một cái chết tử tế!
Cho dù tính tình Hồng Quân có tốt đến đâu, nhưng nghe thấy Lý Nguyên năm lần bảy lượt phỉ báng hắn, trong lòng cũng không khỏi có mấy phần tức giận.
Đúng là thằng nhãi ngông cuồng vô tri!
Hắn cố nén tức giận, hỏi Lý Nguyên: “Đạo Tổ truyền đạo vạn tộc, công lao vạn cổ, hồng hoang hiện có sáu Thánh Nhân đều là đệ tử của hắn, cung chủ Thiên Đình Hạo Thiên Thượng Đế và Dao Trì Vương Mẫu từng là đồng tử của Đạo Tổ, người chí cao vô thượng như thế vẫn không lọt vào được pháp nhãn của ngươi sao?”
Lý Nguyên thấy dáng vẻ Hồng Quân mặt đỏ tai hồng, trong lòng không khỏi cười thầm.
Loại chuyện mắng lừa trọc trước mặt hòa thượng này thật sự là quá thú vị!
Hắn nhịn cười, điềm tĩnh giải thích: “Hồng Quân truyền đạo quả thật công lao vạn cổ, chỉ là từ sau khi hắn dùng thân hợp đạo, nói dễ nghe một chút thì gọi là người đại diện của thiên đạo, nhưng nói khó nghe một chút, thật ra hắn chính là con rối của thiên đạo, làm chuyện gì cũng không có tự do. Các ngươi cảm thấy, một con rối thì rất ghê gớm sao? Hơn nữa, Hồng Quân truyền đạo vốn không phải xuất phát từ lòng tốt.”
Thông Thiên giáo chủ nghe xong thì hoàn toàn trợn tròn mắt.
Nội dung Lý Nguyên nói hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của hắn.
Trong lòng hắn với mấy Thánh Nhân khác, sau khi Hồng Quân lấy thân hợp đạo, lập tức đại diện cho thiên đạo, là tồn tại chí cao vô thượng tuyệt đối.
Mặc dù bọn họ là Thánh Nhân, nhưng cũng không dám sinh ra chút lòng phản kháng nào đối với Hồng Quân.
Đây là lần đầu tiên Thông Thiên giáo chủ nghe nói, sau khi Hồng Quân dùng thân hợp đạo thì biến thành con rối của thiên đạo.
Điều này là thật sao?
Hắn lén nhìn Hồng Quân, quan sát sắc mặt của Hồng Quân.
Sao hắn biết được?
Giờ phút này, Hồng Quân rốt cuộc không khống chế được khiếp sợ trong lòng nữa, sắc mặt đột nhiên thay đổi.
Ban đầu, sau ba lần truyền đạo kết thúc, hắn cho rằng chỉ cần mình lấy thân hợp đạo là có thể nắm giữ thiên đạo, từ đó đã gián tiếp tăng tu vi bản thân lên đến cảnh giới thiên đạo.
Nhưng sau khi hắn thật sự lấy thân hợp đạo, lại phát hiện mặc dù bản thân có được sức mạnh của thiên đạo nhưng cũng bị nhốt trong mạng lưới thiên đạo, trừ khi đại thế thiên đạo xảy ra thay đổi, hắn mới có thể bước ra lập lại trật tự, nếu không hắn hoàn toàn không thể nhúng tay vào bất cứ chuyện gì của hồng hoang.
Trở thành một công cụ không được tự do.
Chuyện này có thể nói là bí mật lớn nhất của hắn, dù là Tam Thanh, Tây Phương Nhị Thánh cùng với sáu Thánh Nhân Nữ Oa đều không biết ẩn tình ở bên trong, nhưng hắn không ngờ Lý Nguyên lại biết rõ như vậy.
“Rốt cuộc hắn biết như thế nào? Lẽ nào là Dương Mi lão tổ nói cho hắn biết?”
Trong lòng Hồng Quân hiện lên vô số ý niệm, nhưng lại không hề có manh mối.
Thông Thiên giáo chủ chú ý đến sắc mặt của Hồng Quân, trong lòng lập tức nhấc lên sóng lớn khiếp người.
Xem ra Lý Nguyên lại nói trúng, lão sư thật sự là bị thiên đạo trói buộc.
Thông Thiên đột nhiên nghĩ đến gì đó, trong lòng khẽ động, hắn vội vàng hỏi Lý Nguyên: “Ngươi vừa nói Đạo Tổ truyền đạo vốn không phải xuất phát từ lòng tốt. Điều này có nghĩa là gì?”
“Ý nghĩa chữ ‘diện’.”
Lý Nguyên cũng muốn xem xem biểu cảm khi Thông Thiên biết được mục đích thật sự của việc Hồng Quân truyền đạo, bởi vậy kiên nhẫn giải thích: “Hồng Quân truyền đạo một là vì công đức truyền đạo, hai là vì khống chế Thánh Nhân tương lai.”
Hồng Quân nghe vậy, gương mặt già không khỏi khiếp sợ co giật kịch liệt.
Hắn cảm thấy bí mật của mình hoàn toàn bị bại lộ ở bên ngoài rồi.
Hắn không cách nào tưởng tượng, rốt cuộc là ai lại hiểu rõ chuyện của hắn như vậy.
Cho dù là Dương Mi lão tổ cũng không thể làm được!
Thông Thiên giáo chủ mở to hai mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn Lý Nguyên.
Hắn dễ hiểu cho công đức truyền đạo, nhưng khống chế Thánh Nhân tương lai lại khiến hắn hơi khó hiểu.
Hắn cảm thấy bản thân không bị kiểm soát mà?
Lẽ nào lão sư có trò gì mà bản thân vẫn chưa phát hiện ra sao?
Trong lòng Thông Thiên giáo chủ lập tức gieo xuống hạt giống nghi ngờ.
Hồng Quân cảm thấy không thể mặc cho Lý Nguyên nói tiếp như vậy, nếu không hắn sẽ không còn bí mật nào ở trước mặt đồ đệ nữa.
Vì thế hắn vội vàng hỏi Lý Nguyên vấn đề mà trong lòng hắn muốn hỏi nhất: “Lý Nguyên tiểu hữu, ngươi nói xem, nếu Hồng Quân muốn thoát khỏi thiên đạo trói buộc thì nên làm như thế nào?”
Ánh mắt Hồng Quân sáng quắc nhìn chằm chằm Lý Nguyên, mí mắt cũng không chớp.
Vấn đề này của Hồng Quân thật ra cũng đã thừa nhận hắn bị thiên đạo trói buộc.
Tinh thần Thông Thiên giáo chủ dao động, cũng không chớp mắt nhìn chằm chằm Lý Nguyên.
Hắn không biết Lý Nguyên có thể giải quyết vấn đề này hay không.
Lý Nguyên nhìn thoáng qua Hồng Quân, ánh mắt cười như không cười nói: “Các ngươi quan tâm cái này làm gì? Đây là chuyện thuộc về thiên đạo, với tu vi của các ngươi cũng không tiếp xúc được với cấp bậc này.”
Hồng Quân cười sáng lạn: “Đây chẳng phải là quan tâm đến chuyện của Đạo Tổ sao? Tất nhiên là bọn ta tò mò? Tiểu hữu không muốn nói, có phải ngươi cũng không biết hay không?”