Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỷ Công Khai

Chương 67 - Nữ Oa dẫn đi gặp gia trưởng!

Chương 67 - Nữ Oa dẫn đi gặp gia trưởng!


“Có thật không?”
Nữ Oa lập tức chuyển buồn thành vui.
Đương nhiên là giả dối, chỉ là Lý Nguyên có thể âm thầm phân phó đầu bếp Khoái Hoạt Lâm chuẩn bị, sau đó xuyên phá không gian, lấy đồ chuẩn bị ra là được.
Coi như là đồ ở ngoài tỷ năm ánh sáng, Lý Nguyên cũng có thể dễ dàng thu được.
"Thật!”
Lý Nguyên gật đầu nói.
“Thật tốt quá!”
Nhận được câu trả lời chắc chắn, Nữ Oa vui mừng nhảy lên: “Nếu như ca ca của ta ăn lẩu, chắc chắn cũng khen không dứt miệng.”
“Đáng tiếc, là... Xem hội chùa rồi!”
Lý Nguyên thở dài.
“Hôm nay là sinh nhật của ta, chẳng lẽ ta còn không bằng một hội chùa.”
Dáng vẻ Nữ Oa khó chịu.
“Không phải là số tuổi nữ nhân càng lớn, càng không muốn sinh nhật sao?”
Lý Nguyên có phần nghi ngờ nói.
Trán Nữ Oa lập tức toát ra ba vạch đen: “Ta làm gì lớn tuổi!”
Lý Nguyên vô tội mở trừng hai mắt, càng nghi ngờ: “Ngươi không lớn, vậy ngươi bao nhiêu tuổi?”
Mặt Nữ Oa đen lại nói: “... Bí mật!”
Nói chuyện công phu, Nữ Oa dẫn Lý Nguyên đi tới Hỏa Vân động.
Chỉ có điều, để tránh Lý Nguyên nhận ra Hỏa Vân động, Nữ Oa cũng không dừng lại ở ngoài động, mà trực tiếp di chuyển vào trong động phủ.
“Ca ca, ta dẫn Lý Nguyên đến!”
Nữ Oa tiến vào trong Hỏa Vân động thì la lớn.
Phục Hy, Thần Nông, Hiên Viên nghe tiếng, lập tức đi ra từ gian phòng riêng của mình.
Phục Hi hèn mọn bởi vì có Nữ Oa âm thầm nhắc nhở, bởi vậy mấy người Phục Hi đều không mặc long bào mang tính biểu tượng, vương miện, mà đổi thành một thân đạo bào.
Phục Hi nhìn thấy Lý Nguyên, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kích động và vui mừng, hắn trịnh trọng ôm quyền với Lý Nguyên hỏi: “Đạo hữu chính là... Lý Nguyên, người đã phát minh ra đàn tranh và sáo.”
Lý Nguyên gật đầu: “Là ta.”
Phục Hi thấy Lý Nguyên gật đầu, không khỏi vui mừng thêm, khuôn mặt vui vẻ giống như người hâm mộ nhìn thấy thần tượng: “May thay may thay, bần đạo là ca ca của Linh Hi đạo nhân, Linh Oa đạo nhân, luôn ngưỡng mộ đại danh của Lý Nguyên tiểu hữu, càng không ngừng bội phục trình độ âm luật của tiểu hữu, hôm nay rốt cục cũng nhìn thấy tiểu hữu!”
Thần Nông cũng ôm quyền nói với Lý Nguyên: “Bần đạo Ngũ Cốc đạo nhân, ngưỡng mộ đại danh tiểu hữu đã lâu.”
Hiên Viên: “Bần đạo Đế Hồng đạo nhân, bái kiến tiểu hữu.”
Ba Nhân Hoàng nghe Nữ Oa dùng tên giả giao tiếp với Lý Nguyên, bởi vậy đều không nói ra tên thật của mình.
Thứ nhất là lo lắng Lý Nguyên nhìn thấu thân phận của Nữ Oa, thứ hai là lo lắng sau khi mình nói ra tên thật, Lý Nguyên sẽ cảm thấy câu nệ.
Đương nhiên, tất cả điều này là bọn họ đã nghĩ quá nhiều.
Lý Nguyên chẳng những liếc mắt một cái đã nhìn ra thân phận của mấy người họ, mà hắn sẽ không cảm thấy chút câu nệ nào.
Ngược lại, nếu như Lý Nguyên nói ra thân phận thật sự của bọn họ thì những người này mới thật sự cảm thấy câu nệ.
“Lý Nguyên tiểu hữu, ta còn có rất nhiều nghi vấn liên quan đến thất âm phù muốn thỉnh giáo ngươi, đi, chúng ta qua một bên từ từ nói chuyện.”
Nói xong, Phục Hi còn muốn nhiệt tình kéo lấy tay của Lý Nguyên.
Dọa Lý Nguyên vội vàng né tránh.
“Đừng cười hèn mọn như vậy, còn nữa, ta không chịu được nam nhân thân thiết với ta như vậy.”
Vẻ mặt Lý Nguyên ghét bỏ nói.
“Phụt!” Nữ Oa trực tiếp cười ngửa ra sau.
Thần Nông và Hiên Viên cũng nhẫn nhịn không ngừng.
Đây là người đầu tiên dám nói Phục Hi hèn mọn.
Sắc mặt Phục Hi khó coi, đỏ mặt nói: “Là ta đường đột, chỉ là cuối cùng cũng gặp được tiểu hữu, kìm lòng không được, kìm lòng không được!”
Thấy Phục Hi nói sến như vậy, Lý Nguyên nổi da gà lập tức rớt xuống đất.
Vẫn là nên tránh xa hắn chút mới ổn! Lý Nguyên vội vàng lùi ra phía sau Nữ Oa.
Phục Hi thấy thế, vẻ mặt lập tức u oán.
Nữ Oa nhịn cười, mở miệng giải vây cho ca ca nói: “Chúng ta vẫn nên vừa ăn vừa nói chuyện, Lý Nguyên đều mang theo lẩu, còn có coca, cùng với mấy loại rượu ngon hắn ủ đến rồi, bảo đảm khiến các ngươi ăn xong khen không dứt miệng.”
“Chúng ta nên thảo luận về âm luật trước, dùng bữa hay không không quan trọng.”
Phục Hi vội vàng nói.
Lẩu gì đó, đâu thể sánh với cầm đạo.
Nữ Oa: “Hôm nay ta là thọ tinh, ta…”
!
Phục Hi lắc đầu nói: “Tục, dùng bữa sao quan trọng bằng thỏa luận âm luật, tiểu hữu, ngươi thấy sao?”
Vẻ mặt hắn chờ mong nói với Lý Nguyên.
Lý Nguyên: “Đương nhiên là dùng bữa quan trọng, âm luật chẳng qua chỉ là giải trí tiêu khiển sau khi ăn uống no say, ăn no rồi thảo luận cũng được.”
Vẻ mặt Phục Hi thất vọng.
Hắn phát hiện Lý Nguyên với hình tượng thánh thủ cầm kỹ trong tưởng tượng của hắn không giống nhau.
Người có thể phát minh ra đàn tranh, sáo, lại sáng tạo ra thất âm phù, không phải nên mê đàn như mạng sao?
Thần Nông nghe vậy, lại không khỏi khen ngợi Lý Nguyên: “Lời này của tiểu hữu tuy rằng thẳng thắn, nhưng lại ẩn chứa lời lẽ chí lý sinh tồn, đại thiện.”
Thần Nông từng nếm thử bách thảo, mở rộng ngũ cốc ở Nhân tộc, đây mới là bước đầu giải quyết vấn đề sinh tồn của Nhân tộc để Nhân tộc có thể lớn mạnh, bởi vậy hắn càng có cảm xúc với ăn hơn.
“Quá khen rồi!”
Lý Nguyên ôm quyền nói với Thần Nông.
Trong ba Nhân Hoàng của Hỏa Vân động thì Lý Nguyên khâm phục Thần Nông nhất.
“Không phải chúng ta đã sớm bingo rồi sao?”
Phục Hi có chút không phục nói.
Nữ Oa: “Dù sao... bây giờ chúng ta phải ăn lẩu, nếu ngươi muốn chơi đàn thì ngươi có thể đệm tấu ở bên cạnh bọn ta, hả?”
Ánh mắt Nữ Oa sáng lên: “Chủ ý này không tồi, quyết định như vậy đi.”
Phục Hi: “...”
Nữ Oa dẫn Lý Nguyên vào trong một viện có hoàn cảnh đẹp đẽ, chỉ vào một chiếc bàn đá, vui vẻ nói: “Chúng ta ăn lẩu ở nơi này đi, ngươi có thể lấy hết đồ ra rồi.”
Lý Nguyên nghe vậy, lập tức đưa tay vào trong ống tay áo, xuyên qua hư không vô tận, đi tới phòng bếp của Khoái Hoạt Lâm, lấy nồi với nguyên liệu đầu bếp đã sớm chuẩn bị xong ra đặt ở trên bàn đá.
Hơn nữa, hắn còn bảo đầu bếp chuẩn bị một thứ đặc biệt, chuẩn bị để lát nữa làm quà sinh nhật cho Nữ Oa.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất