Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 69: Sứ thần của Yên Thủy

Chương 69: Sứ thần của Yên Thủy
Dường như Phúc Mộc Chu cũng cảm thấy bản thân mình quá kích động, hắn ta ngồi trở lại ghế rồng, đưa mắt nhìn sang một viên quan phụ trách quản lý gián điệp của Yên Thủy Vương Triều ở các nước khác.
Ánh mắt lạnh lùng, nói:
“Phía bên Ngô Thanh có tin tức gì không?”
Lão giả được gọi là Ngô Khanh cả người run lên.
Trên trán chảy đầy mồ hôi, ông ta thành thật nói:
“Bệ hạ, hình như trong Huyết Sát Các có một cao thủ về bói toán, ông ta có thể bói ra chính xác thân phận từng người gián điệp của Yên Thủy Vương Triều chúng ta ở Toại Nguyên Vương Triều.”
“Từ sau khi Huyết Sát Các nắm quyền kiểm soát vương triều, hàng trăm gián điệp của chúng ta rải rác ở khắp mọi nơi đã bị tiêu diệt đến tám mươi phần trăm.”
“Ngươi nói cái gì?”
Trên trán Phúc Mộc Chu nổi lên gân xanh, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Chuyện quan trọng như vậy tại sao đến bây giờ mới nói cho ta nghe?”
“Vì mấy ngày trước bệ hạ nói không muốn gặp ai, vì vậy thần…”
“Vậy ý của Ngô Khanh thì đây là lỗi của ta sao?”
Trong đôi mắt Phúc Mộc Chu đầy vẻ rét lạnh.
“Không phải! Là lỗi của thần, là thần đã quá bất cẩn, thần vạn lần muôn chết.”
Cùng lúc đó Ngô Khanh cũng dập đầu liên tục.
“Hừ, truyền lệnh xuống phía dưới, phái người liên hệ với Toại Nguyên Vương Triều cho ta, ngược lại ta muốn xem Từ Nhai Sinh có đặt Yên Thủy Vương Triều của ta vào trong mắt hay không?”
“Thần… tuân lệnh.”
Cung điện Toại Nguyên.
“Thưa đại nhân, ý của ngài là… giải quyết, đã giải quyết rồi sao?”
Từ Nhai Sinh kinh ngạc nói.
Toán Loạn Thiên mỉm cười gật đầu, nói:
“Trước đó không phải ta đã nói rồi sao? Tại sao phải dùng mưu kế đối với những việc chỉ cần vũ lực là có thể giải quyết được?”
Da đầu Từ Nhai Sinh tê dại.
Trước đó hắn ta đã nghe qua sự mạnh mẽ của người đến lần này.
Mười vạn đại quân tinh nhuệ Uẩn Linh Cảnh, cùng với bảy vị cao thủ Dưỡng Thần Cảnh.
Lúc này mới qua bao lâu thời gian chứ vậy mà tất cả đều bị tiêu diệt.
Toán Loạn Thiên hỏi: “Chuyện ta giao cho ngươi làm như thế nào rồi?”
“Thưa đại nhân, đã làm theo những gì ngài nói, sắp xếp người thành lập các chi nhánh của Huyết Sát Các ở các vùng khác nhau.”
“Ta tin rằng không quá ba ngày, toàn bộ các chi nhánh sẽ hoàn thành.”
Nhiệm vụ thành lập các chi nhánh của Huyết Sát Các là Dạ Mệnh giao cho Từ Nhai Sinh.
Mục đích chủ yếu là ngoài việc điều tra tình hình của các đại châu khác thì còn vì thuận tiện cho các giao dịch, hoàn thành các nhiệm vụ do hệ thống đưa ra.
Nghe vậy, ánh mắt Toán Loạn Thiên nhìn về phía hắn ta mang theo một tia thưởng thức.
“Rất tốt, việc này liên quan đến kế hoạch lớn của các chủ, nếu như ngươi có thể hoàn thành tốt mọi việc, ta tin rằng đến lúc đó các chủ sẽ thưởng cho ngươi phần một thưởng quý giá.”
“Toán đại nhân nói đùa rồi, ta đã là người của Huyết Sát Các, những việc hiện tại ta làm cũng là đóng góp một phần sức lực của bản thân mà thôi.” Từ Nhai Sinh cười ha hả nói.
“Bệ, bệ hạ, thần có chuyện gấp muốn báo cáo với ngài.” Bên ngoài cửa lớn vương cung vang lên âm thanh.
“Vào đi.” Mặc dù Từ Nhai Sinh khẽ nhíu mày, đáp lại.
‘Kẽo kẹt!’
Một âm thanh nhỏ vang lên.
Một vị quan mới nhận chức vội vàng đi đến.
Liếc nhìn nam tử xa lạ ở bên cạnh Từ Nhai Sinh, hắn ta không dám hỏi nhiều, đi đến trước mặt Từ Nhai Sinh chắp tay cung kính.
Từ Nhai Sinh hỏi: “Chuyện gì mà vội vàng như vậy?”
“Thưa bệ hạ, vừa rồi có một nam tử trẻ tuổi đi đến Lạc Li thành, tự xưng là sứ thần của Yên Thủy Vương Triều, chỉ mặt gọi tên muốn gặp mặt ngài.”
“Sứ thần của Yên Thủy Vương Triều?”
Trong lòng Từ Nhai Sinh hơi kinh ngạc.
Chỉ mới khoảng hai giờ sau khi trận chiến ở biên giới kết thúc.
Nhanh như vậy mà bên phía Yên Thủy Vương Triều đã phái sứ thần đến rồi.
Từ Nhai Sinh lập tức nhìn sang Toán Loạn Thiên.
Chỉ thấy khóe miệng Toán Loạn Thiên nhếch lên, nói: “Tự chui đầu vào rọ.”
Dường như Từ Nhai Sinh hiểu ý của Toán Loạn Thiên, ngay lập tức nói với vị quan kia: “Được.”
Mười lăm phút sau.
Một nam tử trẻ tuổi mặc cẩm bào sang trọng kiêu ngạo bước vào trong vương cung.
“Dương Ngụy, sứ thần của Yên Thủy Vương Triều bái kiến Từ bệ hạ.”
Sau đó Dương Ngụy chắp tay với Từ Nhai Sinh.
Đột nhiên gã ta chuyển tầm mắt nhìn về phía Toán Loạn Thiên, vẻ mặt kiêu căng nói: “Từ bệ hạ, đây là việc quan trong của hai vương triều chúng ta, theo lý mà nói thì những người không có nhiệm vụ ở đây nên rời đi.”
Từ Nhai Sinh nghe xong, trên mặt tỏ vẻ lạnh lùng.
Uy áp của Dưỡng Thần Cảnh lập tức phát ra đè ép Dương Ngụy.
Dương Ngụy, người tự xưng là sứ thần của Yên Thủy Vương Triều trước mặt này cảnh giới chỉ mới đến Động Linh bát trọng thiên. Cũng không biết là ai cho gã ta lá gan dám càn rỡ tự phụ như vậy.
Ngay lập tức Dương Ngụy bị sự uy áp đè ép đỏ bừng cả khuôn mặt.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất