Chương 109: Niết Bàn cuối cùng. (4)
Cái thân phận này thật sự quá không tầm thường rồi, ở một góc độ nào mà nói, đây chính là một loại tượng trưng.
“Ta ủng hộ kiến nghị của Thiên Ngưng.”
Lúc này, Hỏa Linh Nhi cũng mở miệng, nàng nói: “Mở rộng Nam Vực, cung cấp sự che chở cho toàn bộ tu giả ở trong thiên hạ, có thể đây là một quyết định không sáng suốt… Thế nhưng cũng chính là một hành động chính nghĩa, thiện lương.”
Nàng đứng ở bên cạnh Mộ Thiên Ngưng nói: “Hơn nữa, ta tin tưởng, chúng ta cũng được Lý tiền bối quan tâm là bởi vì Thiên Ngưng đã thiện lương như vậy…”
Nàng vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên, ở trong thời gian nàng cảm thấy tuyệt vọng nhất, chính là sự thiện lương của Mộ Thiên Ngưng đã mạo hiểm chọc giận Lý tiền bối, nói thay nàng, mới khiến cho nàng nhận được sự tán thành của Lý tiền bối…
Mặc dù chưa bao giờ từng nói ra miệng, thế nhưng ở trong nội tâm của nàng luôn kiên định nghĩ rằng sự đơn thuần, lương thiện của Mộ Thiên Ngưng có thể chính là điểm quan trọng đã lọt vào trong mắt xanh của Lý tiền bối.
Cho nên, khi đối mặt với đại nạn của toàn bộ Huyền Thiên Giới, hàng tỉ tánh mạng con người… Không nên lạnh lùng!
Nghe thấy Hỏa Linh Nhi giúp đỡ chính mình, Mộ Thiên Ngưng nhịn không được vui vẻ nắm tay của nàng.
Mà lúc này Linh Siêu và Nguyên Dương cũng liếc nhìn nhau một cái.
“Hai vị Thánh nữ nói không sai… Thực sự chúng ta không nên đóng cửa lại.”
Linh Siêu nói.
“Hơn nữa, huống hồ tất cả các sắp xếp của Lý tiền bối đều đang vô hình nhắc nhở chúng ta nên bẩm báo với Thánh nữ Thiên Ngưng, mà bản tính của Thánh nữ Thiên Ngưng lại lương thiện, có lẽ đang chỉ dẫn phương hướng này cho chúng ta.”
Nguyên Dương cũng gật đầu, bây giờ xem ra đây chính là con đường duy nhất!
“Hai đại Thánh Địa chúng ta sẽ lập tức bắt tay tuyên bố tin tức cho toàn bộ thế giới bên ngoài, nói cho bọn hắn biết Nam Vực chính là nơi Niết Bàn cuối cùng.”
“Hoan nghênh bọn họ đến Nam Vực tị nạn.”
Hai người mở miệng.
Nghe vậy, Mộ Thiên Ngưng và Hỏa Linh Nhi đều vui vẻ nở nụ cười.
…
Rất nhanh, hai đại Thánh Địa của Nam Vực đã bắt tay phát thư tín, đi qua đủ loại con đường truyền ra thế giới bên ngoài.
“Đại nạn của Huyền Thiên Giới đã đến, mà Nam Vực chính là nơi Niết Bàn cuối cùng, hoan nghênh toàn bộ tu giả trong thiên hạ đến Nam Vực để tị nạn.”
“Chúng ta sẽ cung cấp tất cả để trợ giúp các đạo hữu Huyền Thiên Giới cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn này.”
Đây chính là nội dung chủ yếu của thư tín.
Đồng thời, để tăng thêm sức thuyết phục, trong thư còn nhắc tới sự việc Đăng Tiên Đài ở dãy núi Thương Ly.
Một ngày này, rất nhiều pháp trận truyền tin cổ xưa đều sáng lên.
Vô số nhân mã đang xuất phát từ Nam Vực truyền tin tức về phía các khu vực khác.
Tin tức được truyền đi rất nhanh!
Mà Nam Vực đã trực tiếp hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của Huyền Thiên Giới.
Tin tức của Nam Vực lần lượt truyền đi khắp toàn bộ Huyền Thiên Giới.
Ngay lập tức thu hút sự quan tâm của toàn bộ Huyền Thiên Giới.
“Tông chủ, dựa theo phong thư mà Nam Vực truyền tới này, bây giờ Nam Vực đã trở thành nơi Niết Bàn cuối cùng rồi… Có lẽ chúng ta nên dời hướng đến Nam Vực?”
Bắc Vực, ở trong một cái tông môn, có một trưởng lão mở miệng kiến nghị.
“Ta cảm thấy cũng không hẳn, chúng ta chỉ là một tông môn tiêu phàm, nếu như thật sự có một nhân vật nào đó đang nhằm vào các tông môn lớn ở trên Huyền Thiên Giới thì cũng không tới lượt của chúng ta được…”
“Nam Vực dựa vào cái gì mà có thể tự lo cho thân mình được? Thánh Địa Thái Diễn và Thánh Địa Tử Dương cũng không thể so sánh được với Thánh Địa Bắc Thần.”
“Đúng vậy, sau khi đến Nam Vực rồi lại phải sống nhờ ở bên dưới của người ta, chẳng lẽ muốn chúng ta xưng thần đối với hai Thánh Địa Thái Diễn và Thánh Địa Tử Dương hay sao…”
Cũng có rất nhiều người phản đối.
Lão tông chủ ngồi ở vị trí đầu tiên, trầm mặc suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng mở miệng nói: “Bây giờ đã không đến lượt chúng ta được lựa chọn.”
“Thiên hạ đại loạn, thế nhưng Nam Vực lại không có một Thánh Địa nào bị diệt, hơn nữa, ở trong thư tín có nhắc đến một chuyện, bây giờ Nam Vục có một lực lượng có thể uy hiếp đến tất cả mọi thứ.”
“Chỉ dựa vào điểm này, chúng ta cũng nên đi đến để tìm kiếm sự che chở.”
“Để kéo dài được tông môn. Hôm nay sẽ khởi hành.”
Giải quyết dứt khoát!
Tây Mạc.
Ở bên ngoài một thiền viện rộng lớn, một nửa số tăng nhân của Tây Mạc đều đang tụ tập ở nơi này.
Thiền tự này có tên là Không Minh Tự, là một tông môn cấp Chí Tôn của Tây Mạc.
Sau khi các Thánh Địa bị tiêu diệt, đất Phật đại loạn, hầu hết các tăng nhân cùng tín đồ đều cảm thấy bàng hoàng, hôm nay tụ tập lại ở trước cửa chùa Không Minh Tự, cùng nhau thương nghị.