Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 110: Các vực chạy nạn. (1)

Chương 110: Các vực chạy nạn. (1)


Ở trong đại điện của thiền tự, một vị lão tăng nhân ngồi ngay ngắn, sắc mặt từ bị, trên người mặc một cái áo cà sa cổ xưa, dường như đã trải qua sự tẩy lễ vô số năm tháng.
“Không Minh Thánh Sư, ở Nam Vực truyền đến bức thư tín, công bố bên đó chính là khu vực Niết Bàn cuối cùng, mời toàn bộ tu giả trong thiên hạ đến trước để tị nạn.”
Một người tăng nhân trung niên đi tới, bẩm báo với vị lão tăng.
Sau khi Lôi Âm Tự diệt vong, có lẽ các vị Thánh Sư khác đã bị diệt sạch, vị lão tăng ở trước mặt này có lẽ chính là vị cuối cùng rồi.
Cho nên lão ta mới có lực hiệu triệu như vậy.
Không Minh Thánh Sư nhận lấy thư tín từ người tăng nhân trung niên, xem qua một lần.
“Nam Vực… Lực lượng có thể kinh sợ tất cả mọi chuyện hay sao?”
Không Minh Thánh Sư lẩm bẩm, cuối cùng vẫn nói: “Cho dù Nam Vực có trở thành một khu vực Niết Bàn cuối cùng hay không, bây giờ toàn bộ tu giả ở trong thiên hạ đều nên đoàn kết nhất trí, tụ tập chung một chỗ, mới có thể chống đỡ được tà ma.”
“Truyền tin một chút, kêu gọi toàn bộ tăng nhân và tín đồ chuẩn bị khởi hành đến Nam Vực.”
Lời nói của Thánh Sư rất nhẹ nhàng, thế nhưng lại truyền khắp toàn bộ ngôi chùa này, hầu như tất cả mọi người đều nghe thấy được.
Điều này khiến cho bọn họ cảm thấy rung động, bởi vì có nghĩa rằng bọn họ sẽ phải rời khỏi đất Phật…
Đông Hoang.
“Ta cảm giác không thể tin được chuyện này.”
Trong một tòa cung điện lớn, các trưởng lão của Thần Kiếm Tông đã tụ tập ở một chỗ, một vị thái thượng trưởng lão phát biểu cái nhìn đầu tiên đối với thư tín của Nam Vực.
“Căn bản Nam Vực không phải là một nơi Niết Bàn, trước đây khi lấy được tin tức, Thánh Địa Tam Tuyệt đã tuyên bố Thánh Chiến đối với Nam Vực, thế nhưng đã bị toàn diệt, không còn sót lại một người nào cả.”
“Thánh Địa ở bên đó căn bản không đáng tin, nếu như tiến vào bên trong, chỉ sợ chúng ta không có cách nào có thể nắm giữ được vận mệnh ở trong lòng bàn tay nữa.”
Lão ta cảnh cáo nói.
“Có lẽ chúng ta nên phái người đến tra xét Nam Vực trước, xác định bên kia an toàn, chúng ta mới có thể đi đến được.”
“Đúng vậy, bây giờ chỉ có cẩn thận mới có khả năng bảo vệ tông môn được bất diệt.”
Mọi người đều mở miệng, trong giọng nói đều tràn đầy sự nghi ngờ.
Lão tông chủ đã im lặng một lúc lâu, nắm một thanh kiếm cổ xưa ở trong tay, lại nói:
“Chúng ta đã không còn sự lựa chọn.”
“Mặc kệ là xấu hay tốt, chắc chắn ở đó còn có một sự tồn tại có thể hủy diệt được toàn bộ lực lượng của Thánh Địa Tam Tuyệt.”
“Nói cách khác, Nam Vực có thể diệt Tiên, đừng quên, chắc chắn tổ sư Tam Tuyệt Tiên Nhân của Thánh Địa Tam Tuyệt vẫn còn lưu lại một sự chuẩn bị cấp bậc Tiên Nhân ở phía sau.”
“Mà lực lượng như vậy cũng chính là hy vọng cuối cùng để đối kháng với người đã hạ độc thủ đối với các Thánh Địa lớn…”
“Ý ta đã quyết, toàn bộ tông môn đi đến Nam Vực.”

Trung Châu.
Từ xưa đến nay, Trung Châu chính là trung tâm của Huyền Thiên Giới, tu giả như mây, cường giả như rừng.
Ở chỗ này, số lượng Thánh Địa nhiều hơn rất nhiều so với bốn khu vực còn lại, khoảng chừng bảy Thánh Địa lớn.
Thế nhưng hôm nay bước vào La Phù Cung để tham dự thương nghị thánh địa đã chỉ còn lại có ba cái Thánh Địa.
Thánh Địa La Phù, Từ Hàng Thánh Trai, Độc Cô Thế Gia.
Ba cái Thánh Địa này đã chính là những quả to còn lại ở trên cây lớn Trung Châu, bốn cái Thánh Địa còn lại đã bị tiêu diệt rồi.
Trong đó, Thánh Địa Tam Tuyệt đã phát động Thánh Chiến đối với Nam Vực, một đi không trở lại. Mà ba Thánh Địa còn lại cũng trực tiếp bị một tồn tại nào đó ở phía trên sử dụng thủ đoạn kinh khủng diệt môn trong cùng một ngày đó.
Ở bên trong La Phù Cung.
Lúc này, mấy người tam đại Thánh Chủ, Thái Thượng Trưởng Lão đều đang nghị sự.
“Thánh Địa Thái Hoa cùng với tam đại Thánh Địa khác đã bị tiêu diệt, bây giờ toàn bộ Trung Châu đã chỉ còn lại ba nhà chúng ta…”
Một lão giả áo đen mở miệng nói, lão ta chính là Thánh Chủ của Thánh Địa La Phù, trên hắc bào có thêu một cái đồ án Thái Cực màu vàng.
“Nếu như suy đoán của chúng ta không có sai, hủy diệt nhiều tông môn như vậy cũng bởi vì bọn hắn đang âm thầm muốn hoàn thành mục tiêu, như vậy chắc chắn bây giờ bọn hắn đang âm thầm quan sát, hơn nữa, bước tiếp theo, có lẽ chúng ta rất có khả năng sẽ rơi vào kết cục giống như các Thánh Địa kia.”
Chủ nhân của Tử Hàng Thánh Trai chính là một mỹ phụ trung niên mặc bộ quần áo màu trắng, trên mặt của nàng ta mang theo mạng che mặt, chỉ lộ ra một đôi mắt hạnh mê người, lúc này trong mắt hạnh cũng tràn đầy sự lo lắng.
Mà ở bên cạnh chỗ bọn họ đang ngồi còn có một nam nhân trung niên cả người mặc áo vải.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất