Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 111: Các vực chạy nạn. (2)

Chương 111: Các vực chạy nạn. (2)


Mặt của nam nhân trung niên kia sắc như dao, trầm mặc ít nói, dường như cho đến bây giờ cũng không dễ dàng phát biểu một lời nào cả, tóc đã xám trắng, nhìn qua dáng vẻ rất giống với một người hào sảng ở trên giang hồ, rất khó có thể tưởng tượng được hắn ta lại có thể là nhân vật ngồi ngang hàng cùng với La Phù Thánh Chủ và Từ Hàng Trai Chủ.
“Còn về thư tín mà Nam Vực gửi tới, các vị thấy thế nào? Không ngờ phán đoán của bọn họ đối với thế cục lại không bàn mà trùng ý với chúng ta, đều cho rằng có một nhân vật mạnh mẽ nào đó đang điều khiển tất cả mọi chuyện, mục đích là nhằm vào toàn bộ Huyền Thiên Giới…”
La Phù Thánh Chủ mở miệng nói.
“Thánh Chủ, lão hủ cho rằng không thể tin tưởng thư tín của Nam Vực được, chắc hẳn mọi người vẫn còn nhớ rõ, Thánh Địa Tam Tuyệt đã từng đi đến Nam Vực, kết quả không có một ai quay trở về cả…”
Lúc này, một Chí Tôn đang ngồi ở phía dưới cũng mở miệng.
Tất cả mọi người đều gật đầu.
Đều là các Thánh Địa ở Trung Châu, giao tình giữa các Thánh Địa lớn cũng không phải là nông cạn, Thánh Địa Tam Tuyệt đã diệt vong khiến cho bọn họ khó có thể có hảo cảm đối với Nam Vực được.
“Từ Hàng Trai Chủ, ngươi nghĩ thế nào?”
La Phù Thánh Chủ nhìn về phía mỹ phụ trung niên.
Từ Hàng Trai Chủ đã trầm mặc một lúc lâu, nói: “Chúng ta đã liên lạc qua với tổ sư ở Tiên Vực, thế nhưng không có bất kỳ đáp lại nào, đã không thể liên lạc được nữa.”
“Tổ sư không có trả lời, chỉ dựa vào thực lực cấp Tiên Nhân của tông môn chúng ta thì nếu như có ngày nào đó vị nhân vật đó ra tay, căn bản chúng ta không có bất kỳ một khả năng nào may mắn sống sót được, đừng quên, Long Linh của Hiên Viên Gia, ba vị Kim Thân của Lôi Âm Tự Tây Mạc… Đều là lực lượng cấp Tiên Nhân.”
Lời nói của nàng ta khiến cho tất cả mọi người rơi vào trong im lặng.
Trước thực tế như sắt thép này, Thánh Địa cũng đứng trước nguy cơ không hề kém.
“Mà Nam Vực, không hề nghi ngờ gì nữa đang tồn tại một lực lượng cấp Tiên Nhân.”
“Chúng ta chỉ có thể xin nhờ che chở dưới loại lực lượng này.”
“Cho nên, ta đồng ý đến Nam Vực.”
Từ Hàng Thánh Chủ bày tỏ thái độ rồi.
“Độc Cô huynh thấy sao?”
La Phù Thành Chủ lập tức nhìn về phía nam nhân trung niên mặc áo vải.
Nam nhân trung niên này đương nhiên chính là gia chủ của Kiếm Tiên Thế Gia ở Trung Châu, Độc Cô Trầm Lục.
Độc Cô Trầm Lục im lặng một lúc lâu rồi mới nói: “Lúc Thánh Địa Thái Hoa bị hủy diệt, ta đã từng cảm nhận được một tia dị động.”
“Lúc đó, ta lấy ra Độc Cô Tổ Kiếm, chém ra một kiếm về tồn tại không rõ ràng đó.”
“Thế nhưng, sau khi chém ra một kiếm kia, không những tồn tại không rõ ràng kia không bị diệt vong, ngược lại kiếm quang lại bay ngược trở lại, mười ba đạo chuẩn kiếm tiên hồn của Độc Cô Gia cũng bởi vì vậy mà bị tiêu diệt, Tổ Kiếm cũng bị vỡ vụn.”
Sau khi hắn ta nói xong, hắn ta vung tay lên, vô số mảnh nhỏ của kiếm thể xuất hiện ở bên trên mặt bàn.
Thấy tế, tất cả mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh.
Không thể ngờ được, trong lúc Thánh Địa Thái Hoa bị hủy diệt mà Độc Cô Gia lại có thể cảm ứng được…
Hơn nữa còn chém ra một kiếm về phía tồn tại không rõ ràng kia nữa…
Chuyện này quá đáng sợ.
“Không hổ là loại người hung ác như Độc Cô… Lại dám động kiếm đối với tồn tại không rõ ràng kia.”
“Kiếm tiên thế gia, hạ thấp mình nhưng lại mạnh mẽ không gì sánh được, đời nào cũng có Chuẩn Tiên, thực lực còn mạnh hơn so với cả Thánh Địa…”
“Đáng tiếc, mạnh như Độc Cô Gia cũng bị đánh tan nát, tổn thương nguyên khí nặng nề.”
Sắc mặt của mọi người đều mang vẻ sợ hãi, không hổ là Độc Cô Gia đã sản sinh ra rất nhiều người tàn nhẫn.
Thế nhưng, tổn thất cũng rất là to lớn, Tổ Kiếm ẩn chứa lực lượng Tiên Đạo lại bị vỡ vụn như vậy, hơn nữa còn liên lụy đến mười ba đạo chuẩn kiếm tiên hồn ở trong gia tộc bị tiêu diệt…
Có thể nói, Độc Cô Gia đã tổn thương nguyên khí nặng nề, nội tình gần như đã bị tiêu diệt.
“Ta tin tưởng, một kiếm mà ta đã chém ra, căn bản tồn tại không rõ ràng kia cũng vốn không để ý, bằng không mà nói, nếu như hắn ta vung tay lên thì hôm nay ta không thể ngồi cùng với các vị ở chỗ này nũa, tổ kiếm vỡ vụn, mười ba kiếm hồn bị diệt vong, đều chỉ là do đối phương vô tình bắn ngược lại mà thôi.”
Giọng nói của Độc Cô Trầm Lục sâu lắng, khiến cho lòng của tất cả mọi người đều hoàn toàn trầm xuống.
Tồn tại không rõ ràng này mạnh đến mức nào chứ?
Căn bản cũng không cần quan tâm đến ngươi, ngươi dám động vào chính là đang tự tìm đường chết.
Độc Cô Trầm Lục thở dài một hơi, cuối cùng nói: “Cho nên, đi đến Nam Vực thôi.”
“Nơi đó có phải là khu vực Niết Bàn cuối cùng hay không thì ta cũng không biết, nhưng chắc chắn an toàn hơn so với Trung Châu.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất