Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 119: Tìm kiếm cao nhân. (1)

Chương 119: Tìm kiếm cao nhân. (1)


Rất nhanh, một cái tin tức nho nhỏ được lưu truyền ở bên ngoài.
“Này, ngươi có nghe nói không? Có người nói ở trong dãy núi Thương Ly có ẩn giấu một vị cao nhân tuyệt thế.”
“Cao nhân tuyệt thế cái gì? Lại có người đang bịa chuyện sao?”
“Nghe nói là sự thật đó, hơn nữa đang ẩn cư ở bên trong một sơn thôn, thậm chí tu vi còn ở trên cả Tiên Nhân nữa.”
“Ha ha ha, ngươi lại tin những lời nói ba hoa đó sao? Huyền Thiên Giới làm gì còn có vị Tiên Nhân nào nữa? Chuẩn tiên cũng phải ở trên đỉnh núi.”
Điều này dẫn đến đủ loại lời bàn luận, thế nhưng phần lớn tất cả mọi người đều không thể nào tin tưởng được.
Trong thế giới tu hành, từ trước đến nay thì truyền thuyết về các loại cao thủ tuyệt thế, thiên địa linh túy, bảo vật, công pháp tuyệt thế… có nhiều không đếm hết nổi, nhưng phần lớn ở trong số đó cũng chỉ là mấy tin đồn nhảm mà thôi.
Mỗi một tu giả nghe đủ các thể loại lời đồn đến mức có thể nhét vừa một cái sọt rồi, cho nên căn bản không có người nào tin tưởng chuyện này cả.
“Thánh Chủ, gần đây có lưu truyền một tin tức nho nhỏ, nói là ở bên trong dãy núi Thương Ly có một vị nhân vật siêu việt cả Tiên Nhân, nếu như có thể đi đến đó trước, lừa hắn thu nhận làm đệ tử có thể nhận được tiên duyên vô thượng…”
Thánh Địa La Phù, một trưởng lão đang bẩm báo với La Phù Thánh Chủ, nói: “Một tin tức nho nhỏ như vậy, vốn dĩ không dám quấy rầy Thánh Chủ, thế nhưng dường như có dấu vết cho thấy tin tức được truyền ra từ hai đại Thánh Địa của Nam Vực… Cho nên đặc biệt đến đây để bẩm báo Thánh Chủ.”
Nhưng La Phù Thánh Chủ nghe thấy vậy cũng chỉ lạnh lùng cười một tiếng, nói: “Không cần phải quan tâm.”
“Nếu như thật sự có cao nhân tuyệt thế thu nhận đồ đệ thì hai cái Thánh Địa của Nam Vực sẽ truyền tin tức đó ra bên ngoài hay sao?”
Nghe vậy, trưởng lão này nhất thời hiểu ra.

“Tông Chủ, có người nói ở bên trong dãy núi Thương Ly có một cơ duyên lớn, có liên quan đến cao nhân tuyệt thế, nếu như người trẻ tuổi nhận được cơ duyên, có khả năng sẽ có cơ hội được thu thành đệ tử…”
Thần Kiếm Tông, một tin tức tương tự được mang tới.
“Ha ha ha…”
Lão tông chủ cũng lạnh lùng cười một tiếng, nói: “Chuyện ma quỷ như vậy, cũng chỉ có các ngươi mới tin tưởng mà thôi.”
“Khu vực giống như dãy núi Thương Ly có thể được nói là một cấm địa, tràn đầy nguy hiểm, nếu như thực sự có cơ duyên ở đó, Thánh Địa Thái Diễn và Thánh Địa Tử Dương đã đánh chiếm từ lâu rồi, sẽ không còn giữ lại nữa.”
“Dựa theo suy đoán của bản tọa, hơn phân nửa là có người đã nhìn lầm, thậm chí có lẽ còn có người bố trí một cạm bẫy đáng sợ ở nơi đó, mà người ở sau lưng đang muốn sử dụng chuyện này để làm suy yếu các nhân tài hạt giống của các tông môn, thuận tiện xưng bá.”
Vẻ mặt của lão ta giống như đã nhìn thấu tất cả mọi chuyện.
Tất cả mọi người đều gật đầu, chỉ có như vậy mới có thể giải thích được chuyện này mà thôi.
Ở Huyền Thiên Giới, cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ có một bữa ăn nào là miễn phí cả. Nếu như thực sự có cơ duyên gì thì đã đánh nhau vỡ đầu chảy máu từ lâu rồi, tại sao lại có thể còn chờ người đến khai quật nữa?
Cho nên, sau khi rất nhiều tông môn lớn biết được chuyện này đều truyền mệnh lệnh xuống, toàn bộ những đệ tử tinh anh ở bên trong tông môn không được đo đến dãy núi Thương Ly, ngược lại phái ra một số ít những đệ tử không quan trọng đi vào để tra xét.

Ba ngày sau,
“Thật đen đủi, cái gì mà cơ duyên, chó má, rõ ràng chỉ là một cái truyền thuyết vu vơ mà thôi, không muốn cho ta đến tra xét, tra cái rắm ấy…”
Một thanh niên hùng hùng hổ hổ dần dần đi về phía dãy núi Thương Ly.
Hắn ta tên là Lục Nhượng, đến từ Thần Kiếm Tông, là một đệ tử ngoại môn ở dưới tận tầng chót.
Lúc này, toàn bộ Thần Kiếm Tông dời đến Nam Vực, nhưng cũng không phải là tất cả mọi người cũng đều có tư cách để đi theo đến đây được, dù sao, Phi Thuyền Ngự Không và Truyền Tống Trận cũng đều có hạn mà thôi.
Hắn ta chỉ là một nhân vật không quan trọng, mặc dù có thể cùng đến cũng chỉ vì hắn có một kỹ năng đặc biệt tốt, đó là trồng trọt linh thực.
Một cái tông môn muốn phát triển được thì chắc chắn không thể nào thiếu người chăm sóc dược liệu, cho nên hắn ta mới may mắn được mang theo.
Thế nhưng sau khi đến được Nam Vực, các loại linh dược của Thần Kiếm Tông căn bản không tìm được một nơi nào có đầy đủ linh khí để trồng được, dù sao, tài nguyên của nơi này cũng có hạn, mà thực sự có quá nhiều người.
Trong nháy mắt, kỹ năng của hắn ta biến thành một thứ vứt đi.
Hôm nay, không biết tông môn lấy được tin tức từ chỗ nào, nói rằng ở bên trong dãy núi Thương Ly có một cao nhân tuyệt thế đang thu nhận học trò, sai hắn ta đến đây để tra xét.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất