Chương 120: Tìm kiếm cao nhân. (2)
Trong lòng của Lục Nhượng cũng hiểu, rõ ràng đang để cho hắn ta tự sinh tự diệt mà.
Hắn ta đã nghe được rất nhiều truyền thuyết về dãy núi Thương Ly.
Gần đây nhất, có người nói sự diệt vong của Thánh Địa Tam Tuyệt cũng có liên quan đến dãy núi này.
Trời mới biết trong đó có tồn tại kinh khủng nào.
“Mẹ nó, Thần Kiếm Tông không lo cho ta, ta cũng không thể tiếp tục như thế này được nữa, không bằng nhân cơ hội này chuồn mất…”
Càng đến gần dãy núi Thương Ly, Lục Nhượng càng cảm thấy sợ hãi, nghĩ không bằng nên rời khỏi đây mới được.
Trên thực tế, ở Huyền Thiên Giới, hầu hết các tông môn lớn đều tồn tại những vấn đề như vậy, các đệ tử ngoại môn đều gần như không hề được quan tâm, dẫn đến bọn họ cũng không hề có lòng trung thành đối với tông môn.
“Ồ?”
Bỗng hiên, ở trên bầu trời xuất hiện một chiếc Phi Thuyền Ngự Không vô cùng hoa lệ.
Lúc này Phi Thuyền Ngự Không đang không ngừng bay thấp xuống, cho nên hắn ta mới có khả năng nhìn thấy được.
Không lâu sau, chiếc Phi Thuyền Ngự Không kia cũng đã rơi xuống dưới mặt đất, Lục Nhượng nhìn thấy Chân Long Kỳ đang bay phấp phới ở bên trên Phi Thuyền Ngự Không.
“Chân Long Kỳ… Đây, đay là người của hoàng thất Thánh long?”
Lục Nhượng giật mình.
Hoàng thất Thánh Long vốn là một tông môn cấp Thánh Địa của Trung Châu, thống trị lãnh thổ của một quốc gia rộng lớn ở Trung Châu.
“Không thể ngờ được, tông môn này cũng đến Nam Vực… Bọn họ đến nơi này để làm cái gì?”
Trên mặt của Lục Nhượng tràn đầy sự nghi hoặc.
Mà lúc này, đám người kia đã thu hồi Phi Thuyền Ngự Không.
Lục Nhượng nhìn sang, chỉ thấy một người thanh niên mặc áo choàng màu vàng, dẫn theo bốn người hộ vệ cầm đao.
Thanh niên mặc áo choàng màu vàng cũng quay đầu nhìn về phía Lục Nhượng nói:
“Tại hạ là Long Tử Hiên của Thánh Long Hoàng Triều, xin hỏi đạo huynh có phải là người của Độc Cô Gia Tộc hay không?”
Lục Nhượng nhất thời ngơ ngác một chút, sau đó lắc đầu nói: “Ta cũng không phải là người của Độc Cô Gia Tộc, mà là một đệ tử ngoại môn của Thần Kiếm Tông Bắc Vực, ta tên là Lục Nhượng…”
Nghe vậy, trong mắt của Long Tử Hiên nhất thời lộ ra một chút thất vọng thoáng qua.
Hắn bay trên bầu trời, nhìn thấy có người đang đeo kiếm đi lại ở bên dưới, vốn dĩ tưởng rằng đó là kiếm tu của Độc Cô Gia Tộc, cho nên lúc này mới hạ xuống để chào hỏi.
Dù sao, toàn bộ người ở trên Huyền Thiên Giới đều biết Độc Cô Gia Tộc rất mạnh mẽ, đã từng xuất hiện không chỉ một vị Kiếm Tiên, hơn nữa còn có cả Chuẩn Tiên.
Nếu như có thể kết bạn đi cùng với vị kiếm tu của Độc Cô Gia Tộc thì như vậy sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Nhưng không thể ngờ được đó lại chỉ là một người của Thần Kiếm Tông, hơn nữa cũng chỉ là một đệ tử ngoại môn…
Thế nhưng mặc dù không như ý, dù sao cũng có chút ít còn hơn không có gì, bản thân của hắn cũng không được yêu thích ở trong triều, bên người cũng chỉ có bốn tên hộ vệ cũng chẳng mạnh mẽ gì, nhiều hơn một người thì sẽ có nhiều hơn một phần lực lượng, cho nên hắn thuận tiện nói:
“Lục Nhượng huynh đệ, xin hỏi có phải ngươi tới đây vì có một vị cao nhân tuyệt thế trong truyền thuyết đang thu nhận học trò hay không?”
Lục Nhượng gật đầu nói: “Đúng vậy… Có thể nơi này cũng chẳng có cái cao nhân quái quỷ nào đâu? Nghe nói nơi này chính là một khu vực kinh khủng, cũng chỉ có người không được yêu thích mới bị phái đến làm bia đỡ đạn…”
Nói đến đoạn này, hắn ta vội vàng im miệng, có chút ngượng ngùng, nói: “Long huynh, ta đang tự nói bản thân mình.”
Nhưng Long Tử Hiên cũng chỉ cười khổ một tiếng rồi nói: “Lục huynh là người chân thật nói lời thẳng thắn, đó chính là tình hình thực tế, ta không để ý.”
Mặc dù hắn chính là một hoàng tử ở trong dòng chính, thế nhưng trời sinh Thiên Long Hồn lại không được đầy đủ, khó có thể tu hành, ở trong Hoàng Triều bị coi là một tên phế vật, không biết bao nhiêu người còn đang mong rằng hắn ta sẽ chết sớm nữa.
Lần này, không phải là do những người đó đang cùng nhau đẩy thuyền hay sao? Nói rằng để cho mình đến đây tìm kiếm đại cơ duyên, nhưng mục đích thực sự đã quá rõ ràng, ngay cả thị vệ cũng chỉ có bốn tên tu vi Kim Đan Cảnh, bây giờ lại đang ở trong Nam Vực, lực lượng này khác gì kêu hắn đi chịu chết đâu.
“Khụ khụ.”
Lục Nhượng ho khan một tiếng, đi vào trọng tâm câu chuyện nói: “Long huynh, ngươi cũng cho rằng ở đây có một vị cao nhân hay sao?”
Long Tử Hiên lắc đầu nói: “Không nhất định, tất cả đều là có thể.”
“Lục huynh, chúng ta đồng hành cùng với nhau có được không? Đã gần đến dãy núi Thương Ly rồi, nguy hiểm khắp nơi, nhiều thêm một người là nhiều thêm phần lực lượng.”
Hắn ta đề nghị.
Lục Nhượng nghe vậy, nhất thời mừng rỡ gật đầu nói: “Tốt.”
Hắn ta cũng chỉ là một tên Trúc Cơ Cảnh rác rưởi mà thôi, có bắp đùi lớn mà không ôm, còn chờ đợi gì nữa?